21 Tư Không Mẫn theo lời của cha, đưa Quảng Mục Thiên đến chỗ nghỉ ngơi.
Chậm rãi trên con đường nhỏ được trải đầy những viên sỏi, từng viên sỏi to tròn được ánh trăng chiếu vào trở nên bóng loáng.
22 Đám đệ tử Thanh Phong môn thấy Tư Nhất Dũng đến liền đình chỉ công kích Quảng Mục Thiên, tất cả đều lui về đứng dạt ra hai bên, cúi người cung kính hô:
"Chúng đệ tử bái kiến sư phụ.
23 Một lúc lâu sau, Alena (Á Lệ Na) mới dần tĩnh tâm lại nhưng trong lòng vẫn chưa hết sợ hãi, quay đầu lại hỏi:
"Vừa rồi là gì vậy thưa sư phụ. . . Thứ gì đó tỏa ra thật đáng sợ! Cảm giác giống như bị hàng ngàn vạn lưỡi kiếm đâm vào tim vậy.
24 Quảng Mục Thiên thu hồi nội lực, cười lạnh nói:
"Hừ. . . Tư chưởng môn, không nghĩ lâu ngày mới gặp lại như vậy mà võ công của ngươi tăng tiến không ít ah.
25 "Ài. . . Một đêm chẳng ngủ được chút nào. "
Quảng Mục Thiên vừa bước ra khỏi Thanh Phong môn, đúng lúc trời đã sáng sớm, trong lòng thầm than một tiếng.
26 Quảng Mục Thiên vội vàng bước xuống lầu một. Vừa bước đi, tâm trang của hắn vẫn chưa bình tĩnh lại được, trong lòng thầm kinh ngạc vô cùng.
Cô gái vừa rồi là ai? Tại sao đặc điểm trên người lại giống mẫu thân của hắn đến như vậy? Chẳng lẽ đó là chị em của người hay sao?.
27 Quảng Mục Thiên thi triển khinh công chạy như bay, chân không chạm đất, chẳng mấy chốc đã đi được một quãng khá xa. Đến đây, chợt cước bộ của hắn chậm lại, sợ rằng Đan Tâm phía sau đuổi theo không kịp.
28 Nói đến tên gia nhân, sau khi Quảng Mục Thiên cùng hai vị khách kia đến, lập tức cho người đi thông báo cho Hoàng Bá Đạo. Nhưng Hoàng Bá Đạo bận việc trong quân nên không thể về ngay được, đành phái phó tướng quân Chu Thái trở về tiếp đón.
29 Mặc dù khi đã biết được thân phận thật của mình, nhưng từ sâu trong thâm tâm Quảng Mục Thiên vẫn chưa thể chấp nhận ngay lập tức được. Dù sao việc này cũng quá là hoang đường, nghĩ ngợi hồi lâu, hắn liền quyết định thử đến Tinh Linh tộc tham quan một chuyến, muốn thêm một lần nữa kiểm chứng điều này.
30 Lưu Hàn Diệp vừa rời chỗ Âu Dương Phong liền lập tức phái hai tên hộ vệ đi mua ngựa. Chẳng mấy chốc hai tên hộ vệ dẫn về sáu con tuấn mã vô cùng nhanh nhẹn.
31 Sâu trong Mê Vụ Sâm Lâm là một mảnh tan hoang, chỉ thấy nơi đây có tám bóng người đang bay qua nhảy lại, quyện vào nhau thành một đoàn, ánh chớp lóe lên không ngừng.
32 Nói đến Dạ Ngoa sắp bị mũi thiết phiến đâm trúng, mà chính lúc này kiếm của y đang trên đà tấn công không rút về kịp, xem chừng không thể nào đỡ nổi. Trong sát na đó, Dạ Ngoa lập tức vận kình vào Bách Quỷ Kiếm.
33 Chỉ trong chớp mắt, ánh chớp lóe lên, bảy thanh kiếm đều nhằm Quảng Mục Thiên chém tới. Hắn nghiêng người đi né tránh, đồng thời nhảy tót xuống ngựa, thân người hơi lạng một cái liền lẻn ra sân sau Đại bộc phá đao Chấn Minh.
34 Đợi bảy người Thất Kiếm rời khỏi rồi, lúc này Quảng Mục Thiên mới thúc ngựa tiến lại gần hỏi thăm:
"Cô nương còn đi được không?"
"Chắc. . . Chắc là được.
35 Trương Ngọc Liên nhếch mép cười nhạt, chắp tay hướng về những tiếng hoan hô kia cảm tạ. Đoạn hắn quay sang nhìn chằm chằm vào như muốn đánh giá tuyệt sắc thiếu nữ mình vừa cứu.
36 Chưởng lực của lão già kia vừa đánh ra, một luồng kình phong kèm theo sức mạnh hủy diệt ào ào phóng tới.
Bình. . .
Ong. . . ong. . .
Nào ngờ, một luồng ánh sáng màu vàng bất chợt lóe lên.
37 Trương Ngọc Liên kiếm sắp đâm đến thiếu nữ thì bỗng chốc một luồng lực đạo truyền mạnh đến khiến cổ tay của hắn tê rần khó chịu. Tiếp theo đó mũi kiếm đang đâm thẳng bị luồng lực đạo kia đánh lệch sang một bên.
38 Hai nhà sư vừa nhảy xổ đến, giơ tay toan bắt lấy thiếu nữ, thì một luồng sát khí đáng sợ chẳng biết từ đâu đột nhiên ập đến. Cả hai người này tuy thân thủ lanh lẹ, nhưng cũng không ngờ trước được tình huống như thế.
39 Quảng Mục Thiên cùng lão hòa thượng Huyền Năng sắp lao vào đánh nhau thì đột nhiên Xích Yến Hàn nhảy ra ngăn cản.
Nhân sĩ võ lâm ở đây tuy ghét rắc rối nhưng lại thích xem náo nhiệt.
40 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói về Đại Từ Đại Bi Thiên Diệp chưởng là một bộ chưởng pháp kỳ lạ bậc nhất trong thiên hạ.