141 Trên cái giường kia, nam tử lãnh ngạo đang nằm trên đó. Sắc mặt tái nhợt, không có chút huyết sắc. Ngay cả lông mày rậm cũng làm cho người cảm thấy đang nhiềm sắc trắng.
142 Sáng sớm hôm sau, mỗ nữ đang chỉ huy khuân đồ: "Cái đó mang đi, cái đó cũng muốn mang đi. Ừ, đúng, còn có cái đó. . . . . . "Hiên Viên Vô Thương dở khóc dở cười đứng ở sau lưng nàng: "Tam nhi, những đồ cổ kia mang qua cũng không dùng được!"Mỗ nữ quay đầu, hung dữ nghiêm mặt nhìn hắn: "Chàng biết tôn chỉ của ta là gì không?"Thấy vẻ mặt nàng nghiêm túc, hắn có chút buồn bực mở miệng: "Là cái gì?""Chỉ cần ta từng ở nơi nào, tuyệt đối không thể lưu lại một thứ đáng giá nào hết! Không thể nào thay đổi được, phàm là trên đất ta đã ở, không được còn một cọng cỏ!" Nàng nói xong rất nghiêm túc gật đầu một cái.
143 Chờ mọi người lấy tốc độ nhanh như rùa lề mề đến núi, đã qua hơn một tháng, bụng của Vũ Văn Tiểu Tam cũng ngày càng rõ ràng. Xuyên qua một mảnh rừng trúc xanh um tươi tốt, trong rừng côn trùng và chim hót kêu vang, chung quanh đều là chim chóc mà kiếp trước mà nàng chưa từng thấy qua.
144 Liên Vụ vừa nghe thấy âm thanh gào to này, vội vàng mở miệng: "Dạ!" Rồi sau đó nhanh chóng đi mang bà mụ tới đây, thật may là hôm nay đã mời bà mụ tới, nếu không hậu quả thật khôn lường!"Thương Thương, thật là đau, ta rất đau.
145 Bà mụ này bước ra cửa, đối diện với ánh mắt nóng bỏng của ba tên nam nhân, mặt mo bỗng cứng đờ, rồi sau đó hơi ửng hồng. Ba vị công tử này mặc dù không có bộ dáng xinh đẹp bằng chủ tử của ba người bọn họ, nhưng cũng là mỹ nam tử thượng đẳng.
146 Tom và Jerry là cái tên gì? Trên đại lục(1) có tên kỳ quái như vậy sao?"Tam nhi, người ta cảm thấy cái tên này không ổn!" Hắn nói thật, thật lòng cảm thấy không ổn.
147 Nửa tháng sau, mặt hai đứa bé đều nở ra, mềm mại phấn nộn, còn có thể thấy rõ được mạch máu. Cái mũi nhỏ nhìn mỏng như cánh ve, cả người cũng nho nhỏ, vô cùng dễ thương!Hiên Viên Vô Thương làm xong thức ăn, bưng vào trong phòng, thấy nàng nhìn hai đứa bé ngủ say đến ngẩn người.
148 "Im miệng!" Một giọng nói như hoàng anh xuất cốc vang lên, Thiên Mộ Tuyết vén màn xe lên, nhìn chiếc xe ngựa sang trọng trước mặt, hơi suy nghĩ một chút, đã biết là người có thân phận không tầm thường, vừa rồi cũng nghe thấy hai chữ "Bổn vương".
149 Thiên Mộ Tuyết nàng là quý nữ có tiếng trong các gia tộc thế gia, có tri thức hiểu lễ nghĩa, cầm kỳ thư họa không gì không giỏi. Từ nhỏ đã được đám công tử thổi phồng mà lớn lên, tự nhiên cũng tự tin hơn một chút.
150
151 Tiểu Nguyệt và Liên Hoa ôm Hiên Viên Lạc Thần và Hiên Viên Sở Cuồng đi theo vào, nhưng vẫn không quên vươn tay, che mắt cho hai đứa bé, để tránh ánh sáng mạnh chiếu vào.
