Heo Ngốc ! Tao Sẽ Luôn Dõi Theo Mày Chương 32:
Chương trước: Chương 31. Nấu Ăn
Bữa trưa được dọn lên, cả nhóm dọn lên. Nó đội nón vào, cầm hai tô cháo nóng đặt vào mâm rồi định bụng bưng sang nhà thằng Tèo. Khoa vội đứng lên bước theo
-"Này mày mang được không ấy? Cháo nóng thế, mày còn hậu đậu, lỡ đổ vào người thì sao? Tao đi với mày!"
Nghe vậy nó cười mỉm, vui mừng trong lòng vì có anh chàng bạn tốt như này.
Nhưng Quyên với Khoa lại không để y đến sắc mặt của Minh Khánh và Hoàng Linh, mỗi người đều có vẻ khó chịu. Tuy hắn không hiểu hiện gì nhiều nhưng hàng lông mày của hắn sắp va vào nhau luôn rồi.
Minh Khánh hắng giọng, tay dàu nhanh chóng đoạt lấy mâm trong tay nó, giọng thờ ơ.
-"Để tao đi với con Quyên, tiện thể ngắm nhìn đồng ruộng quê hương luôn.!"
Bỗng chốc mặt nó hiện lên ba đường hắc tuyến ( là như này nè -_- ). Trưa nắng 12h ra đồng ruộng ngắm gì? Cò bay hay ra phơi nắng nhuộm màu da nâu? Rõ điên. Nó trong lòng mắng thầm!
Tất nhiên Khoa cũng không ngăn cản, vẫn vui vẻ chấp nhận hắn đi với nó.
Cái nắng gắt buổi trưa in rõ bóng hình người đi lại trên con đường quê đất đỏ. Nó hát nhỏ trong miệng, vừa đi vừa cầm nhánh cây khô đong đưa. Hắn kiên nhẫn bước từng bước theo sau, vì không đội mũ nón gì cả nên cả mặt nóng đến đỏ bừng.
-"Đi nhanh lên"
Không chịu nỗi nên Minh Khánh dùng khuỷu tay hất nhẹ cánh vai nó. Mồ hôi rơi lã chả trên khuôn mặt soái ca, lộ ra thêm khí chất đàn ông chững chạc.
-"Sao thế? Nóng lắm à! Ai bảo không chịu mang mũ nón!"-Nói xong móc trong túi áo ra vài tờ khăn giấy, đưa cho hắn-"Này lau mặt đi! Cũng còn vài bước nữa là tới nơi rồi"
Hắn khẽ nhếch môi lên một tí-"Mày xem tao còn tay không?! Vì giúp mày mà tao cực thế này đấy! Mau ra tay hầu hạ trẫm đi"
Lần đầu tiên nghe hắn nói đùa, ô mai gốt, nó chẳng tin người trước mặt là Trần Minh Khánh khó ưa ngày thường đâu! Nhếch môi cười nhẹ còn không nói, ánh mắt đùa cợt như đang dụ dỗ vậy! Không được, nó trấn tĩnh mình, không thể bị sắc dụ được!
-"Tao lau giúp mày một lần thôi ấy nhá!"
Thôi rồi, nó đúng là bị sắc dụ rồi! Lại càng cố ra vẻ mặt bà đây chỉ giúp bạn thôi ấy!.
Vì chiều cao nó quá"lí tưởng" nên phải kiễng gót chân lên. Khuôn mặt gắn gần trong gang tấc, đầu nó sắp đụng vào cằm hắn, nó thấy rõ có vết tím mờ nhạt, mắt xụ xuống, chắc chắn là do hồi sáng. Bàn tay cầm giấy nhẹ nhàng chạm vào trán hắn, rồi dịu dàng lau.
Hắn cảm thấy như đang được ngâm mình trong hạnh phúc, đôi khi chỉ cần một việc nhỏ nhoi như thế này là đã kéo gần khoảng cách hai bên rồi. Hắn mở miệng nói nhỏ, chỉ đủ mình nó nghe thôi.
-"Giá như lúc nào quan hệ giữa tao với mày cũng như thế này.." nhưng nửa câu sau hắn lại không nói.
Nó thấy ngại ngùng, cảm xúc hỗn loạn, bây giờ đến nó không nóng mà cũng toát cả mồ hôi, mặt đỏ như trái cà chua.
Lúc này đây, bạn Tèo mới đi vác thuê vềlại thấy hai người đang tình cảm