41 Tiêu Hàn dựa vào tấm bản đồ mới cướp được của một đội ngũ “ma cũ”, trên tấm bản đồ này ghi cũng không chi tiết lắm nhưng cũng đủ để hắn biết được đường ra là ở bên nào.
42 Tiêu Hàn nhận được sự khẳng định của Tô, Khánh nhị lão thì hơi mỉm cười rồi giải trừ hiệu ứng của đấu kỹ trên người Bạch sát đội. Hắn cũng không tiến vào nội viện luôn mà phải đợi đám tân sinh Tiêu Viêm đến đầy đủ rồi mới tiến vào.
43 "Kẹt"
Cánh cửa gỗ bị đẩy ra một cách chậm rãi. Ánh mắt trời theo khe cửa chiếu vào trong phòng, hắt trên mặt đất một vệt sáng thật dài.
Cánh cửa hoàn toàn mở ra, vệt sáng cũng trải rộng theo, những bóng nhân ảnh dài ngắn không đồng nhất do ánh mặt trời tạo nên cũng đồng loạt tiến vào bên trong, một lão già ánh mắt đảo qua căn tiểu lâu khá rộng rãi, cười nói : "Tiêu Viêm, từ giờ trở đi nơi ở của các ngươi chính là nơi này.
44 Vốn dĩ phần trung ương tháp này không cho phép kẻ nào tới gần, nhưng hôm nay tới phiên Liễu trưởng lão trực, mà lão lại đang ở ngoài tháp cho nên Tiêu Hàn không bị ai trách phạt cả.
45 “Móa!” Tiêu Hàn buộc miệng chửi thề.
Cái biểu đồ quái gì thế này.
1000 cấp?
Ấy vậy mà đây chỉ mới đạt tới như lão già thần sức mạnh mà thôi, còn những vị thần cấp cao hơn nữa thì sao?
Bỏ quả chuyện đó, chỉ cần nhìn vào con số cao chót vót 1000 cấp kia cũng đủ Tiêu Hàn choáng ngợp rồi, nói đùa gì vậy, để lên tới cấp 100, hắn đã nốc không ít lọ kinh nghiệm truyền thuyết, đó chưa kể tới mỗi lần dùng là mỗi lần hiệu quả giảm đi trông thấy, vậy để lên tới cấp 1000 thì…
Tiêu Hàn mặt đen lại “Làm thế nào ta có thể lên tới cấp 1000 hả hệ thống? Lão già thần sức mạnh ấy không nhầm đó chứ?”
“Chủ nhân không nhất thiết phải lên cấp độ ấy đâu ạ!”
“Hử?” Tiêu Hàn bất ngờ “Thế là thế nào?”
“Thần sức mạnh đưa ra biểu đồ này là để chủ nhân biết được chênh lệch giữa thần và người, và thần sức mạnh chỉ yêu cầu chủ nhân đạt tới dưới cấp 500 là được, khi đó chủ nhân có thể thoải mái tham gia lễ hội các vị thần ở phần thi đấu dành cho ứng cử viên.
46 Đing.
“Chúc mừng chủ nhân quay thưởng nhận được năng lực đặc biệt: Thôn phệ!”
Tiêu Hàn nhìn vào tên phần thưởng hắn nhận được, không hiểu lắm về năng lực này, hắn hỏi hệ thống và nhận được thông tin.
47 Trong dòng nham tương đỏ cam nóng chảy, một thân ảnh dùng tốc độ nhanh cực xuyên qua tạo ra những làn sóng nham tương cuộn trào, không ai khác là Tiêu Hàn đang hướng về Đế mộ.
48 Thân hình khổng lồ của Thái Hư Cổ Long phát ra ánh sáng chói mắt, sau đó từ từ thu nhỏ lại và biến thành hình người. Ánh sáng biến mất, trước mặt Tiêu Hàn giờ đây chỉ có một vị nam tử tóc màu tử kim, đồng tử kim sắc nhìn về phía Tiêu Hàn “Ngươi có mục đích gì?”
Tiêu Hàn lấy ra một lọ dung dịch màu đỏ đưa tới trước mặt vị nam tử, nói “Ta không có yêu cầu gì nhiều, chỉ cần sau khi ngươi tấn thăng Đấu Đế có thể ghi nhận một ân tình này!” Lọ dung dịch Tiêu Hàn lấy ra là lọ kinh nghiệm đỉnh cấp hắn đã đổi từ hệ thống trước khi đến đây, giá của lọ kinh nghiệm này là một triệu, với lọ kinh nghiệm này đã đủ để người trước mặt lên Đấu Đế rồi, sau đó thì…hắc hắc.
49 Sương mù nhàn nhạt bao phủ khắp nơi làm cho toàn bộ không gian trong động phủ trở nên cực kì quỷ dị.
Một mảng yên tĩnh trãi rộng như đã có từ mấy vạn năm trước.
50 Nghĩ đến cảnh cả đám Đấu Thánh hung hăng tranh đoạt Đà Xá Cổ Đế ngọc để mở cửa tiến vào động phủ này nhằm tìm cách đột phá Đấu Đế nhưng hiện giờ lại rỗng tuếch chỉ còn lại cái vỏ ngoài, Tiêu Hàn không nhịn được cười khẽ “Thật muốn thấy mấy khuôn mặt lúc đó ghê, hắc hắc!”
Tiêu Hàn đã thu thập xong, cũng không còn thứ gì ở đây nữa, à, vẫn còn, bức tượng của Đà Xá Cổ Đế, không biết cái còn rồng ở ngoài động chết rồi kia thì Tiêu Viêm có lấy cái bức tượng này không ta, mà kệ, xem như ta để lại một cơ hội cho bọn họ vậy, ai hên thì được.