Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Chương 256:nữ Vương Trả Giá(1)

Chương trước: Chương 256:cuộc Ám Sát Bất Đắc Dĩ(4)



Dương Túc Phong cũng không thể không thừa nhận, sự kiên cường của Tô Phỉ Thải Vi đúng là khác với những nữ nhân khác, nàng có khuynh hướng tự luyến tự ái bản thân cực độ, đánh giá quá cao với bản thân, còn đối với người khác thì toàn bộ đều là con cờ bị nàng lợi dụng. Nàng đã không còn thích hợp đảm đương nữ vương Tô Khắc La, thậm chí nàng không nên tiếp tục ở lại Tô Khắc La, nàng phải được đưa tới Đan Phượng hành cung tĩnh dưỡng cho thật tốt, sau đó để Tiêu Tử Phong mài dũa tính cách của nàng một chút. Dương Túc Phong có đầy đủ lý do tin rằng, Tiêu Tử Phong tuyệt đối có biện pháp biến Tô Phỉ Thải Vi thành một nữ nhân dịu dàng, bất kể là tài trí hay dung mạo, hoặc cả thủ đoạn, Tiêu Tử Phong đều có thể áp được Tô Phỉ Thải Vi.

Nến bình thường thì nhu hòa là vậy, nhưng tại thời khắc này lại kích động như thế, cứ giống như dục vọng kích động như dã thú của Dương Túc Phong. Tô Phỉ Thải Vi phải trả giá cho hành động của mình, mà hiện giờ nàng chỉ có thể trả bằng thân thể cao quý tôn nghiêm bất khả xâm phạm, hắn phải đem lời hứa nàng không mong muốn nhất triệt để biến thành hiện thực, sau đó mới để nàng từ này rời xa khỏi Tô Khắc La.

Tô Phỉ Thải Vi dường như đã thất thần, nghỉ đứng ngây ra bên giường, im lặng không nói, nhưng thần tình của nàng vẫn trang nghiêm, là bất khả xâm phạm, bất kể tâm tình nàng thế nào, nàng vĩnh viễn khác lên mình chiếc áo nữ vương dung mạo cũng không có biến hóa quá lớn.

Tất cả những thị nữ sỡm đã nhẹ nhàng lùi ra ngoài, chỉ còn lại một mình Tô Phỉ Mã Vận ở bên hầu hạ. Tô Phỉ Mã Vận đương nhiên biết được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, vì thể sắc mặt hồng nhuận vô cùng, cúi đầu đem toàn bộ rèm trân châu ở bên ngoài treo lên, lại thổi tắt một phần ba số nến một cách có tuyển chọn, làm ánh nến trong tẩm thất hoàng cung càng thêm ấm áp và nhu hòa.

Mang theo tâm tình báo thù và dâm dục, Dương Túc Phong chăm chú nhìn Tô Phỉ Thải Vi. Hôm nay sau khi Tô Phỉ Thải Vi trở về hoàng cung, tâm tình cực độ sa sút, nên mặc trang phục thường ngày, chiếc áo mỏng màu lục nhạt bó chặt lấy thân thể lả lướt, nổi bật lên những đường cong tuyệt vời của cơ thể. Chiếc váy hoa ngắn màu hồng buông lỏng chùm lên đầu gối, chiếc áo sơ mi lục nhạt làm nàng trở nên mỹ lệ vô song. Chiếc áo mỏng manh bọc lấy thân thể sống động của nàng, khuôn mặt lãnh diễm, ngạo như băng sương.

Hô hấp của Dương Túc Phong có chút gấp gáp, mặc dù nhìn chăm chú vào mặt nàng, nhưng dư quang ở khóe mắt lại chiếu tới bầu ngực căng tràn của nàng. Đôi chân của Tô Phỉ Thải Vi khép chặt lại với nhau, ánh nến nhàn nhạt hắt lên trên người nàng. Phảng phất như đem cả con người nàng tắm trong ánh sáng thánh khiết, dung nhan thanh lệ và khí chất thoát tục, làm nàng nhìn qua giống n hư nữ thần ung dung hoa quý, cao không với tới.

Nàng đích xác là một nữ vương xứng với danh xưng, nữ vương cao cao tại thượng không ai dám xâm phạm.

Nhưng hắn lại muốn đập nát chính cái vẻ bề ngoài cao quý của nữ vương cái giả dối của nàng.

“Dương Túc Phong, ngươi đã có được muội muội của ta, ngươi còn chưa thỏa mãn sao?” Tô Phỉ Thải Vi đột nhiên lại khôi phục thần sắc trang nghiêm, âm thanh không cao nhưng tỏ ra rất uy nghiêm, cho dù tại thời khắc này, nàng vẫn không chịu hạ cái đầu cao ngạo, hướng nam nhân định sẵn trong vận mệnh mở rộng thân thể của mình.

