Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Gửi Người Tôi Yêu Chương 8 .2

Chương trước: Chương 8



Gửi Người Tôi Yêu - Chương 08 part 2

"Đại ca, tôi bị oan, tôi thề có Mao Chủ tịch,tôi hoàn toàn không có ý nghĩ hay ý đồ gì với người con gái của anh - chị dâu củatôi

" Mạch Tuấn Long giơ hai tay lên đầu hàng, cái điệu bộ như sẵn sàng chịuđòn. Tần Ca trong lúc còn kinh ngạc phá lên cười. Tới lượt Hứa An Ly kêu oan:

"Sao tôi lại là chị dâu của anh?”

Mạch Tuấn Long cười một cách bí hiếm:

"Cô đươngnhiên là chị dâu tôi rồi, cô tưởng đại ca tôi là kẻ tùy tiện đưa con gái về nhàqua đêm à?

"

"Á!

" Hứa An Ly kêu lên. Sau đó như một đứatrẻ không nương tựa, cô ngồi xổm xuống đất và bật khóc. Chỉ nhớ được là tối quađã uống rất nhiều ruợu, nhưng sau đó... Sau đó ... Tại sao lại… Đánh mất mình rồi.Lưu manh, đều là Iưu manh cả, một bọn lưu manh! Toàn là những kẻ học tại trườngđại học B! Thất tình lại đánh mất mình, Hứa An Ly khóc tức tưởi! Cô không muốnsống nữa! Sống không nổi nữa!

Bữa tối, quay trở về ký túc, Hứa An Ly cảm thấy tấtcả ánh nhìn cô đều kỳ lạ, có thể không Iạ sao? Tối hôm qua, đi hẹn hò với bạntrai, tới tận tối hôm sau mới thấy xuất đầu lộ diện, hai mắt thì sưng lên nhưhai hạt đậu. Mọi người đều muốn nói chuyện với cô, hỏi xem cô sao rồi?

Nhìn cô với biểu hiện cách xa nghìn dặm, chẳng aidám mở miệng. Hứa An Ly vào phòng, cắm đầu lao vào giường. Lúc này, ngủ là chuyệnquan trọng hơn hết. Thế nhưng điều khiến mọi người bất ngờ không phải chỉ có mỗichuyện này.

Mấy ngày sau đó, Hứa An Ly rời khỏi giường ngủ củamình, đi thẳng đến văn phòng của chủ nhiệm lớp và nói một cách nghiêm lúc:

"Em muốn thôi học.

"

Thầy Chu - chủ nhiệm lớp Hứa An Ly là một thầy giáotrẻ nhưng rất có kinh nghiệm. Thầy rất có ấn tượng với cô, điểm số chín mươitám của cô cao hơn những người khác trong loạt trọng điểm quốc gia. Về giađình, mẹ cô là một giáo viên, tuy là gia đình đơn thân nhưng tài chính có lẽcũng không phải là vấn đề. Hơn nữa học phí của cô ngày đầu tiên đã nộp hết,cách ăn mặc của cô cũng không giống con nhà nghèo khó. Cho nên quyết định của HứaAn Ly đã khiến thầy rất bất ngờ.

"Em nói em muốn thôi học, thầy nghe không rõsao ạ?

" Hứa An Ly tức giận khi một hồi lâu không thấy thầy Chu phản ứnggì.

"Được, nhưng em phải cho tôi biết lý do tại sao?

"

Sau vài phút do dự, Hứa An Ly nói:

"Vâng! Emcho thầy biết. em ghét trường này, ghét tất cả những người học ở đây, đó chínhlà lý do. Nếu thầy cảm thấy những lý do này chưa đủ, em còn có thể thêm mộtdòng, đại học B chỉ lá một trường đại học vô tích sự!

"

Thầy Chu lần đầu tiên gặp tình huống như thế này. Thầykhông có cách nào liên hệ nổi những lời nói này với cô gái có khuôn mặt dịudàng và nụ cười hồn nhiên như Hứa An Ly.

"Điều này không đủ lý do để emthôi học

"

"Em muốn sang học tại trường đại học BW! Thế đãđủ chưa ạ.

"

"Vấn đề là hồ sơ vã lý lịch học tập đã có hiệulực, không thể chuyển đổi.

"

"Được! Thầy không đồng ý, em sẽ tự thôi học.

