21 Vài lời của Rei trước khi vào chương: =3=
1. Thú thật, rất khó để có thể có thể quyết định được nên cho Jiro đi theo con đường nào :'( Thôi thì mọi người xem xong chương này rồi hãy định đoạt nhé! Rei là Rei viết xong chương này trong đầu cũng đã có một dự kiến rồi :'(
2.
22 Dạo này Rei vào học chính thức rồi :"< lớp="" 12="" nên="" áp="" lực="" cũng="" nhiều="" hơn. ="" và="" gần="" đây="" rei="" bị="" một="" cú="" sốc="" tinh="" thần="" khi="" không="" nộp="" bài="" dự="" thi="" kịp="" cho="" soul="" nên="" ý="" tưởng="" để="" xó,="" không="" thể="" viết="" được,="" đến="" hôm="" nay="" mới="" có="" thể="" thư="" thái="" một="" chút="" để="" hoàn="" thành="" chương="" mới="" của="" gửi="" cho="" anh.
23 Ôi cuối cũng cũng ra chương mới được sau những ngày bận bịu chỉ có một tí thời gian rảnh rỗi ít ỏi. . . TTwTT Mọi người đã quên Rei rồi phải không. . .
24 "Shinakawa!!"
Cánh cửa phòng y tế được mở ra một cách mạnh bạo. Ngay ngưỡng cửa, cô nữ sinh mặc đồ thể dục thở hổn hển, đôi mắt ánh lên sự lo lắng dồn vào người đang được băng bó ngồi trên giường bệnh.
25 Mí chế ơi nhớ bật nhạc cho có cảm xúc nha!!!
"Thăm xong rồi à?"
Vừa bước ra khỏi cửa, Bảo Anh đã bị tiếng của Gin làm cho ngạc nhiên. "Cậu. . . chưa về nữa hả?"
"Về nhà cũng không có gì để làm, nên thôi đứng đây cho vui.
26
Hôm nay là lễ hoả táng của Jiro.
Tro cốt của anh được rắc ở một nhánh sông nằm trong cánh rừng ở ngoại ô. Ngày hôm qua, gia đình anh đã khóc, khóc đến cạn nước mắt.
27
"Anh Hoshino này, anh không cảm thấy cái chết của con trai anh rất lạ hay sao?"
Cũng trong ngày hoả táng của Jiro, chánh thanh tra sở cảnh sát Tokyo cũng có mặt.
28
Phần 2: Natsu
Mùa hạ năm mười sáu tuổi. . . em ghét anh!
Mùa hạ năm mười sáu tuổi. . . anh nhớ em!
#Lề
"Bạn Miyamoto Chiaki hãy phát biểu cảm nghĩ về bạn Shinakawa Gin lúc này?"
"Cái tên trời đánh đó thì tại sao tôi phải có cảm nghĩ chứ hỉ? Chỉ muốn đưa cậu ta lên đỉnh Everest và từ đó đá xuống cho bõ tức!!!"
Kì thi cuối kỳ trôi qua trong căng thẳng và làm tan nát biết bao nhiêu con tim ba thế hệ học sinh của tất cả các trường cấp 3 ở Tokyo.
29
Tắm mình dưới làn nước biển xanh ngắt, trên cao là mặt trời toả nắng, cộng với bãi biển nằm trong khu resort cao cấp nên khá ít người, mùa hè này đối với Bảo Anh thật sự quá tuyệt vời! Cô thả người trôi trên mặt nước, ngắm nhìn bầu trời mây trắng trôi bồng bềnh.
30
Sáng ngày thứ hai dã ngoại, Bảo Anh không đi bơi với đồng bọn, chỉ ngồi lì trong phòng, cụ thể là ngồi ở ngoài thềm gỗ, nhìn ra biển. Cô nàng cầm guitar, đàn vẩn vơ mà chẳng biết mình đang đàn cái giống gì.
31
Chiều, Bảo Anh vừa tắm xong đã lên phòng và cắm mặt vào cái laptop. Cô lướt facebook, xem vài thông báo và tin nhắn của mấy đứa bạn bựa nhân ở Sài Gòn.
32 Nơi Kyoto hoài cổ. . . Anh ngỏ lời với em, và em đồng ý. . .
Nơi cổng trường buổi sớm. . . anh hôn vào má em. . .
Giữa thanh thiên bạch nhật, ngay cửa lớp của anh, em bị cướp mất nụ hôn đầu từ anh.
33 Bật mí một chuyện động trời mà đó giờ con tác giả giấu mọi người:
Bạn Gin đang giấu tuổi thật! Cậu ta không phải mười sáu tuổi đâu =))))) Lý do giấu tuổi là vì chuyện cá nhân, xích mích gia đình.
34
Rõ ràng, chị ta biết mình lớn hơn chàng trai ngồi đối diện ấy hai tuổi! Nhưng không sao, trai nhỏ tuổi đôi lúc vẫn có cái thú vị cơ mà!
"Trẻ vậy sao.
35 Sáng hôm sau.
Mới có chín giờ rưỡi, Bảo Anh đã bị nhỏ Nhi đến nhà lôi đầu dậy. Đang là nghỉ hè, nên cô nàng vẫn không thể chấp nhận chuyện đột ngột bước ra khỏi mộng đẹp nên không chịu mở mắt.
36
Về đến nhà, Bảo Anh ngay lập tức chui lên phòng, mặc kệ mấy lời hỏi han của nhỏ Nhi và ba mẹ mình.
Nhỏ bạn thân thấy cô cứ là lạ, nên đành ngậm ngùi bỏ về, định bụng ngày hôm sau sẽ quay lại hỏi.
37 Gin đang đứng ngoài sân đền hóng gió, thì điện thoại bất chợt đổ chuông. Anh nhìn màn hình, là chánh thanh tra sở cảnh sát Tokyo.
"Lâu rồi không thấy ông gọi điện nhỉ?" Anh bắt máy và bình thản gợi chuyện.
38
Phần 3: Aki
Mùa thu năm mười sáu tuổi. . . em nhớ anh
Mùa thu năm mười sáu tuổi. . . anh thích em
Đại hội thể thao – Chương 1: Marathon và lời thách đấu
Vụ Gin và Bảo Anh thách đấu xem sức ai dai hơn đã dấy lên sự hào hứng của cả hai lớp.
39
"Shinakawa. . . "
Giọng nói nhẹ nhàng quen thuộc vang lên khiến Gin ngưng việc uống nước, mắt liếc qua nhìn chủ nhân của nó.
"Gì vậy?" Anh quay hẳn người qua, mỉm cười, hơi nghiêng đầu để uống thêm một ngụm nước nữa.
40
Tối đến, trong khi Bảo Anh đang bận rộn với đống bài tập và cả những giấy tờ cho hội thao sắp tới, thì điện thoại của cô chợt reo lên. Cô ngưng việc ghi chép, cầm lấy và nhìn vào màn hình.