1 Ký đắc niên thìTương kiến họa bình trungNguyệt hữu quan sơn kim dạ nguyệtThiên lý ngoạiTố quang đồng(Còn nhớ rõ năm đó, gặp nhau trong bức họa, trăng trên núi cũng như đêm nay, ở ngàn dặm xa, đều có ánh sáng trắng thuần khiết)Chợ kinh thành – triều đại nhà Minh, Trung Quốc, công nguyên 1368-1644.
2 Sáng sớm hôm sau, một nam tử mặc quần áo bằng vải thô gánh ba bó củi đến cửa hông Doãn gia trang, Hạ Hà cũng đã chờ ở chỗ đó từ sớm. Hôm qua nàng ngủ ngon giấc nên hôm nay khí sắc rất tốt, hai gò má trắng nõn phơn phớt hồng.
3 Hạ Hà đưa tay nhúng nước dậm lên môi nam nhân, nam nhân dường như có cảm giác, cánh môi khẽ động đậy. Hạ Hà lại đưa tay nhúng nước lên, lần này là thâm nhập vào miệng của hắn.
4 Vân trung thùy ký cẩm thư lai?Nhạn tự hồi thì nguyệt mãn tây lâuHoa tự phiêu linh thủy tự lưuNhất chủng tương tư lưỡng chủng nhàn sầu(Trong mây, ai gửi cẩm thư đến?Chim nhạn quay về khi trăng trải khắpTây lâu, hoa tự lung lay nước tự chảyMột loại tương tư hai loại sầu.
5 Nguyễn Túy Tuyết vóc dáng tiều tụy đem nhang cắm ở lư hương lớn, hai tay chắp lại, thấp giọng cầu khẩn, Hạ Hà đứng im lặng tại chỗ.
6 “Hạ Hà, ngươi thái hạt lựu đống tỏi này đi, luôn tiện rửa sạch thịt heo ở trên bàn. ” Tại phòng bếp của Di Thẩm viện, Nguyễn Túy Tuyết thuần thục chỉ huy.
7 Tình dĩ du tiNhân như phi nhứLệ châu các định không tương thứMinh triêu thả tố mạc tư lượngNhư hà quá đắc kim tiêu khứ?Ly tình hỗn loạn giống như tơ nhện trôi nổi trên không trung.
8 Sau khi dặn dò mama,Hạ Hà liền quay về sương phòng của mình, dọn dẹp giường, lại quay ra phòng tắm, đem mước ấm đổ đầy vào bồn, cởi bỏ vạt áo, tháo búi tóc, toàn thân thả lỏng, thư giãn trong nước ấm.
9 Ôm Hạ Hà còn đang mê man vào lòng, Hà Quan Nguyệt nằm mốc ở trên giường lớn, nghe tiếng mưa rơi không dứt bên ngoài, hai cánh tay to lớn khoát lên lưng ngọc của người con gái nhỏ bé nằm trong lòng.
10 Mấy tháng kế tiếp, Nguyễn Túy Tuyết truyền thụ hết tay nghề nấu nướng của mình cho Hạ Hà và Hà Quan Nguyệt. Bởi vì Hạ Hà đã có chút căn bản nên học được rất nhanh.