541 Lấy lời khai theo thông lệ cũng không phải một chuyện đơn giản. Bất luận về phía cảnh sát hay về phía những người bị cảnh sát gọi đích danh. Vì bất luận là Niên Bách Tiêu, Tố Diệp hay những người nhà họ Diệp cũng vậy, dẫu sao mọi người đều quen biết Niên Bách Ngạn, trong rất nhiều tình huống không thể bình tĩnh, khách quan như một người ngoài cuộc.
542 Mặt trời lăn về phía xa, cháy thành một quả cầu lửa, bùng lên đỏ rực cả một góc trời. Cuối cùng, màu đỏ chói lọi ấy dần dần chìm về Tây, kéo theo một cái đuôi dài còn rơi rớt lại nơi đường chân trời.
543 Đúng vào lúc Niên Bách Ngạn đang bị cảnh sát, viện kiểm sát quấy nhiễu tới không thở được thì trong buổi ra mắt sản phẩm mới, Tinh Thạch cuối cùng đã đánh một đòn phản công cực đẹp.
544 Đồ đạc của Niên Bách Ngạn trong văn phòng rất ít. Ngoại trừ những thứ có thể đóng vào thùng giấy bê đi, toàn bộ quần áo trong phòng nghỉ đều đóng gói, gửi bằng đường bưu điện.
545 Bắn nước lên ư?Đến cả Niên Bách Ngạn cũng phải bái phục tài nói dối tự nhiên của mình. Từ công ty đi ra, anh hoàn toàn không để ý rằng lúc ôm Hứa Đồng, vệt nước mắt cô ấy để lại vẫn chưa khô.
546 Thường ngày Phương Tiếu Bình luôn là một người ăn to nói lớn, tính tình nóng nảy, nhưng trong những chuyện mang tính nguyên tắc, đúng sai rõ ràng, bà vẫn rất biết chừng mực.
547 Con người ta khi vui rất khó uống say, chỉ những lúc tâm trạng phiền muộn mới “mượn rượu tiêu sầu, càng sầu thêm”. Niên Bách Ngạn uống rất say. Cũng may anh không nôn dọc đường mà bình yên về tới được tứ hợp viện.
548 Một buổi sáng như này rất ít, thế nên rất hiếm có. Nắng mai rạng rỡ, gió nhẹ yên ả, uyên chuyển. Tấm màn che mỏng manh màu cafe đậm lọc qua nắng và gió, khiến chúng trở nên dịu dàng hơn.
549 Bữa trưa, hai người đi ăn ở đường Kim Bảo. Bữa bít tết khá ngon, chỉ có điều 30% phí phục vụ cuối cùng quả thực khiến Tố Diệp xót xa. Tới khi thanh toán, người phục vụ đưa hóa đơn cho Niên Bách Ngạn.
550 “Không có máy cũng không sao! Tôi có thể cho bà biết tính chất của viên đá này. Nó là zircon, chứ không phải kim cương, thế nên không có giá trị như kim cương.
551 Một kỳ nghỉ cuối tuần thảnh thơi. Tố Diệp cảm thấy hai ngày nay, cô và Niên Bách Ngạn như hai con chuột già tựa vào nhành cây sưởi nắng trong ngày đông.
552 Hòa Mục Gia. Trông Diệp Uyên có vẻ căng thẳng. Sau khi Lâm Yêu Yêu kiểm tra xong, được người y tá dìu ra ngoài, anh vội rảo bước tới trước. Vì sốt sắng, anh còn làm đổ mấy lọ thuốc trong xe đẩy.
553 Không phải ngày nào cũng được rảnh rang. Tố Diệp biết rất rõ, một người đàn ông như Niên Bách Ngạn không thể nào yên ổn ở nhà để hưởng thụ cuộc sống. Sức lực của anh, ý chí chiến đấu của anh không thể dùng vào những khu chợ hoa lá chim cá mà phải ngoài kia, trong một thương trường lộng lẫy mà tàn khốc.
554 Những người tới hội quán trước nay đều cần có thẻ thành viên. Giờ này không đông người, cộng thêm việc vị trí mà Kỷ Đông Nham lựa chọn lại tương đối kín, vì thế cảnh tượng nổi nóng đó cùng lắm cũng chỉ bị các nhân viên phục vụ nhìn thấy.
555 Tay tổng giám đốc đó rất kiêu ngạo. Đương nhiên, ông ta cũng có quyền kiêu ngạo, vì ông ta nắm trong tay cả một đường dây nhập khẩu, cũng tức là có quyền sinh sát đối với các thương nhân mua hàng.
556 Có tiếng gõ cửa. Tố Diệp giật mình, vội vàng cất kỹ bức ảnh đi. Là quản gia. Sau khi đi vào, ông ta cung kính hỏi: “Cô hai! Cô có muốn dùng bữa ở đây không ạ?”“Không cần đâu!” Cô trả lời.
557 Diệp Uyên cả đêm không về nhà. Điều này đối với một người vẫn luôn lo lắng cho gia đình, lo lắng cho Lâm Yêu Yêu và đứa bé trong bụng cô ấy như Diệp Uyên mà nói là một chuyện khó có thể giải thích được.
558 Hai cú đấm của Niên Bách Ngạn đã khiến Kỷ Đông Nham hơi đờ đẫn nhưng lời nói của Niên Bách Ngạn lại càng khiến Kỷ Đông Nham ù ù cạc cạc, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
559 Khi tin Diệp Uyên chết còn chưa được công bố, hội đồng quản trị của Tinh Thạch đã biết được chuyện này. Chuyện này giấu không nổi. Làm gì có văn phòng chủ tịch nào trống trải mãi được?Là trưởng bối và người đàn ông duy nhất quản chuyện nhà họ Diệp, Diệp Hạc Thành chủ trì buổi họp.
560 Một người như vậy, bị mắng té tát trước mặt bao nhiêu người, làm sao không trở mặt cho được? Tuy rằng giám đốc Tề vẫn xin lỗi nhưng gần như không thể nhịn nhục được nữa rồi.