21 Mẹ Tuệ nghe tiếng la thất thanh của tiểu Lưu liền từ trong bếp chạy ra ! Bà kinh hãi khi thấy Tiểu Viên nhà mình đang bị một tên đàn ông kéo đi.
Lũ trẻ đứng xung quanh cũng ra sức đi sau lưng la ó um sùm " Thả chị Viên Viên ra tên đàn ông xấu xa " bọn trẻ vừa khóc vừa níu lấy áo của Viên Viên mà la lớn.
22 _ Không được ! Con không được đi ! - tiếng la của mẹ Tuệ trong phòng vang vọng ra tới bên ngoài khiến mọi người kinh ngạc.
_ Nhưng ! Nếu con không đi , nơi này sẽ ! - Viên Viên đau khổ hơn ai hết.
23 Trời lúc này đã tối. cánh cửa phòng Viên Viên chợt mở ra , suốt cả 1 buổi chiều cô tự giam mình trong đó , Viên Viên suy nghĩ rất nhiều , cô cũng đã khóc rất nhiều.
24 "Dù sao cũng chết , chết trước chết sau gì cũng phải chết , liều mạng đại , chuyện tới đâu hay tới đó " Viên Viên nhắm mắt trong đầu hiện lên suy nghĩ này rồi bước mạnh vào bên trong , cho đến khi cô mở mắt ra , thì trước mắt cô một dàn người hầu đang đứng đợi sẵn , cuối đầu chào cô nhưng mừng cô chủ trở về , Hoa quản gia tiến đến gần cô , nở một nụ cười rất tươi , dùng tay hiệu lệnh cho người hầu gái phía sau bước lên nắm lấy vali của cô mang đi.
25 Sau khi Viên Viên về đến Nghiêm gia. Ánh đèn rực rỡ toàn bộ căn nhà mới được tắt hẳn , những người hầu đến lúc này mới được đi ngủ , Hoa quản gia trên môi nở một nụ cười rất ưng lòng.
26 Sau khi no bụng với cái đĩa mực nhồi thịt , Viên Viên bị ép buộc đến công ty với Nghiêm Khanh. Hôm nay , hắn có một cuộc hẹn quan trọng với đối tác , trên xe 2 người không hề nói với nhau câu nào.
27 Nghiêm Khanh để nhân viên dẫn khách về , hắn một mình đi về phòng giám đốc. Với gương mặt tức giận không nói nên lời của hắn , dùng chân đạp cửa thật mạnh khiến cho người bên trong giật mình.