21 Editor:NệnNện
Beta:NấmMộc
Người phụ nữ trung niên này chính là mẹ của Trang Nại Nại, tên là Trang Mỹ Đình.
Mẹ con cô, tình cảm rất sâu đậm.
Lúc này, bé gái ở trong tay Trang Mỹ Đình sợ đến khóc lớn lên.
22 Editor: Nện Nện
Trang Nại Nại hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này có liên quan tới mình, cho tới khi cô quay về nhà mẹ ở sau gian phòng, mới giật mình sửng sốt.
23 Editor: Nện Nện
Trang Nại Nại sững sờ: " Bà, Bà nói cái gì?"
Lý Ngọc Phượng mở miệng: "Ta mới là mẹ của con. Năm đó ở bệnh viện tổng hợp, ta đã sinh ra con, sau đó là người phụ nữ này đã trộm con đi, ta với cha của con, đã tìm con hơn hai mươi năm.
24 Editor: Nện Nện
"Bà ấy không phải là kẻ trộm, bà ấy là mẹ của tôi!"
Trang Nại Nại không biết phải làm sao, chỉ có thể ôm lấy mẹ cô
Cô không thể nào tiếp nhận được, không thể tin được, người nuôi dưỡng cô nhiều năm như vậy, lại là.
25 Editor : Nện Nện
"Leng keng leng keng~" chuông điện thoại di động vang lên, đem tâm tư của Trang Nại Nại quay về hiện tại.
Cô vội vàng nhìn về phía mẹ, chỉ thấy mẹ lông mi đang run rẩy, Trang Nại Nại vội vàng đem di động ra, nhấn nút yên lặng, lúc này mới lặng lẽ đứng lên, cùng Lâm Hi đi ra khỏi phòng ngủ.
26 Editor : Nện Nện
Một chiếc xe màu đen BMW đi dầu, Maybach như là một con Liệp Báo, tao nhã lái vào, chung quanh người đi đường toàn bộ nhìn vào giống như một sân khấu.
27 Editor: Nện Nện
Hai quả trứng chiên hình trái tim, bởi vì Tư Chính Đình thích ăn đồ chín, vì lẽ đó hình trái tim không ổn định, vừa rơi xuống liền nứt ra, mỗi chỗ một miếng, lòng đỏ màu vàng của quả trứng rời ra, nhìn có chút chán ghét.
28 Editor: Nện Nện
Tư Chính Đình đang ở trong phòng làm việc tầng cao nhất, cúi đầu phê duyệt tài liệu, nhưng trong phòng áp suất rất thấp, để ngoài của những cô thư ký trong lòng đều lo sợ.
29 Editor: Nện Nện
Trang Nại Nại nhìn thứ trong tay mình, bất cứ giá nào!
Cúp điện thoại, cô liền núp sau cột đèn đường, chăm chú quan sát tập đoàn Đế Hào.
30 Editor: Nện Nện
Thời gian dường như dừng lại vào lúc này.
Hơi thở của đàn ông tràn vào mũi cô, khiến Trang Nại Nại tim đập như trống.
Bởi vì chờ đợi ở bên ngoài quá lâu, môi cô có chút lạnh, cho nên người đàn ông này môi mềm, ấm áp, ngọt ngào giống như thạch vậy.
31 Editor: Nện Nện
Cái loại dịu dàng này, khiến cho Trang Nại Nại vô ý thức tình-động.
Cô nhắm hai mắt lại, hai tay đang nắm chặt bỗng buông ra, ôm lấy eo của anh, đáp lại nụ hôn của anh.
32 Trang Nại Nại rất chột dạ, sau đó ngẩng đầu lên liền thấy Tư Chính Đình mở miệng trước hỏi thẳng lại đối phương:" Cô, Cô tại sao lại hôn tôi ?"
Tư Chính Đình nhìn thoáng qua gương mặt cô, ánh mắt lóa lên, chỉ cảm thấy.
