21 Mặc dù có điểm do dự, Sở Ly vẫn lui ra ngoài. Tô Hành sắc mặt âm trầm. Long Hiên cười cười, trở lại vị trí của mình ngồi xuống, thoải mái mà tùy tiện chỉ, “Ngồi.
22 Trịnh Ân thật cẩn thận thăm dò Long Hiên hồi lâu, tin tưởng hắn vẫn đang ngủ, mới nhẹ nhàng mà thở một hơi, trèo người qua sau lưng hắn, vuốt ve da thịt căng dày của hắn, sắc tâm nổi lên.
23
Long Hiên ậm ừ một tiếng, nhưng vẫn chờ Trịnh Ân xuống, cùng nhau chậm rãi ăn điểm tâm trước.
Trong lúc hắn lơ đãng liếc Phương Nam liếc mắt một cái, bỗng nhíu mày, “Miệng ngươi sao thế?”
Khóe miệng bị bầm tím một khoảng lớn, còn có chút sưng đỏ.
24
Tô Thư cùng Nhiếp Viễn trò chuyện một hồi, cuối cùng hai bên đứng dậy chào nhau ra về.
Trước khi chia tay, Long Hiên kéo Nhiếp Viễn sang một bên, thấp giọng nói: “Theo đuổi Tô Thư là giả, theo đuổi 15% cổ phần công ty trong tay cô ấy mới là thật, phải không? Đến lúc đó dưới danh con rể, dĩ nhiên sẽ được thêm không ít phần đi?”
Tô Hành quả thật cực kỳ yêu cưng chìu đứa con gái này, trong tay có 70% cổ phần công ty, đã chia cho Tô Thư 15%, mà nghe nói đứa con rơi kia chỉ có 10%.
25 Để K lại chăm sóc người bệnh, Long Hiên mang Phương Nam cảm xúc mơ hồ rời khỏi bệnh viện. Trước khi đi, K túm lấy cánh tay của hắn, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm hắn hồi lâu, mới nói: “Ngươi chắc chắc ta sẽ không hại ngươi? Nhược điểm của ngươi trong tay ta đang ngày càng nhiều.
26 Long Hiên mạnh mẽ ôm Phương Nam lăn lộn trên giường của khách sạn một ngày một đêm. Phương Nam dù sao vẫn còn non nớt, được vài lần đã chịu không nổi khóc thét lên, Long Hiên lại nằm xuống bên đứa nhỏ, hôn nhẹ rồi vuốt ve nói lời thề non hẹn biển ngọt ngào, Phương Nam sẽ lại bị mê hoặc dưới dâm uy của hắn.
27 Bà ngoại và mẹ Sở Ly đã chuyển vào thành phố, cuối tuần rảnh rỗi Sở Ly thường tới thăm họ. Vì muốn lấy lòng ‘nhạc mẫu’, Long Hiên cũng đi cùng Sở Ly tới một lần, kết quả bà ngoại đầu bạc trắng cứ theo sát nhìn chăm chăm, thiếu chút còn quỳ xuống lạy tạ, kiếp trước Long Hiên tuy rằng nhìn thành thói quen, nhưng trước mặt Sở Ly có chút mất tự nhiên, cũng biết điều không dám đi theo lần nữa.
28 Kỳ Y hồi còn bé sợ nhất là cha. Cha của nó —Kỳ Hiên tiếng tăm lừng lẫy, người sáng lập ra tập đoàn “Long”, lấy sản nghiệp bất động sản làm giàu, tiện đà mở rộng thành một đế quốc thương nghiệp.
29
Trong ‘hậu cung’ của Long Hiên, bởi vì có thêm Phương Nam, mà từ ba người biến thành bốn người.
Trịnh Ân chọc Phương Nam là tiểu cung nữ vì được hoàng đế sủng hạnh mà một bước lên trời, biến thành quý phi, nhất định phải nhớ kính hiếu với hai vị tiền bối a.
30
Long Hiên ngẩng đầu, ngạc nhiên.
Tầm mắt của hắn dừng trên đôi mắt ngọc bích u lãnh kia, đôi mắt giống băng ngọc khiến hắn bất giác rùng mình, thần kinh căng thẳng, thân thể cũng vô thức phòng bị.
31 Long Hiên như mê mẩn đang cùng đủ loại mỹ nam cười cười nói nó. Quân Xuân Thân đứng đằng xa nhíu nhíu mày nhìn hắn, cảm thấy việc hợp tác cùng Kỳ thị có thể thất bại.
32 BMW lướt nhanh trong đêm tối. Hai tay Tô Hành nắm vô-lăng chặt đến nổi gân, trong lồng ngực có một ngọn lửa vô danh thiêu đốt, gã chỉ có thể đem khớp hàm cắn chặt, thật lâu mới phun ra một ngụm ác khí, mới thả lỏng thần kinh được một chút.
33 Long Hiên lần này lại nuốt lời. Thứ bảy hắn không thể mang theo Kỳ Dương đến bệnh viện, ngược lại bị nhốt ở trong nhà, hơn nữa là vì kinh hỉ, nhất thời không biết nên xử lý thế nào mới tốt.
34
“Kiều thoạt nhìn thực thích tiểu mỹ nam. ” Alessandro ôn nhu xoa nhẹ tóc Kiều. Kiều cười híp mắt gật đầu lia lịa. Nam hài này thoạt nhìn thấy ngoan kinh người, nhưng trong mắt chỉ có Ales cùng Phương Nam, những người khác ai cũng không để ý tới.
Chương 35: Nội Công
|
Alessandro nhìn Long Hiên rời đi, xoay người tiến vào phòng K. Kiều như cái đuôi nhỏ, bám sát sau Ales. K ngồi trên sàn nhà dựa vào cạnh giường ngẩn người.
Chương 38: Hối Lỗi
|