"

Thầy Chu nhìn Hứa An Ly rời văn phòng của thầy nhanhnhư gió. Thầỵ muốn giữ cô lại, đưa cho cô uống một cốc trà, muốn cô bình tĩnh lại,nhưng sự việc không biến chuyển theo ý thầy. Cho dù thầy là chủ nhiệm của côcũng không thể làm gì được! Bởi cô không muốn thương lượng.

Thầy Chu rơi vào trạng thái trầm lặng.....

Thẩm Xuân Anh đang bí mật thương lượng với Từ Di,làm sao có thể tiếp tục duy trì chiến thắng, bảo vệ tình yêu không bị sự xâm phạmbởi kẻ thứ ba. Nếu tình yêu có thể báo vệ được thì việc cố làm là không sai. Vấnđề là, tình yêu không phải cây mạ, cây cỏ non, bạn bảo vệ tốt cho nó, nó sẽphát triển nhanh. Tình yêu không cần phải bảo vệ, mà cần sự bồi dưỡng và làmtrong trẻo tâm hồn. Nhưng trong tình yêu, những cô gái trẻ đa số là những ngườìđang mê muội. Đợi khi họ hiểu rõ đạo lý này, thì là lúc đã đánh mất tình yêu.Di động liên tục reo chuông, Hứa An Ly nhìn vào cái tên trên màn hình mà cô đãmong đợi từ lâu, cô đã từng mong đợi, mong đợi tới mông lung, mong đợi đến độhy vọng rồi thất vọng.

Giờ anh gọi điện đến, nhớ ra cô thì đã không có ýnghĩa gì nữa rồi. Vết thương anh dành cho cô đã là quá đủ! So với cô, anh quábé nhỏ, quá tầm thường. Hứa An Ly lập tức tắt đi, nhưng tiếng chuông điện thoạimột lần nữa lại réo lên. Hứa An Ly đưa điện thoại cho chu Lệ Diệp ở bên cạnhđang chẳng hiểu ra sao. Chu Lệ Diệp không muốn là kẻ phá đám nhưng cũng rất sẵnlòng làm lá chắn một lần, cô mạnh dạn nghe diện thoại:

Tôi họ Chu, không phảihọ Hứa!

"Anh gọi nhầm rồi! Anh họ Đường thì có liênquan gì đến tôi!

" tắt máy, đưa điện thoại lại cho Hứa An Ly, chỉ nhìn thấymột dòng ánh sáng màu vàng lóe lên trong mắt. Ngón tay Hứa Ly nhanh nhảu lấysim ra, dùng sức vứt nó ra ngoài cửa sổ, vứt vào trong bóng tối và màn đêm vô định.Đầu óc mông lung,

Ăn cơm tối xong, Hứa An Ly sắp xếp đồ đạc trong kýtúc xá. Quay đầu lại, cô thấy thầy Chu đang đứng ngoài cửa nhìn mình. Cô đôichút ngạc nhiên, mấy đứa trong ký túc xá xúm lại trêu thầy.

Chu Lê Diệp là đứa đầu tiên phá vỡ sự cấm kỵ thầytrò, trêu đùa như một đứa trẻ: “Ma lực của gái đẹp đúng là có khác.Thầy Chu cóphải thầy muốn hẹn em đi dạo nhưng không dám nói ra phải không?

"

Thầy Chu vẫn nở một nụ cười đáng tin và ấm áp trênmôi.

"Thế cậu chuẩn bị thất tình một trăm lần nữađi

". Nói xong mới biết mình đã gây rắc rồi, nói điều không nên nói, Tiểu Bạchlè Iưỡi quay đi.

"Nếu thất tình một trăm lần mà có thể đi dạo hằngngày với thầy Chu, thì em sẽ bằng lòng thất tình cả đời.” Vi Vi ngồi góc giườngmơ màng với cảm xúc của người nói sau.

Hứa An Ly lúng lúng nhìn thầy Chu, vẫn là Chu Lê Diệpphản ứng nhanh nhẹn: “An Ly, cậu xem, thầy Chu của chúng ta đúng là bạch mãhoàng tử trong mắt các cô gái đẹp, nhưng thầy không thích chúng tớ, biết là vìsao không?

" Cô tự hỏi tự đáp

"Vì cậu xinh hơn chúng tớ.”

Hứa An Ly không kìm được và cuời. Thầy Chu đích thựclà một thanh niên đẹp trai, được rất nhiều nữ sinh trong lớp muốn theo đuổi. HứaAn Ly dù sao cũng không nghĩ là là thầy Chu đích thân tới ký túc tìm cô.

