Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hận Thù Chương 1: Quá Khứ - Khởi Đầu Của

Chương trước: Chương Giới Thiệu Nhân Vật



Trong căn biệt thự màu trắng tinh khiết, vang lên tiếng cười trong trẻo của cô bé 5 tuổi, giọng nói trong veo vang lên:

- Mama , bắt con đi nè. Hihi

Ở sân trước của căn biệt thự, cô bé với mái tóc tím thắt bím mang khuôn mặt của thiên thần đang chạy vòng quanh luôn miệng gọi lớn :

- Mama

Đằng sau cô bé là người phụ nữ trung niên xinh đẹp sắc sảo, khuôn mặt cười hiền nhìn theo cô bé. Người hầu trong nhà thấy cảnh này cười khúc khích.

Cổng chính mở ra, chiếc siêu xe màu đen bóng loáng chạy vào. Từ trên xe bước xuống là người đàn ông trung niên khá đẹp trai. Cô gái thắt bím sà vào lòng ông:

- Papa có quà sinh nhật gì cho con hông nè ? - Nó nói giọng nhõng nhẻo.

Papa nó cười hiền, lấy từ trong xe ra một con gấu bông to đùng . Ông cười hiền:

- Đây nè con gái yêu.

Người phụ nữ hồi nãy - Anna đứng đằng sau mỉm cười dịu dàng. Bỗng tiếng điện thoại của ông Tuấn vang lên:

- Alo

-....

- ừ . Tôi tới ngay.

Nói rồi, ông xoa đầu nó :

- Papa có việc nên không dự sinh nhật con được. Ba xin lỗi ha !!

Nó làm mặt buồn nhưng vẫn lí nhí đáp:

- Không sao đâu ạ !

Ông quay vào xe và rời đi nhưng .. chẳng may ví của ông bị rớt ra . Bà Anna chạy đến nhặt lên gọi với theo. Rồi bà lấy chiếc xe khác chạy theo ông Tuấn. Chiếc xe của ông rẽ vào một con đường nhỏ, có những đồng cỏ bát ngát. Ở đó có một căn nhà màu xanh dương nhạt, ngôi nhà nhỏ đơn giản nhưng hòa với đồng cỏ như một bức tranh tuyệt đẹp. Chiếc xe của ông đỗ ở trước căn nhà. Bà Anna thắc mắc:

- Ông ấy có việc gì ở nơi hoang vu này nhỉ.

Bà cất xe và đi lại phía căn nhà, giơ tay lên định gõ cửa nhưng một giọng nói trong trẻo vang lên:

- A ! Papa đến.

Anna khụy xuống: " papa ư... chuyện... chuyện.. n... này là sao ? "

Anna nhìn qua khung cửa, ông Tuấn ôm một đứa nhỏ vào lòng, vỗ về:

- Papa nhớ Nana quá !!

Nước mắt bà trào ra, người chồng bà yêu thuơng nhất, giờ đang hạnh phúc cùng người đàn bà khác và .... và ... một đứa con gái khác của ông ta. Bà đau khổ cắn chặt môi để khỏi bật ra tiếng khóc. Chạy thật nhanh về phía xe. Bà trở về nhà.

Yumi chạy lại hỏi han:

- Mama ... mama sao vậy ??

Bà cắn chặt môi đến rướm máu, nuốt ngược nướt mắt vào trong, cố nói giọng bình thường:

- K... ko... c... c... có gì... đ.. đâu

Nó là một người thông minh nên tất nhiên hiểu là : đang có một chuyện gì đó xảy ra . Nhưng chuyện đó là gì ? Nó ko biết được.

Tối, Anna dắt nó lên phòng, khẽ dặn:

- C... con .. ở yên đây nhé ?

- Vâng ạ - nó cười hiền.

Bà Anna bước xuống lầu vừa lúc ông Tuấn về. Anna chuyển giọng lạnh lùng:

- Nana là ai ?

- ... Bà biết rồi sao?

- Tại sao ?

Vài giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp của bà. Bà hét lên:

- Tại sao ? Tôi hỏi là tại sao ? Ông nói đi ... tại sao ông lừa dối tôi ?

- Cô ấy là người tôi yêu nhats trên cuộc đời này. Còn bà .. chỉ là cuộc hôn nhân trên giấy tờ thôi. Bà biết điều đó mà.

