21 Chiếc xe anh dừng lại trước một nhà hàng sang trọng, to lớn như một cung điện. Bên trong đèn mở sáng lấp lánh như trong chuyện cổ tích. Phía trước có rất nhiều nhân viên đứng thành hàng dọc trước cửa nhà hàng, không biết họ đứng đó làm gì nữa.
22 -Mười phút trước. . . . . . . . Khánh Anh mãi mê bàn chuyện với đàn em của anh về chuyện xung đột giữa hai bang với nhau. Nên anh quên khuất đi cả giờ giấc và không còn nhớ Kim Ngân đang đợi anh ở đây.
23 Kim Ngân nghe rõ mồn một từng câu nói của cô gái đó, nghe giọng chắc cô gái này là Tiểu San rồi nhưng cô vẫn không buồn trả lời. Mắt vẫn chăm chăm nhìn quyển sách, cứ để những lời nói đó từ tai này đi qua tai kia đi.
24 Chương 24:---RENG…RENG…. -Ra chơi rồi, nghĩ nhé giáo sư. -Thiên Vy nghe tiếng chuông báo hiệu ra chơi mà vui như hội, tay giơ lên miệng thì cười cười nói nói trông như đứa trẻ con.
25 Cả căn phòng ngập tràn một không khí vô cùng im lặng, nhiều khi cái im ắng này làm người ta phát sợ. Sáu con người, sáu ánh mắt đều hướng về một người con gái đang nằm thu mình trên chiếc giường được trải drap trắng xóa.
26 Hoàng hôn dần buông, những tia nắng cũng bắt đầu thưa thớt dần, lá rụng vàng khắp mỗi nẻo đường. Đúng sắc trời thu, cái không khí hơi khô hanh xen lẫn một tí lành lạnh cảm giác thật dể chịu.
27 -Có mà cô làm như thế này đó hả? Tôi thật sự không hiểu nổi cô leo trèo sao mà lên được tới lớp 11 nữa. -Khánh Anh tức giận trước thái độ cứ giả vờ ngu ngơ của cô quát lớn, tay nắm chặt quyển tập của cô trong tay.
28 ---3 năm trước---Sân trường của giờ ra chơi thật nhộn nhịp, học sinh vui chơi, cười nói, âm vang cả ngôi trường. Trên tầng hai, một cô bé gương mặt đáng yêu, đôi mắt xanh biếc khẽ chớp chớp hàng mi đen cong vút.
29 Kim Ngân đứng ngây người ra nhìn Khánh Anh không chớp mắt, toàn thân như bị đóng băng tê cứng không còn động đậy gì được nữa. Từng hành động, lời nói của anh cứ quanh đi quẩn lại mãi trong đầu cô, khiến cô cứ nghĩ suy mãi, khiến cô mất dần tự chủ chẳng còn chống đối gì thêm nữa.
30 Một ngày học trôi qua khá buồn tẻ với Kim Ngân, mọi người trong lớp vẫn xem cô như là cái gai trong mắt bọn họ. Chỉ mong nhổ cô đi càng sớm càng tốt. Lúc đầu cô còn thấy buồn cũng muốn hòa nhập với bọn họ nhưng càng ngày cô nhận ra một điều là cho dù cô có làm gì đi nữa cũng không được bọn họ đối xử tốt.
31 Thức ăn được Quang Huy gọi toàn là những món cô ưa thích, cô nhìn cậu rồi nhìn sang chỗ thức ăn mĩm cười thích thú. Vẫn là chị Thi và Quang Huy là hai người tuyệt vời nhất lúc nào cũng cho cô ăn những món ngon và hợp sở thích với cô.
32 Chương 32 : Tôi muốn em nợ tôi cả cuộc đời này
Cả cơ thể nhỏ bé của cô được anh ôm trọn trong vòng tay, xung quanh chẳng còn cảm giác nhận được gì khác ngoài sự hạnh phúc.
33 Chương 33: Làm ơn đừng xem em như người dưng nữa.
Trời bắt đầu sập tối, cả ngôi biệt thự nhanh chóng khoác lên mình nguồn ánh sáng rực rỡ từ những ánh đèn huy hoàng bên trong nhà.
34 Chương 34 : Tư cách là chồng sắp cưới.
Cả căn phòng bao trùm mùi nguy hiểm, tim cô như muốn nhảy thoát ra ngoài, đôi chân tê cứng lại, chỉ biết mở mắt ra nhìn hai người đó đánh nhau.