21 Cẩn thận đóng cửa lại, Nghê thần tươi cười nháy mắt với Tang Thủy Lan rồi đi ra. Mọi người điều hiểu ý đi đến phòng khách. "A Thần, cậu nói xem tại sao tiểu Lan Lan đang yên đang lành lại đi đến chỗ James.
22 "Sao? Tống tiểu thư về rồi ư? Tôi vì cô ấy đã nấu một nồi canh dưỡng nhan, cô ấy đi rồi canh này ai uống bây giờ đây?"Khi Tang Thủy Lan tỉnh dậy đã là buổi chiều, chờ cô làm xong cơm chiều Sở Bác Nam mới nói cho cô biết Tống Dao Dao do nhà có việc bận nên đã về trước, nên không khỏi kinh ngạc.
23 Ông nội Nghê rất thích Tang Thủy Lan, không những thổi phồng tiểu nha đầu đó bộ dạng đáng yêu thế nào, tích cách hiếu thảo ra sao còn không ngừng trước mặt vợ chồng con trai và hai cháu trai ca ngợi tay nghề nấu ăn của tiểu nha đầu đó.
24 Khi Tang Thủy Lan tỉnh lại hai mắt đang bị bịt kín bằng một thứ gì đó, cô nằm trên giường chân tay đều bị trói chặt. Trong không khí tràn ngập mùi thuốc sát trùng, cô không đoán được đây là đâu, xung quanh đều yên tĩnh cô thậm chí có thể nghe được tiếng thở của chính mình.
25 Cô giật mình lo lắng nhìn xung quanh, may mắn lúc này không có nhân viên thực nghiệm trong phòng. Cô vui mừng, muốn chạm vào Hỉ Oa nhưng bị trói chặt trên giường, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hỉ Oa bốn mắt ngập tràn thất vọng, nước mắt theo nhau chảy xuống.
26 Ba năm sau. Trong văn phòng hiệu trưởng của nhà trẻ, Nghê Thần nhìn ra phía khuôn viên nhà trẻ nói: "Tuy rằng đề nghị của ông rất tốt, nhưng dù sao con tôi mới có ba tuổi, trẻ con khỏe mạnh là tốt nhất, cho nên việc ông muốn cho thằng bé đi học trước tôi sẽ tôn trọng ý kiến của nó, xem nó có muốn không sau đó chúng ta sẽ tiếp tục nói chuyện.