33 Editor: Nện Nện
Cô đột phát lên, khiến Tư Chính Đình lập tức sáng mắt, anh nhìn Trang Nại Nại, nơi đáy lòng sâu xa, tồn tại một chút mong đợi, "Vậy thì vì cái gì?"
Tại sao?
Dù biết rõ anh chán ghét mình, nhưng vẫn cố tiếp cận, chẳng lẽ chỉ bởi vì năm mươi vạn kia sao?
Trang Nại Nại chưa từng nghĩ quá sâu về những vấn đề này.
34 Editor : Nện Nện
“Nhưng mà, em đã hối hận rồi ! Sau đó em phát hiện mình vẫn còn thích anh, cho nên, chúng ta kết hôn có được hay không?”
Hối hận rồi?
Vẫn còn thích anh ?
Rõ ràng từ lúc đầu gặp mặt đều mong muốn cô nói ra những lý do này, nhưng bây giờ Trang Nại Nại không thèm để ý đến ngữ điệu nói ra những lời đó, lại làm cho lòng anh cảm thấy buồn bực cùng tức giận.
35 Editor: Nện Nện
Cố Đức Thọ trầm mặc, khiến Trang Nại Nại nội tâm càng lạnh.
Vốn chỉ là suy đoán vậy mà lại gần với thực tại.
Cố Gia tuy rằng sắp trên đà phá sản, thế nhưng đối với một gia đình từng giàu có như vậy, năm mươi vạn chỉ bằng một món đồ trang sức của Lý Ngọc Phượng, nhưng mà bây giờ !
Cố Đức Thọ thở dài, " Nại Nại, năm mươi vạn cũng không phải là không có, nhưng mà con cũng phải biết, trong nhà hiện tại tình huống như thế này, một khi đã phá sản, ngay cả nơi ở cũng không có, con cùng Tư tiên sinh.
36 Editor : Nện Nện
Trang Nại Nại ở bên trong phòng ngủ, cầm điện thoại di động xoắn xuýt do dự.
Cú điện thoại này, rốt cuộc có nên gọi hay không?
Lợi dụng Tư Chính Đình, để bọn họ xích mích nhau là xong.
37 Editor: Nện Nện
Lâm Hi nhi cúp điện thoại, phát bức ảnh ra ngoài.
Trong nháy mắt, mấy tòa soạn quan trọng của thành Bắc Kinh, trong đêm nhận được tin nhắn ngầm, dù cho đã rạng sáng, đám người kia vẫn từ trong chăn chui ra, nhanh chóng tới công ty tăng giờ làm việc !
Tư tiên sinh muốn kết hôn !
Tin tức này nhất định không thể để lại phía sau !
Những tin tức lúc trước vốn là đầu đề, nay tạm thời lui về phía sau, biên tập tăng giờ làm việc viết ra bản thảo mới, sau đó nhanh chóng thêm con dấu, để phòng ngừa ngày hôm sau báo không ra được.
38 Editor: Nện Nện
Trạm xe lửa, Trang Nại Nại mua vé đi Hàng Châu.
Trong lúc Lâm Hi nhi đưa mẹ cô tới đây, trong lòng cô tràn đầy lo lắng.
Ở trước cửa trạm xe, cô đứng ngồi không yên, đi tới đi lui.
39 Editor : Nện Nện
". . . . . Ừm. "
Cúp điện thoại, Trang Nại Nại, liền nắm chặt bàn tay.
Đến cuối cùng vẫn không nhịn được, nước mắt bỗng nhiên rơi xuống.
40 Xe chạy trên đường quốc lộ, âm thanh bên ngoài càng ngày càng ít, xung quanh càng ngày càng yên tĩnh.
Trang Nại Nại cuốn lên, đám người kia rốt cuộc muốn làm cái gì?
Chẳng lẽ muốn đem cô tới chỗ hoang vắng trước tiên cướp sắc rồi sau đó - Giết? !
"A a a a a, tôi dung mạo xấu xí ! Bây giờ các người mau thả tôi ra đi!"
Không ai để ý tới cô.