21 Chẳng biết tại sao rốt cuộc lại đi đến Xuân Phong Đắc Ý lâu.
Mấy ngày nay hân hoan này nọ trong Hầu phủ đều đã biến mất, thay vào đó là từng đợt từng đợt tiếng khóc dai dẳng.
22 Không muốn nghe thêm gì nữa, cắn răng nhẫn tâm phất mạnh tay, “roẹt” một tiếng nhỏ, tay áo rách ngang, Từ Khách Thu giật mình quay đầu lại, nam nhân phía sau ngơ ngác nắm nửa ống tay áo trong tay, nghiến răng nghiến lợi.
23 ~Hoa mùa xuân
~Ngày qua tháng lại, thoáng cái đã là hai, ba năm.
Cảnh xuân Tây Cương không phồn thịnh như ở kinh thành, nhưng hoa cỏ nhàn nhã mọc dài trên núi, dập dền trước gió lại tạo ra một cảm giác hoang sơ dân dã khá thú vị.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Ngôn Tình
Số chương: 106