Dương Túc Phong không nói gì, chỉ chậm rãi cởi quân trang của mình, Tô Phỉ Mã Vận vội đi lên, thay y cởi bỏ y phục.

Trong con mắt của Tô Phỉ Thải Vi lạnh băng như muốn đem không khí ngưng kết lại vậy, không mang chút tình cảm nói: “Dương Túc Phong, ngươi chính là một tên cầm thú! Ngươi ở bên cạnh ta dâm nhục nữ nhân khác, dâm nhục tỷ muội của ta. Ngươi muốn ta làm một người khách xem sao? Ta khinh bỉ dạng nam nhân như ngươi! Ngươi trừ chiếm hữu với nữ nhân thì còn làm được những gì? Ngươi và động vật có gì khác nhau”

Dương Túc Phong cũng lạnh lùng nói” “Ít nhất, ta cũng không nghĩ tới việc muốn giết chết ân nhân cứu vớt quốc gia của mình.”

Con mắt lam thẫm của Tô Phỉ Thải Vi từ từ khép lại, nhưng vẫn mang theo một vẻ quật cường, nàng lạnh lùng nhìn động tác của Dương Túc Phong. Cứ giống như nàng là một người hoàn toàn xa lạ vậy, qua một lúc, nàng mới như hạ được quyết tâm, cũng chậm rãi đứng lên, nhẹ nhàng giơ hai tay của mình lên, Tô Phỉ Mã Vận thấy vậy, vội vàng bỏ Dương Túc Phong, đi giúp Tô Phỉ Thải Vi cởi từng món từng muón y phục xuống.

Tô Phỉ Thải Vi nghiến răng nói: “Được, chẳng phải ngươi muốn có được thân thể của ta sao? Ta cho ngươi đó! Ngươi là thứ cầm thú! Cho dù ngươi có được thân thể của ta, cũng vĩnh viễn không có được trái tim của ta! Chỉ cần có cơ hội, ta cũng sẽ lại giết ngươi!”

Dương Túc Phong hời hợt nói: “Thế sao? Nàng sẵn lòng dùng cả Tô Khắc La tới bồi táng sao? Nàng sẵn lòng dùng ba trăm bảy mươi sáu nam nhân của gia tộc càng tới bồi táng sao? Bọn họ hiện giờ bị Mễ Nạp Tư Lương Cách giam giữ ở Tế Liễu doanh, bao gồm cả cha mẹ ruột và huynh đệ tỷ muội của nàng…”

Tô Phỉ Thải Vi gào rú lên như phát điên: “Dương Túc Phong, ngươi không phải là người! Ngươi dám … ngươi lại dám đối xử với ta như vậy….

Từ sau khi từ Tế Liễu doanh trở về, quân Lam Vũ và Mễ Nặc Tư Lương Cách bắt đầu lùng sục toàn thành, tầm nã tất cả nhân vật khả nghi liên quan tới việc Ca Thư Lam bị “ngộ hại”. Tất cả thế lực phản đối quân Lam Vũ đều bị nhổ tận gốc, trực tiếp dùng thủ đoạn thép xử lý, không để lại dấu vết. Người của các quốc gia Mai Lý Đạt, An Lai, Tháp Lâm nếu như không có giấy chứng nhận hợp pháp hoặc là không có lý do hợp pháp, toàn bộ đều bị giam giữ, một số người thậm chí còn bị bí mật xử quyết. Dưới loại khủng bố trắng này, dưới tình huống người dân Tô Khắc La dân tình phẫn nộ, chết mất mấy người của gia tộc vương thất thật sự quá bình thường, bởi vì cả gan ám sát nữ vương, khẳng định là có nội ứng, mà nội ứng tốt nhất là người thế nào, tất nhiên là người bên cạnh Tô Phỉ Thải Vi rồi.

Nữ ma đầu giết người không chớp mắt Sương Nguyệt Hoa thành người phụ trách trực tiếp cuộc lùng sục lần này, Tô Phỉ Thải Vi ít nhiều cũng biết được thủ đoạn của nàng, đây là nữ thổ phỉ đầu lĩnh bị người ta gọi đằng sau lưng là “nữ nhân khủng bố nhất bên người Dương Túc Phong”, phảng phất muốn đem tất cả thù hận của mình phát tiết trong hành động lùng sực này, không tiếc sức lực thể hiện sự lãnh khốc thâm trầm, cơ hồ không một kẻ người mang lòng dạ xấu nào có thể thoát khỏi mắt lửa ngươi vàng và thập đại khốc hình của nàng. Chỉ cân nghĩ thoáng qua, Tô Phỉ Thải Vi đã phải rung mình, đó chính là tình cảnh muốn sống không được muốn chết không xong.

