41 Bàng Mông nhìn Hứa Đồng, thật lâu sau hỏi, “Tiểu Đồng, chúng ta. . . có thể bắt đầu lại không?”Tuy rằng trong lòng đã đoán được, khả năng cực kì nhỏ, cũng không phải không nhận thấy, vừa rồi trong lúc hôn kia, cô một tia xúc động cũng không có, nhưng anh không nghĩ như vậy lặng lẽ buông tay, chẳng sợ biết rõ sẽ bị cự tuyệt nhưng cũng muốn toàn tâm thử cố gắng đến cùng.
42 Không muốn làm cho mình thua kém những người khác, Hứa Đồng vào cửa hàng bên đường, mua trang phục và phụ kiện. Thay chiếc váy đai xinh đẹp, tóc vén cao, đi giày cao gót, từng bước từng bước ra ngoài, dưới chân nện từng tiếng “cộp, cộp!”, Hứa Đồng điềm nhiên tiến vào nhà họ Chương.
43 Hơn mười năm trước, chuyện mẹ Hứa Đồng, Hứa Yến, bị chồng đi hải ngoại nhiều năm, cuối cùng phụ bạc cũng là chuyện không nhiều người biết. Hôm nay, việc này lại bị Hứa Đồng trước mặt mọi người không cố kị gì công khai, làm cho hai người kia thẹn quá hóa giận.
44 Hứa Đồng quay đầu, cười lạnh: “Cố thiếu, nghe lén người khác nói chuyện không phải là thói quen tốt đâu, chuyện này tôi làm không sao, nếu là ngài làm chỉ sợ có chút mất mặt!”Cố Thần không cho là đúng, mỉm cười, “Trên trời dưới đất, hai người không che không chống, quang minh chính đại ôm nhau như vậy, chẳng lẽ còn sợ bị người khác nhìn thấy sao?” Hắn tươi cười càng có chút thâm ý, “Mối tình đầu khó quên như vậy sao?”Hứa Đồng thản nhiên đáp: “Chỉ sợ anh ta khó quên cũng không phải là tôi mà chỉ là một người muốn mà không có được thôi.
45 Hứa Đồng đem ghế dựa một bên kéo lại, nhẹ nhàng ngồi xuống. Cố Thần vẫn bất động đứng cách cô hai bước, mặt đối mặt, dựa lưng vào lan can, chờ đợi câu chuyện.
46 Hứa Đồng bị xuyên qua làm cho hồn tan phách tán, trước mắt một mảng sương mù, thần chí hỗn độn, toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa, môi hơi hé như hờn dỗi, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.
47 Sau hôm đó, Hứa Đồng luôn luôn nghĩ nếu cô không có đứa nhỏ, Cố Thần rốt cuộc sẽ như thế nào không buông tha mình. Cô thật sự muốn biết. Nhưng thật đáng tiếc, cô cảm thấy chính mình không có cơ hội.
48 Ánh mắt Hứa Đồng nhìn theo ngón tay Cố Thần, hình như nhìn thấy trên mu bàn tay hắn một mảng lớn màu đỏ sẫm, giống như bị bỏng, nhìn thấy ghê người. Cô không khỏi sửng sốt một chút, mới mỉm cười trả lời Cố Thần: “Chỉ sợ Cố tổng ốc còn không mang nổi mình ốc!”, dừng lại, thanh âm có chút chậm, khẽ hỏi một câu, “Cố tổng thân thể thế nào? Có khỏe hay không?”Ý cô muốn nói, là một phương diện khác, Cố Thần lại cúi đầu nhìn mu bàn tay mình, híp mắt trầm thấp nói: “Này sao? Yên tâm, không có trở ngại gì.
49 Hứa Đồng đưa cây gậy trong tay hướng Lệ Tát, ngọt ngào nói: “Như vậy, Lệ Tát tiểu thư, phiền cô thay bikini mang theo cây gậy này đến bên kia vì mọi người hiến vũ đi”Xung quanh tuôn ra nhiều tiếng hét chói tai.
50 Thư kí Trịnh rời đi. Hứa Đồng ngẩn ra một chút cũng đứng dậy đi về phía sôfa tìm áo khoác. Tuy rằng chân tay cử động bình thường đầu óc lại giống như bị oanh tạc.
51 Cố Thần chỉ nhợt nhạt mỉm cười, nghe Hứa Đồng nói xong lập tức cười vang. Qua một lúc sau, lại mang vẻ mặt ấy thu lại, hai mắt sáng ngời nhìn Hứa Đồng, dường như có ý tứ sâu kín, làm người ta nhìn vào không khỏi chột dạ.
52 Đã là tin đồn thì giống như có cánh, một truyền mười, mười truyền trăm. Chuyện Cố Thần hủy bỏ hôn ước, sau một đêm vui vẻ huyên náo kia đã trở thành việc ai ai cũng biết, nhưng dù sao đó cũng chỉ là tin vỉa hè, thực hư thế nào, không ai dám chắc!Lúc đầu nghe chuyện này, trong lòng Hứa Đồng chấn động rất mạnh, cô tự cảnh cáo chính mình, chuyện này với cô không hề có quan hệ, không cần nghe, cũng không cần để trong đầu.