- Haha.. bấy lâu nay tôi ngộ nhận rồi.. haha .. cứ ngỡ ngần ấy năm sẽ khiến ông có tình cảm với tôi. ... Nhưng ... nhưng.... ko ngờ .. ông lại.... lại .. có con với cô ta

Bà òa lên nức nở.

" Bịch ... "

Tiếng động vang lên gây sự chú ý. Cả 2 người xoay về phía cầu thang. Bà Anna lắp bắp:

- Yu.. yumi à. Con .. con ở đấy khi nào ?

- Yumi à.

Nó hét lên trong nước mắt:

- Papa à ! Những lời vừa nãy ... là.... là thật ư ?

Ông Tuấn cúi gằm mặt.

- haha... hahaha - Nó cười tươi, nụ cười xinh đẹp trong trẻo vang lên nhưng nghe thật buồn, nước mắt trào ra không ngừng.

Nó bỏ chạy ra khỏi căn biệt thự.

Tối hôm đó, nó không về nhà.

Sáng hôm sau, nó trở về. Nhưng sao căn nhà lạ quá. Tiếng khóc xé toạt bầu akhoong khí im lặng. Có tiếng người rên rỉ:

-Bà chủ .. huhu.. bà chủ à.....

Bà chủ ư, ai là bà chủ, chẳng phải mẹ nó sao ? Chuyện gì ? Mọi người sao vậy ? Nó bước vào nhà. Từng bước chân nặng nề tiến về nơi có tiếng khóc. Là phòng mẹ nó. Sao nhiều người quá. Chuyện gì ? Chuyện gì đang xảy ra vậy. Bước về phía giường. Một khuôn mặt xinh đẹp nhắm nghiền mắt. Mọi người ngồi xung quanh khóc lóc thảm thiết. Nó bất giác hỏi:

- Chuyện gì vậy ?

Bà quản gia ôm lấy nó, nức nở:

- Tiểu thư, tiểu thư.... bà chủ .... bà chủ ... đã... tự tử rồi.

Nước mắt trào ra. Chân nó mất hết sức lực. Khụy xuống.

- Mama... mama à... MAMA

Nó hét lên, lồm cồm bò tới giường. Dùng hết sức lay người bà Anna:

- mama.. mama ngủ thôi đúng ko ? Mama dậy đi.. trời sáng rồi đấy .. mama dậy chơi với Yumi nhé .. mama ... con muốn chơi với mama mà ... MAMA à ......

Người hầu thấy xảnh đó càng khóc to lên nữa. Nó chỉ mới 5t mà lại phải nhìn thấy mẹ nó qua đời như thế này ... thì thật là tội nghiệp. Ông Tuấn ôm lấy nó:

- Con gái ngoan , nín đj con

Nó hất mạnh ông ra. Giọng nói lạnh lẽo :

- Ông không xứng chạm vào người tôi. TÔI HẬN ÔNG

Nó gằn từng chữ. Papa nó khẽ rơi nước mắt. Đứa con gái yêu quý của ông, bảo bối ông yêu thuơng vô cùng giờ đang nói hận ông. Ông cũng đang tự hận chính mình đây. Ông hận bản thân đã khiến Anna phải tự tử, hận bản thân đã khiến cho đứa con ông yêu thuơng chịu nỗi đau mất mẹ . Ông tự trách bản thân mình quá độc ác.

Đám tang mẹ nó, nó không rơi một giọng nói nào . Ừ thì đau lắm ... nhưng nước mắt nó đã cạn rồi , trong lòng bó giờ chỉ toàn hận thù mà thôi. Ông Tuấn nhìn nó như vậy càng đau lòng hơn.

××××××× Hết chương 1 ×××××××

《 đôi lời lảm nhảm cuat tác giả:

Úi, Emi càng đọc càng cảm thấy chap này nó nhảm nhảm sao ấy. Mấy chế ném đá nhẹ nhẹ thôi nhé . Có gì mấy chế cứ góp ý thoải mái , Emi sẽ chỉnh sửa nhé 》》》

Loading...

Xem tiếp: Chương 2: Lá Thư

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thủy Nhân Duyên

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ

Số chương: 24


Nói là anh nhớ em đi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18


[12 Chòm Sao] Khúc Hát Ngàn Năm

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 25


Nhìn Về Phía Anh

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 13


Thượng Thượng Thiêm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 13