Dương Túc Phong cười lạnh lùng, dửng dưng nói: “Như vậy khi nàng ở Tế Liễu doanh, nàng có nghĩ qua rằng có nên đối xử với ta như vậy hay không? Nàng là nữ vương, cho nên nàng có thể giết ta, còn ta không thể giết nàng? Ta có thể thẳng thắn nói với nàng, hôm nay Mễ Nặc Tư Lương Cách đã phát sát lệnh với bộ lạc dân tộc thiểu số của Thập Vạn Đại Sơn, phàm là giết được một nam nhân tộc Cao Sơn hoặc là nam nhân tộc Bạo Long, sẽ có thể thu được phần thưởng mười kim tệ. Ta nghỉ không cần dùng thời gian mười ngày, chính phủ Tô Khắc La liền có thể đem tên của hai dân tộc này xóa bỏ trên danh sách rồi, bọn họ phải phải chịu trách nhiệm cho cái chết của Ca Thư Lam.”

Nghe giọng nói lãnh khốc của Dương Túc Phong, Tô Phỉ Thải Vi bất giác co quắp lại, ánh mắt của nàng cuối cùng bắt đầu mang theo một tia kinh khủng nhìn người thanh niên bề ngoài trầm tĩnh mà nội tâm lại tàn độc này, dưới bề ngoài bình tĩnh của y quả thực là che dấu một trái tim của ma quỷ.

“Ngươi buông tha cho ta... ta…” Tô Phỉ Thải Vi cơ hồ không nhận ra được mình đang nói gì, nàng chỉ bắt đầu cảm thấy sự sợ hãi nồng đậm.

Nhưng trong ánh mắt Dương Túc Phong lại ánh lên màu lửa nóng rực, lạnh lùng nói: “Hôm nay ở Tế Liễu doanh, ngươi có nghĩ tới việc tha cho ta không?”

Tô Phỉ Thải Vi chết lặng.

Dưới sự ra hiệu của ánh mắt dâm dục của Dương Túc Phong, Tô Phỉ Mã Vận cúi đầu đi tới bên cạnh Tô Phỉ Thải Vi, nhẹ nhàng đỡ nàng lên, để nàng đứng trước mặt Dương Túc Phong. Thay nàng cởi bỏ y phục, cùng với việc y phục từng món bị cởi bỏ, Tô Phỉ Thải Vi giống như mất đi linh hồn vậy, trên mặt không có chút biểu tình nào, khi Tô Phỉ Thải Vi chỉ còn lại áo lót và quần lót, Tô Phỉ Mã Vận lặng lẽ lùi ra, phần còn lại chỉ là chuỵện của nam nhân rồi.

Tô Phỉ Thải Vi đã cởi áo sơ mi, chỉ còn lại quần áo lót, kiên cường đứng thẳng trước mặt y. Chỉ thấy đôi bờ vai tròn trịa trơn bóng trắng như tuyết kia giống như một tác phẩm điêu khắc tinh tế, có một vẻ đẹp cổ điển không nói ra lời. Chiếc áo lót màu đen làm bằng chất liệu mỏng nhẹ như một tầng sương mù nhàn nhạt, mặc dù bao bọc lấy thân thể ngạo nhân, đem bầu ngực của nàng bảo hộ thật hoàn chỉnh, nhưng vẫn như ẩn như hiện lô ra nùi đồi nhấp nhô xen giữa sơn cốc, nhưng làm người ta động tâm nhất là thần tình trên mặt nàng. Mặc cho nàng gắng hết sức khống chế tình dục của bản thân, nhưng nửa trần truồng xuất hiện ở trước mặt nam nhân, nàng vẫn có phản ứng tự nhiên, đó là khuôn mặt xinh đẹp dần ửng đỏ, đang mang theo vài phần thẹn thùng, vài phần khiêu khích lại xem vào đó là vài phần kinh hoàng, còn có vài phần phẫn nộ và khuất nhục, khiến người ta bốc lên một cỗ dục vọng chiếm hữu cường liệt từ sâu tận đáy lòng.

Hô hấp của Dương Túc Phong dần trở nên nặng nề, trong mắt lộ vẻ dâm dục, chỉ thấy đôi mắt mê người, khuôn mặt đẹp đẽ của Tô Phỉ Thải Vi tuyệt không có nửa phần tỳ vết có thể bắt bẻ. Cơ thể thong thả mỹ lệ, thân thể phát tán ra u hương xử nữ thoang thoảng, thanh tú vô cùng, mê người cùng cực. Mái tóc vàng óng làm nổi bật da thịt trơn mềm của nàng càng thêm trắng như tuyết, nhất là khí chất cao ngạo lãnh diễm khiến vẻ đẹp nàng càng tăng lên, đây vẫn là lần đầu tiên cùng nàng tiếp xúc gần như thế, cho dù trước đó có tiếp xúc thân mật cố ý bảo trì 10 cm.

Loading...

Xem tiếp: Chương 256:nữ Vương Trả Giá(2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?




Trùng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 88


Huyện Lệnh Rất Bận!

Thể loại: Xuyên Không, Bách Hợp

Số chương: 50