53 Mặt Cố Thần lạnh lùng bình tĩnh, mi tâm nhăn lại, khẽ cắn môi, hơi thở gấp rút, yết hầu mạnh mẽ dao động, ngực phập phồng, tròng mắt không chớp nhìn thẳng hai gò má sưng tấy của Hứa Đồng, ánh mắt thương tiếc cùng tức giận.
54 Cố Thần ôm Hứa Đồng lên lầu. Hứa Đồng nhẹ giọng hỏi: “Tại sao anh lại đến?”Cố Thần biết cô hỏi hắn làm sao biết cô ở sở cảnh sát. “Anh nghĩ sự việc là thế này.
55 Vì Hứa Đồng vẫn còn mệt, Cố Thần tự mình đi pha nước nóng cho cô tắm rửa. Một lúc lâu sau, túi chườm đá bắt đầu có tác dụng, Hứa Đồng đã tỉnh táo hơn một chút, lại nhìn thấy Cố Thần tận tình chăm sóc mình, tâm trạng trở nên rất tốt, liền lên tiếng trêu chọc.
56 Lời Cố Thần nói làm Chương Thực Đồng trở nên kích động, cô ta bổ nhào vào hắn, cầm lấy cánh tay hắn vừa khóc vừa khẩn cầu: “Cố Thần, không được! Em không muốn hủy hôn ước! Em không để ý anh cùng với cô ta được không? Anh cứ việc qua lại với cô ta, em sẽ làm như không thấy, chỉ xin anh chấp nhận em, chấp nhận chúng ta kết hôn đi! Em chỉ muốn làm vợ anh, em sẽ không làm gì bất kể cô ta có phải là tình nhân của anh hay không, được không? Em xin anh, không cần hủy bỏ hôn ước, bằng không mọi người sẽ chê cười em! Không được, em không có cách nào thừa nhận sự nhục nhã này! Hứa Đồng, cô ta không có tư cách làm Cố phu nhân! Em không thể thua cô ta, em sẽ chết mất! Em xin anh!”Biểu hiện chán ghét cùng không kiên nhẫn trên mặt Cố Thần ngày càng rõ ràng.
57 Dương Dương biết Chương Thực Đồng vẫn phởn phơ như cũ, chỉ mình Tiền Như Hải gánh tội, cả người phừng phừng tức giận. Cô đập bàn kêu to: “Cố Thần thật bất tài! Rất bất tài!! Người yêu của mình bị người khác đánh bị thương thành như vậy, hắn cũng chỉ bắt được một con tép mà bỏ qua con tôm, có ích lợi gì a! Đánh cho dập ngọn thì có nghĩa lí gì, cái căn bản là ở gốc.
58 Trước khi xuống máy bay, Dương Dương dắt tay Hứa Đồng nói nhỏ: “Hình như ta quên nói với ngươi một việc, lần này chúng ta du lịch, ngay cả tiền ăn ở cũng được bao! Trước ta chỉ nghĩ là nhà nghỉ bình dân thôi, nhưng bây giờ … ăn ở miễn phí kia … sẽ không phải là ở khách sạn năm sao đi?Hứa Đồng nhìn cô, trợn mắt, từ trong túi lấy biên lai ra, cúi đầu nhìn thấy chữ khách sạn XX, đạm đạm ngẩng lên thở dài một tiếng, hỏi thư kí Trịnh, “Khách sạn này là khách sạn bình dân, hay là … khách sạn có rất nhiều sao?”Thứ kí Trịnh giơ ra năm ngón tay mỉm cười đáp: “Đây là khách sạn quốc tế đẳng cấp năm sao!”Hứa Đồng nhìn đại thiếu gia bên kia vẫn như cũ ngồi nhìn ngoài cửa sổ, chậm rãi ho một tiếng, “Nếu tôi đoán không sai, chi phí này hoặc là anh ta ứng ra, hoặc là khách sạn kia thuộc sở hữu của tập đoàn Cố thị, đúng không?”Thư kí Trịnh nhìn giám đốc của mình, anh ta bộ dáng dửng dưng, thản nhiên nhìn ngoài cửa sổ, giống như không để ý vừa rồi hai người nói gì.
59 Hứa Đồng lập tức quay đầu. Cố Thần đang đứng phía sau cô, cười tủm tỉm. Vài âm thanh đồng thời vang lên. Dương Dương cùng Đường Tráng vội vàng nói: “Có thể có thể! Đương nhiên có thê! Cầu còn không được!” Hứa Đồng lại nói: “Anh gặp qua năm người chơi mạt chược sao?”Nhị Hoa vội vàng đứng dậy, “Cố.
60 Năm ngày vui vẻ vội vàng qua đi. Ngày cuối cùng mọi người thu thập hành lí chuẩn bị đến địa điểm xuất phát, ngoài ý muốn Cố Thần xuất hiện trong phòng Hứa Đồng, đem cô giữ lại.