1 Có câu tục ngữ nói rất đúng, cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt.
Cố Ngôn Chi gắt gao nhìn chằm chằm nam tử bạch y xinh đẹp trước mặt, hung thần ác sát muốn nuốt hắn vào bụng.
2 Cố Ngôn Chi nhíu mày, nói: “Toàn chân bát bảo hà diệp áp, tam bôi kê, thanh chưng tầm ngư, lỗ hương trư, hồng tiêu hoa thủy, sa oa ngẫu đái, canh thì đơn giản hơn, tuyết lê hạnh sấu, điểm tâm sau khi ăn thì đào giao ngân nhĩ ninh mộc qua.
3 Cố Ngôn Chi cúi đầu nhìn nhìn đống hỗn độn đầy sàn, nhận mệnh đem chiếc gương đồng bị méo mó nhặt lên, nhìn nhìn. ? Đúng vậy, vẫn là khuôn mặt phi thường anh tuấn, nhưng nhìn góc độ nào cũng không phải mặt Cố Ngôn Chi y!
Ở ma giáo, tất cả mọi người đều biết, lúc Cố Ngôn Chi tức giận, là không thể chọc vào.
4 Trần Khiêm Quân nhìn một đám người hắc y trước mắt, y phục bên trong hồng sắc, bên ngoài là áo choàng hắc sắc, y phục này chính là người trong ma giáo.
5 Thành Ưng Toàn nhìn bộ đầu ra vẻ muốn đánh người. ? Bộ dáng ngoan độc y đánh Triệu đại nhân lúc sáng hắn còn nhớ, nên lúc này lập tức nhảy ra ngăn cản, lấy lòng: “Đầu nhân, ta là quan sai, không thể tùy tiện đánh người.
6 Do Thành Ưng Toàn nói không thể mặc công phục đến đó, nên hắn dẫn Cố Ngôn Chi về thay y phục. Cố Ngôn Chi tìm rất lâu mới chọn được một trường sam ấn hoa mễ sắc(1), mặc lên nhìn vào rất phong độ.
7 Trần Khiêm Quân nhìn ma giáo chúng đang trước mặt hắn nịnh bợ, nhất thời muốn phân thân. Đây rốt cuộc là loạn thất bát tao gì? Nhìn cứ như đám hài tử trảo cưu(1) chọn đồ, giống như muốn đem tất cả cái gì có thể thấy đoạt về.
8 Cố Ngôn Chi ngồi ở trên giường thở dài. Y mang theo người chạy nhiều ngày như vậy để tới Thường Đức, nhưng không ngờ gặp được cái tên giả mạo y.
Trước kia không phải chưa nghĩ tới, có thể y cùng người tên Trần Khiêm Quân này hoán đổi thân thể, cho tới khi tên đó xuất hiện trước mặt mình, đáy lòng Cố Ngôn Chi tức giận phi thường, tức giận hơn nữa chính là, hắn còn không nhìn ra một chút hòa cảm!
Cố gắng uống hết ly rượu, sau đó Cố Ngôn Chi trực tiếp nằm trên giường.
9 Lúc Cố Ngôn Chi rời đi thì phi thường phẫn nộ. Không phải do bị uy hiếp, mà do Trần Khiêm Quân nói kẻ trộm huyết ngọc phượng hoàng bây giờ vẫn còn ở Thường Đức, cho nên phải nhanh chóng tìm được người.
10 Người đi trên đường rất nhiều, thoạt nhìn có cảm giác chật chội. Cố Ngôn Chi chỉ một tên đang uống trà nói với Thành Ưng Toàn: “Các ngươi đi vào hỏi thử, ở trong đó nhiều người nói không chừng có người đã gặp qua.
11 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Khiêm Quân không đợi nhìn xem y ngủ, mà rất nhanh đem y gọi tỉnh.
12 Trần Khiêm Quân cùng tứ đại trưởng lão nhận thấy tình hình khác thường, lập tức thi triển khinh công, để lại Cố Ngôn Chi không có nội lực, một mình chậm rãi chạy theo phía sau.
13 Gần đây Duy Ninh thần giáo tung ra một đại tin tức, khiến toàn bộ giáo chúng đều sợ ngây người. Đúng vậy, bọn họ rất nhanh có thể nghênh đón đại hỉ của giáo chủ, phu nhân giáo chủ của bọn họ!
Đương nhiên, người được chứng kiến chuyện này chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, chính là tứ đại trưởng lão, cho nên bọn họ không cần hoài nghi tính chân thực của chuyện này.
14 Cố Ngôn Chi đẩy cửa ra đã thấy Trần Khiêm Quân ở sau hậu viên hiệu cầm hồ Đồng Nguyên luyện đao pháp.
Có thể khẳng định mà nói, kia không phải đao pháp của y, bởi vì Cố Ngôn Chi rất ít khi dùng vũ khí, y thích và chú trọng là loại tu luyện nội công.
15 Mặc dù Cố Ngôn Chi đem dạ minh châu cất ở trong ngực, ánh sáng lục sắc vẫn có thể xuyên thấu qua tầng tầng quần áo phát ra bên ngoài. Điều này không thể nghi ngờ để cho người kia một mục tiêu phi thường tốt.
16 Ra là hai vị tới hỏi nhân duyên?”
Cố Ngôn Chi vừa nghe lão hòa thượng nói xong, lập tức đi tới nắm giựt râu lão hòa thượng nói: “Ngươi mới là tới hỏi nhân duyên!”
Lão hòa thượng bi thảm hề hề bị giựt râu nói: “Hai vị thí chủ tướng mạo đặc biệt, a cũng không phải.
17 Bất ngờ hóng hớt được tin tức không tưởng, lòng Cố Ngôn Chi hứng thú dào dạt, vội vã kéo hắn đến chỗ ngồi của mình, hỏi:” Có tin gì?”
Trần Khiêm Quân nói: “Nước “
Cố Ngôn Chi nhìn về chỗ Từ Mộ Khanh đang đứng: “Nước!”
Từ Mộ Khanh lập tức rót nước đi tới.
18 Cố Ngôn Chi ngửa đầu nhìn Ôn Kỳ, Trần Khiêm Quân ngẩng đầu nhìn Ôn Kỳ, trăm miệng một lời hỏi: “Chuyện gì?”
Ôn kỳ cười gượng hai tiếng, nói: “Không có việc gì, các ngươi tiếp tục.
19 Phượng Tường thiên về hướng bắc, càng đi vào, bão cát càng lớn, cát vàng bay đầy trời gây trở ngại tầm nhìn phía trước. Các giác quan cũng mất nhạy bén.
20 Từ khi Trần Khiêm Quân nói thẳng với Cố Ngôn Chi thân phận của những kẻ kia xong, Cố Ngôn Chi cũng không nói gì thêm, trái lại còn có ý giúp hắn.
Đương nhiên đó chỉ là có ý mà thôi.