Cô dừng lại việc đóng gói những đồ dùng hàng ngày,cùng thầy Chu đi vào khuôn viên trường.

Không biết từ khi nào, đã là mùa thu rồi. Thầy Chunhìn một cái cây, thầy rất thích những biểu hiện của cây cối vào mùa thu, rấtphong phú, giống như một con người chỉ lúc đến tuổi trung niên mới cảm thấy đượchương vị của những thăng trầm năm tháng. Đó là một cây ngân hạnh, thầy thích sựthuần khiết của ngân hạnh, và chủ đề của hai ngưòi cũng bắt đầu từ cây.

Bên cạnh cây ngân hạnh là cây ngô đồng. Ngô đồng vàomùa thu rất đẹp, có đôi chút giống như sự yếu đuối mong manh của thiếu nữ trầngian.

Hứa An Ly cũng thích cây, có điều cô lại thích loạicây có khả năng chịu rét chỉ có ở quê cô - cây bạch dương.

Đã từng xem bộ phim Rừng bạch dương chưa? Đó chínhlà loại cây đó, tán từng tán, thân cây thẳng, chẳng cần ai phải dày công chămsóc cũng sẽ có hình dáng mà ai cũng thích. Quan trọng nhất là sức sống của loạicây này rất ngoan cường, sương gió của mùa đông, mưa bão của mùa hè, cuồngphong của mùa thu đều không thế đánh gục nó. Ở mức nào đó mà nói, Hứa An Lychính là một cây bạch dương vùng đồng nội phương bắc ngay thẳng không yếu ớt.

Có rất nhiều cây trong vườn trường đại học B mà HứaAn Ly lần đầu tiên trông thấy. Tuy đều là những loại cây của miền nam, tuy hinhthái mỗi cây một khác, nhưng cô đều thích, thích sự rậm rạp tươi tốt và hằngnăm luôn trổ dãy những bông hoa màu hồng, mịn như nhung, thích sự thuần khiết củangân hạnh, thích sự tuyệt đẹp của ngô đồng...

“Vì một cây chết đi, mà bỏ mặc sự tươi đẹp của cảcánh rừng, làm con người ta thương tiếc không?

" Hứa An Ly không biết đâylà một kế hoạch. Có thể nói thầy Chu là một thầy giáo tâm lý rất hiểu cách nắmbắt thời cơ, lời nói của thầy khiến người ta không tìm được bất cứ lý do nàokhác, lại khiến cho bạn vô tình nói theo chủ đề của thầy.

"Có một số cây, ví dụ bạch dương. vé dẹp của nókhông giống như ngân hạnh, đều là đẹp, nhưng vẻ đẹp lại khác nhau

". Lờinói của Hứa An Ly giống như cây bạch dương mà cô thích, đầy sự bướng bỉnh mà buồnbã.

"Thế nhưng nếu không để cây vào trong rừng, nósẽ rất cô đơn, cũng sẽ không thấy được vẻ đẹp độc nhất vô nhị của nó

".

Vì cây, mà câu chuyện của Hứa An Ly và thầy Chu trởnên lôi cuốn hơn. Thầy đúng lả một kỹ sư tâm hồn. Thầy luôn biết cách: xâm nhậpvào tâm hồn bạn

" và

"nuôi dưỡng nó trong yên lặng

", không phải cốý, mà là tự nhiên. Trước vị kỹ sư tâm hồn này, Hứa An Ly bất giác thay đổi ý địnhban đầu. Sau đó, thầy kể cho cô nghe một câu chuyện tình, kết thúc câu chuyệnlà khi chàng trai này đến trường đại học của cô gái, cô đã yêu người khác. Anhrất đau lòng, nhưng anh nghĩ nếu cứ suy sụp, cô gái sẽ coi thường anh, ngaytình bạn cũng không thể giữ nổi. Đã tăng thêm sự phong độ ình, anh đã tựtin đi tiếp. Sau này trường đã cho anh đi học nghiên cứu sinh, học tiến sĩ rồigiờ trở lại trường dạy học.

"Người này chính là tôi.

" Thầy Chu khôngnhìn Hứa An Ly mà nói.

"Có những lúc, em không bi đánh bại bởi người mà làbị đánh bại bởi chính mình!

"

Đúng vậỵ. Chúng ta chịu thua tình yêu, nhưng khôngchịu thua chính bản thân mình!

