41 Tiệc kỷ niệm của Huy Đế Quốc Tế là một trong những sự kiện quan trọng nhất của ngành công nghiệp. Ngoài những người cùng giới, họ còn mời những người nổi tiếng, đối với những người trên thương trường, đây luôn là một cơ hội tốt.
42 Vương Nghiễm Ninh vừa rời khỏi bữa tiệc, Trương Linh Dật đã biến mất. Cậu chạy thẳng ra cửa trước của khách sạn nơi mở tiệc, ngoài cửa là một con đường đông người đến người đi nhưng không thấy bóng dáng Trương Linh Dật đâu.
43 Mềm mại, giống như bị điện giật làm trái tim nhẹ nhàng rung động. Giống như mong ước của nhiều năm qua, bản thân anh xúc động không phải vì nụ hôn này mà là gì người anh đang hôn, người có sức lôi cuốn kỳ lạ làm anh sa vào.
44 Sáng sớm ngày thứ bảy, Vương Nghiễm Ninh đã bị Trương Linh Dật kéo ra khỏi chăn, nhìn bộ dáng hào hứng bừng bừng của anh, Vương Nghiễm Ninh ngẩn ngơ nhớ lại lúc hai người làm gay theo bản hiệp nghị năm đó.
45 Lúc rời khỏi vườn bách thú thì đã là giữa trưa, hai người ghé vào một quán bán hoành thánh rất nổi tiếng gần đó, mỗi người tùy tiện ăn hết một chén hoành thánh rồi cùng nhau về nhà.
46 Vất vả lắm mới thoát ra khỏi buổi giao lưu, Vương Nghiễm Ninh liền nhận được điện thoại của Tôn Tư Dương. “Vương Nghiễm Ninh đấy à, cậu đã tới chưa? Bọn tớ gọi món hết rồi, chỉ chờ ví tiền của cậu thôi!” Vương Nghiễm Ninh cười trừ: “Đến ngay, các cậu đang ở đâu vậy?” Tôn Tư Dương đáp: “Ở nhà hàng nè, cậu mau đến đây đi.
47 “Tìm một chỗ nói chuyện riêng chút đi. ” La Tử Tuệ mở lời. Vương Nghiễm Ninh chẳng hiểu giữa mình và La Tử Tuệ thì có chuyện gì để nói, nhưng vẫn tươi cười đáp: “Được thôi.
48 Vương Nghiễm Ninh nhìn Trương Linh Dật lặng thinh, trong mắt đong đầy ấm áp. Đến lúc này còn cần phải nói thêm gì nữa sao? Trương Linh Dật nghiêng người tiến về phía trước, ôm chặt Vương Nghiễm Ninh, đôi môi cũng theo đó mà ấn vào môi cậu.
49 Trương Linh Dật ôm Vương Nghiễm Ninh bước vào phòng tắm. Anh vặn vòi hoa sen, điều chỉnh nước nóng, dòng nước ấm áp chảy xuống, thấm ướt cả hai người.
50 Hai người làm đến tận khuya, cuối cùng kiệt sức, ôm nhau ngủ thật say. Sáng ngày hôm sau, Vương Nghiễm Ninh mơ mơ màng màng tỉnh dậy, nhìn thấy căn phòng lạ lẫm, ngạc nhiên một lúc rồi mới nhớ ra mình đang ở trong phòng Trương Linh Dật.
51 Vì thế nên Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh bắt đầu chính thức ở chung theo đúng nghĩa đen, từ nay về sau sẽ sống một cuộc sống chẳn biết thẹn là gì? Phù, đương nhiên mọi chuyện sẽ không thuận lợi như thế! Mặc dù giống như Trương Linh Dật hằng mong, cuối cùng bọn họ cũng thổ lộ tâm tình, lại còn có một mối quan hệ gần gũi, tất nhiên sau này sẽ mỗi tối hát ca, đêm xuân ngắn ngủi[1].
52 Làm gay ngày thứ hai tám [ Cùng nhau đi xem một buổi concert, giây phút cảm động nhất, nói lời yêu người ấy ] Ăn được nửa buổi, Vương Nghiễm Ninh nhận được điện thoại của Trương Linh Dật: “Ninh bé nhỏ yêu dấu à, khi nào thì em mới về?” Vương Nghiễm Ninh: “…” Vương Nghiễm Ninh: “Nói tiếng người đi.
53 Làm gay ngày thứ hai chín [ Dẫn người yêu về ra mắt gia đình ] Vốn dĩ bọn Vương Nghiễm Ninh định trở về vào buổi tối ngày thứ ba, nhưng Vương Nghiễm Ninh lại muốn về ngay, sáng sớm ngày thứ ba đã kéo vali đi về.
54 Sáng sớm ngày hôm sau, thừa lúc ba mẹ Trương Linh Dật chưa dậy, Vương Nghiễm Ninh vội vàng đuổi anh ra khỏi phòng mình. Trương Linh Dật còn đang mơ mơ màng màng, vốn đang đeo trên người Vương Nghiễm Ninh như gấu túi, cuối cùng lại bị cậu lạnh lùng vô tình đá ra ngoài.
55 Lần đầu tiên Phúc Mậu Khải Tư tổ chức một buổi triển lãm sản phẩm ở nội địa nên vô cùng cẩn thận, nơi diễn ra triển lãm không những rộng rãi, các thiết kế gian hàng sản phẩm cho buổi triển lãm cũng được nhân tính hóa[1].
56 Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Trương Linh Dật. Trông theo bộ dáng thong dong, chầm chậm bước lên của Trương Linh Dật, trên môi không quên nở nụ cười.
57 Triển lãm sản phẩm của Phúc Mậu Khải Tư diễn ra trong ba ngày, ngày đầu tiên khi chuyện bùm xum của Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật truyền ra ngoài, hai ngày sau số lượng khách tham dự hội nghị đã tăng đột biến.
58 Làm gay ngày thứ ba mươi [ Dùng hết phần đời còn lại để yêu nhau ] Ăn cơm xong, Vương Nghiễm Ninh dẫn Trương Linh Dật hậm hực rời đi. Ông Vương ngồi bên cạnh bàn ăn hút thuốc, bà Vương nhìn ông rồi thở dài ngao ngán: “Ông à, ông làm tình làm tội tụi nó chi vậy!” Ông Vương chẳng nói chẳng rằng, bà Vương lại lầm bầm: “Thực ra, tôi thấy thằng bé kia rất tốt, dù nó là con trai, nhưng tôi thấy nó là người có thể sống cùng.