152 Ban đêm, Tiểu Đức Tử phụng chỉ Thái hậu ra lệnh, lên tiếng nhắc nhở: "Hoàng thượng, chuyện thị tẩm. . . . . . "Để cây viết trong tay xuống, thở dài một hơi: "Bãi giá Thừa Càn điện, đi truyền Lật phi đi!".
153 "Thái tử điện hạ, là quốc thư của nhiếp Chính vương Dạ Mị đế quốc, hoàng thượng nói để cho ngài trực tiếp xử lý!" Quyền lực quân chính(1) ở Long Diệu đế quốc đều do Long Ngạo Thiên nắm giữ ở trong tay, cho nên quốc thư sẽ trực tiếp giao cho hắn cũng không có vấn đề gì.
154 "Cái gì? Đến rồi!" Vũ Văn Tiểu Tam vui mừng đến suýt nữa nhảy dựng lên "Là ai tới? Ai tới rồi hả?"Ai da, có phải nhóm mỹ nam tới không?Tiểu Nguyệt vui mừng đến đỏ bừng mặt: "Tướng quân, Đại công tử, Nhị công tử, bọn họ đều tới! Còn có hoàng thượng, vương gia, công chúa, Long diệu thái tử, còn có.
155 Long Tử Nghiên cười híp mắt nhìn đứa trẻ đáng yêu này, đáy lòng nghĩ nếu mình ra đời muộn vài chục năm, có thể cho phép gả cho nó làm vợ, bởi vì nhìn một cái là biết tương lai sau này khẳng định sẽ đẹp trai giống như Hiên Viên Vô Thương!Vũ Văn Cảnh Thiên vươn tay trêu chọc nó, đứa bé kia một chút phản ứng cũng không có, cực kỳ bất nhã mở miệng nhỏ ra ngáp một cái!Hiên Viên Ly cũng hào hứng chạy tới: "Tiểu đường đệ, ngươi nói dáng dấp đường tỷ nhìn có đẹp hay không?"Cặp mắt hoa đào của tiểu Lạc Thần nhìn nàng một hồi lâu, liếc mắt khinh thường rồi nhắm mắt lại ngủ, trần trụi không thèm đếm xỉa đến nữa.
156 Lại đưa một tấm vàng lá cho tiểu Lạc thần, nét mặt tiểu Sở cuồng lập tức khó coi, ra sức lắc lắc đầu nhỏ, hung dữ nghiêm mặt nhìn ca ca, vẻ mặt này cực kỳ nghiêm túc!Chọc cho Vũ Văn Cảnh Thiên vừa cảm thấy mất thể diện vừa vui mừng!Những người khác càng thêm muốn cười lại không dám cười, kìm nén đến cực kỳ khó chịu!Tiểu Lạc thần cầm tấm vàng lá này, không để ý đến bộ dáng uy hiếp kiêm lo lắng của đệ đệ, ngáp một cái rồi ném tấm vàng lá đi.
157 Sau khi Vũ Văn Tiểu Tam nói lời này, hạ nhân vẫn do dự đứng ở cửa, đang chờ Hiên Viên Vô Thương lên tiếng. Bởi vì tuy nói vương gia rất cưng chiều vương phi, nhưng dù sao chuyện này cũng liên quan đến chuyện trên quan trường, nên để cho vương gia quyết định thì tốt hơn.
158 Thì ra nàng ta là công chúa, thân phận kia quả thật cao quý hơn mình nhiều! Nhưng. . . . . . "Nếu là tiểu nữ tử nhớ không lầm, trước đó vài ngày Dạ Mị đế quốc và Mông Man đế quốc từng khai chiến, tính toán thời gian, hiện tại vương phi tỷ tỷ đã có đứa bé.
159 Dạ Tử Y bị ném té ngã ở cửa, lực đạo có chút lớn. Cú ngã này làm búi tóc rối loạn, trên người cũng là đau đớn khó nhịn! Đứng lên giống như kẻ điên ở cửa mắng to: "Biểu huynh, tiện nhân đó thì có cái gì tốt.
160 Vũ Văn Tiểu Tam không dám tin trợn to mắt, che miệng, đáy mắt có cái gì đó đang tràn ra. . . . . . "Hiên Viên Ngạo. . . . . . " Giọng nói mang theo run rẩy, nhìn bóng lưng cương trực của hắn.