21
< id="divcontent">Rốt cuộc, tôi cũng đã đồng ý lời cầu hôn của Lượng, nhưng ước định đính hôn trước, tin tứcnày một khi truyền ra, tôi đã phải nghênh đón một “tình địch”.
22 Vết thương trên tay không quá một tuần liền khỏi, chỉ lát nữa là phải tới trường rồi, hôm nay học trưởng hẹn tôi bàn về báo cáo học thuật, tôi không nói với Lượng, sợ cậu ấy sẽ không vui, sẽ không cho tôi ra ngoài, mà tôi quả thực đã đánh giá thấp lực lượng tình địch, về tới nhà, đôi giày của Lượng nói cho tôi biết, Cố Uyển Đình đã đem “tấm ảnh khác thường” của tôi cho cậu xem, người con gái này thật là ác!
Trên bàn cơm, Thư Lượng ăn vài miếng cơm “Hôm nay gọi điện thoại cô tắt nguồn.
23
Hoàng hôn đã tỏa ra ánh chiều, học trưởng làm một người qua đường lái xe rời đi, tôi ngồi trên xe đợi Lượng, đợi mãi cũng không thấy cậu đâu, bèn đi tìm.
24 Tắt điện thoại, rút phích cắm điện thoại, kéo chặt rèm cửa sổ, cắt hết mọi thứ có thể liên lạc với thế giới bên ngoài, tôi đang do dự, không biết có nên dọn ra ngoài ở, với tính cách của Lượng, cậu tuyệt sẽ không dễ dàng thỏa hiệp như vậy, quả nhiên, canh 3 nửa đêm, ở cửa truyền đến tiếng ồn lớn “Vân, mở cửa a……….
25 Cô đã từng nói cùng cậu kết hôn, cô đã từng nói sẽ không rời xa cậu………cô gạt cậu, nhìn theo bóng dáng Vân, kẻ lừa gạt miệng đầy lời dối lừa này!
Cậu lại lần nữa muốn sống xúc động nắm lấy cổ cô.
26 Sáng sớm ngày hôm sau, khi Lượng tỉnh dậy, Vân đã không thấy bóng dáng đâu, trên không mưa xuống, thật giống như cõi lòng cậu lúc này……. .
“Vân đâu?” Cậu hỏi Trần Mặc ở phong khách.
27 Mắt Lượng rất đỏ, đi về phía tôi, tôi theo bản năng lùi về phía sau……. .
Tay cậu nắm chặt thành nắm đấm, chỉ một động tác này thôi dường như đã dùng đến sức lực toàn thân.
28 Hôm này, tôi việc đầu tiên sau khi tan làm là, xuống bếp nấu vài món cho Lượng, mấy ngày này chúng tôi đã tiêu tan hiềm nghi lúc trước, Lượng so với lúc trước hiểu chuyện hơn nhiều, không còn hễ không thấy tôi liền nổi đóa nữa, ngày tháng trôi qua cũng được tính là ngọt ngào.
29 Mơ mơ hồ hồ tỉnh lại, quan sát bốn phía xung quanh, đây là nhà kho u ám, đã bị bỏ hoang ………. .
Trong phòng âm trầm, mùi ẩm mốc khiến người ta ngửi thấy buồn nôn.
30 Sống bên cạnh Vân, tôi vẫn luôn cẩn thận nghiêm túc, lúc xem pháo hoa, người đàn ông kia mắng tôi, tôi lo lắng nhìn Vân, cô ấy không biết có vì ngôn từ của hắn mà kích động hay không, vì tôi là “tên ngốc”……….
31
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân5 năm sau
Tiến vào lễ đường hoa lệ, cách bày trí bên trong đúng như tôi mong đợi, đến gần phòng khách 100 mét vuông, bên trong bày ghế sofa màu nâu bằng da thật, trên sàn trải thảm lông cừu, bước lên vô cùng thoải mái.