121 Càng đi vào sâu trong rừng, cây cối càng trở nên rậm rạp hơn, Thomas đã không còn thấy được những ngôi sao chi chít phía trên cao nữa, kể cả ánh trăng tràn ngập bầu trời cũng không còn có thể chiếu rọi tới nơi đây.
122 Ngọn lửa khổng lổ bao trùm toàn bộ cái hố rộng lớn. Tất cả những con nhện khổng lồ điên cuồng lăn lộn, có con lao ra miệng hố nhưng bị cái rào chắn mà Thomas tạo ra trước đó chặn lại.
123 Ron đá vào gốc cây, nói:
- Mình sẽ không đời nào tha thứ cho bác Hagrid. Nghe lời ổng: theo chân những con nhện! Nhìn coi, chúng đã làm những gì!
Hermione lên tiếng:
- Bác ấy chắc chắn không biết gì về hành động của lũ nhện đó.
124 Vào buổi chiều hôm đó, khi cả lớp đang gật gù trong giờ ma pháp sử, Thomas liếc cái đồng hồ để chờ đợi giờ tan học. Tuy nhiên tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi đã không xuất hiện.
125 Ron và Hermione tới trước văn phòng của Lockhart, những âm thanh bên trong cho chúng biết chủ nhân của căn phòng này có vẻ đang túi bụi vì công việc. Hai đứa nó có thể nghe thấy những tiếng lạch cạch, tiếng đồ đạc va chạm nhau, tiếng chân người vội vàng.
126 Thomas lâm vào tự hỏi, nó không có cái ý định phá vỡ vận mệnh gì gì đó, theo nó thì sự tồn tại của bản thân nó đã mang ý nghĩa vận mệnh bị phá vỡ từ lâu rồi.
127 Tom Riddle không trả lời Thomas, hắn chỉ lẳng lặng đứng đó và quan sát. Tom Riddle cảm giác được hơi thở của đồng loại ở trên người của Thomas, tuy biểu hiện thường ngày của hai người khác nhau nhưng hắn có thể khẳng định chắc chắn một điều: Thomas và hắn về cơ bản là cùng một loại người.
128 Khuôn mặt Tom Riddle trở lên lạnh lẽo, hắn đã chịu đựng quá đủ những lời sỉ nhục đến từ Thomas. Tom cho rằng hắn đã ban cho Thomas ân huệ rất lớn khi dành kiên nhẫn cho cậu.
129 Con Tử Xà nhanh chóng lao xuống chân đồi, nó đã đánh hơi được sự hiện diện của kẻ mà nó cần tiêu diệt.
"ẦM!"
Một cây cột đá, có đường kính vài chục centimet, đột nhiên đâm lên từ lòng đất đập mạnh vào cái đầu to đùng của con Tử Xà, cú đập mạnh tới mức hất bay nó lên không trung.
130 Harry gầm lên:
- Cút đi, đồ khốn!
Nó ném ra một câu ma chú Bombarda (Bùa nổ) và lao thẳng về phía Neville, Ron ngay lập tức theo sát Harry, còn Hermione cầm đũa phép chăm chú nhìn về phía trước sẵn sàng yểm hộ.
131 Thomas đi tới bên cạnh Neville, ngồi bệt xuống đất, nó nói:
- Biết các cậu có thể tự xử lý thì mình sẽ ngồi nghỉ một lúc rồi mới trở về.
Ron và Hermione cùng Harry tới chỗ của Thomas, cả ba cũng ngồi xuống sàn, giờ này chả ai rảnh mà để ý tới sạch hay bẩn nữa.
132 Harry tiến lên trước, đi tới cái bàn làm việc của Gs McGonagall, đặt lên đó cái nón Phân loại, thanh kiếm của Gryffindor, và quyển nhật ký bị đâm thủng.
133 Bữa tiệc dần được bắt đầu, món súp nóng bỏng cũng những món khai vị khác đang dần xuất hiện trên bàn. Các Gs và học sinh của các nhà cũng xuất hiện đầy khắp đại sảnh.
134 Gs Dumbledore ngồi xuống đối diện Harry, ông nói:
- Trước tiên, ta muốn cám ơn con, Harry à. Hẳn là con đã chứng tỏ cho ta thấy một tấm lòng trung thành thực sự lúc ở dưới Mật Thất.
135 Lucius Malfoy đứng ngay cửa, vẻ mặt hết sức giận dữ. Và loáng thoáng đằng sau chân ông ta, là Dobby, đầy mình thương tích, quấn băng tùm lum. Còn Gs Snape, ông bỏ đi ngay sau khi nói với Gs Dumbledore vài câu, có vẻ như chính ông chẳng có hứng thú gì với việc sắp xảy ra.
136 Thomas chậm rãi tiến lên, đứng ngang hàng Harry, đối diện với Lucius Malfoy. Cánh tay cầm đũa phép của nó đã sẵn sàng khi cần thiết.
Lucius Malfoy đứng im nhìn Thoma tiến tới gần.
137 Khi Thomas đang ngồi suy tư về việc có lên tham dự cuộc thi hay không thì Harry, Ron và Hermione đã tiến tới gần nó. Cả ba mới trở về từ chỗ của lão Hagrid, ông cũng được tha về sau khi cả bọn xử lý vấn đề Mật Thất được vài ngày.
138 Phòng Hiệu trưởng, Gs Dumbledore chăm chú nghe Thomas trình bày. Thầy đưa ra ý kiến của mình, sau khi nó đã nói xong vấn đề của mình:
- Con lên tham dự giải thi đấu, đây là một cơ hội hiếm có để con mở rộng kiến thức và nâng cao trình độ của mình.
139 Những ngày sau đó là chuỗi ngày bận rộn của Thomas, nó vừa phải chuẩn bị cho những bài kiểm tra cuối kỳ, vừa phải chạy qua chạy lại giữa trường học và trang viên để chuẩn bị cho thí nghiệm giả kim thuật của bản thân.
140 Bảy ngày trôi qua kể từ khi cái kén hình thành, ngọn lửa đã biến mất, để lại lớp kén đen kịt, u ám, thỉnh thoảng có những tia lửa nhỏ loé lên, như lớp tro than sót lại.
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 39