Chúng ta chịu thua tuổi trẻ, nhưng không chịu thuangày mai? Chúng tạ chiu thua hiện tại nhưng thua tương lai. Chúng ta chịu thuamột lúc, nhưng không thể chịu thua cả một đời người! Đời người chỉ có một lần,tuổi trẻ chỉ có mấy năm, tình yêu thì lại có thế có vô số lần. Con người trongcuộc đời có rất nhiều việc xảy ra và luôn quan trọng hơn rất nhiều so với tìnhyêu. Chỉ có điều, chân lý này không phải bất cứ người trẻ tuổi đang yêu nào cóthể thực sự hiểu và lý giải được. Khi người ta đã tới tuổi trung niên, hoặc làđã trải qua nhiều gian nan trắc trở, trải qua bao nắng mưa, họ mới có thể dầnlĩnh hội được. Những điều sâu sắc như thế còn đáng khắc cốt ghi tâm hơn ngàn vạnlần so với những lời nói không đáng tin cậy mà người ta nói với bạn.

Thế nhưng! Mãi mãi là muộn màng.

Thầy Chu lúc này không giống chút nào so với một ngườiđàn ông ba mươi tuổi mà là một chàng trai anh tuấn ngời ngời khiến cho người tatin tưởng, khiến cho người ta có mong muốn được nói chuyện cùng.

“Thầy thực sự chưa từng hận cô ấy sao?” Đám lá rụngbay lượn trước mắt, ánh trăng không biết từ bao giờ đã trèo lên tít ngọn cây, tỏaánh sáng mềm mại như những sợi bông, chiếu rọi cả một vườn trường và những ngườitrẻ tuổi đang ngồi tại các góc rì rầm nói chuyện. Có lúc, không biết có phải vìánh trăng sáng mềm mại này đã khiến cho buổi đêm trở nên như thơ như họa hay lànhưng đôi trai gái đã làm mềm mượt cho không gian buổi đêm vốn đã mơ hồ.

Cho dù là loại này thì nó cũng đều khiến cho tâm trạngcủa con người trở nên tươi sáng.

Thầy Chu thu lại ánh mắt xa xăm, nhìn sang Hứa AnLy: “Thẳng thắn mà nói, đã từng hận! Bởi vì tình yêu là sự ích kỷ. Thế nhưng hậnchỉ có thể làm tôi càng đau khổ, chỉ có thể khiến tôi càng canh cánh tronglòng. Mặc dù mất đi rồi, tại sao không thể vượt qua bản thân? Tại sao không thểkhiến mình sống một cách vui vẻ một chút?

"

Hứa An Ly cúi đầu xuống, trầm lặng nhìn đôi chân củamình.

"Sau này, tôi phát hiện ra rằng những điều đã mấtđi như thế, có nghĩa là một khởi đầu hoàn toàn mói. Bạn còn có cơ hội gặp đượcnhiều người còn tốt hơn cô ấy. Trời cũng không sập đất củng không lún, là do bạntự ngăn cản niềm vui và hạnh phúc của mình. Nói thực, tôi sau này, thực sự cònnên cám ơn cô ấy.

"

"Cám ơn?

"

"Rất đơn giản, đây không phải lỗi của cô ấy. Mộtngười bi quan cả ngày sẽ nghĩ về những đau khổ đã qua. Một người vui vẻ, tích cựcsẻ coi những gì đã qua là một lần cơ hội khó mà có được. Lẽ nào không phải sao?Đúng rồi, An Ly, rất nhiều chuyện trong lớp, tôi muốn nghe ý kiến của em. Tôiphát hiện rằng em là một cô gái rất có tư tưởng và chủ kiến.

"

"Em thật sự quan trọng như thế này sao?” Sau hồilâu trầm lặng Hứa An Ly ngẩng mặt lên, nhìn thầy Chu, người luôn quan tâm cô mộtcách chân thành.

Thầy Chu nhẹ nhàng nắm chặt lấy vai của Hứa An Ly.Sau đó ôm chặt cô một lát.

Đâu phải là ôm? Đó là một ngọn núi, là cho cô một điểmtựa.Trong phút giây thầy Chu rời khỏi Hứa An Ly, trái tim cô cũng có chút run rẩy.

Dưới không gian đêm tối của sân thượng, Hứa An Ly đứngđó, hai tay ôm mặt, tự nhiên nước mắt tuôn rơi.

Cô sẽ được hồi sinh từ trong đau khổ?

Loading...

Xem tiếp: Chương 9

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Bồ Công Anh Và Em

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 29



Đời này kiếp này

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 17


Con Gái Trùm Mafia

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 23