21 Phó Nhiễm lúc này còn có thể làm gì?Chỉ có thể giả say, mà lại là một loại say bất tỉnh. Tống Chức từ trước đến nay uống rượu rất kém, nếu không phải Phó Nhiễm biết rõ gần đây tâm tình cô không tốt, Phó Nhiễm nào dám sẽ cùng cô tụ ở chỗ này.
22 Minh Thành Hữu ngồi tại mép giường đưa lưng về phía cô, Phó Nhiễm muốn lấy bộ áo bó mặc lại. "Có phải em cho là chúng ta thật có thể nằm chung một cái giường mà vĩnh viễn không làm ra chút chuyện gì?"Phó Nhiễm giơ hai tay lên, một ánh mắt mạnh mẽ liếc sang, cô không hề có ý định chống đỡ.
23 Khi Phó Nhiễm trở về, Minh Thành Hữu cùng Lý Vận Linh đang vừa nói vừa cười ngồi ở ghế sô pha trong phòng khách. Minh Thành Hữu đoán không lầm, cô không thể đi được.
24 Xe Bentley màu sâm banh thuận tiện rời cổng đi ra đường lớn, Vương thúc là người làm lâu năm trong nhà, lái xe rất ổn, hơn nữa Lý Vận Linh không thích đi nhanh.
25 Minh Tranh đứng ở bên cạnh không nói gì, Lý Vận Linh thấy áy náy nhìn sang La Văn Anh cười trừ một tiếng, tựa như cũng không để ở trong lòng. "Thành Hữu! Kỳ cục!"Tiếng Minh Vân Phong quát chói tai, hướng một cái trừng mắt nhìn hắn.
26 Mặc dù Minh Thành Hữu không phải là người tốt, nhưng cuối cùng cũng không đẩy Phó Nhiễm một mình ra đối mặt với chuyện này. Còn chưa về tới nhà, Lý Vận Linh đã gọi điện thoại tới, Minh Thành Hữu chỉ nói là hắn cố ý mang Phó Nhiễm ra khỏi phòng trước.
27 Đêm vốn yên tĩnh không tiếng động bị từng đợt còi cảnh sát cùng xe cứu thương từ xa tới gần gây náo loạn, âm thanh như xé rách mặt đường, không khí lạnh lẽo tràn ngập khắp nơi.
28 Hai mắt Lý Vận Linh trợn tròn, Phó Nhiễm tin tưởng là bà rất yêu chiều Minh Thành Hữu, nếu không bà sẽ không bao giờ dùng loại ánh mắt này để nhìn cô.
29 Phó Nhiễm không nghĩ đến chuyện uống rượu say đánh mất lý trí, bình thường cô đề phòng Minh Thành Hữu như đề phòng ác ma, không nghĩ rằng lúc này lại tự mình chui đầu vào chỗ ác ma, mà hiển nhiên lại chui vào ngay chỗ ác ma trước mặt.
30 Tại phòng Minh Thành Hữu vừa tắm rửa xong, mặc một bộ đồ khô mát, sau đó dạo bước đi ra sân thượng, hơi nghiêng người ngó qua liền thấy Phó Nhiễm vẫn đứng ở ngoài cửa không nhúc nhích.
31 Phó Nhiễm đi vào một tiệm thuốc, cầm chai nước khoáng trong lành nuốt xuống một viên thuốc tránh thai khẩn cấp, trên trán có dính nước mưa lấm tấm giọt xuống bên cạnh gương mặt xinh đẹp.
32 Phó Nhiễm cắn khóe miệng, phòng ngừa lúc này nó thật sự run rẩy. Đến nước này thì không còn mặt mũi nào nữa, thực sự Minh Thành Hữu lấn át người quá đáng.
33 Phó Nhiễm làm công việc phụ trách của phòng làm việc, trang phục cũng không lộng lẫy, tùy ý mặc trên người một bộ trang phục là mốt mới ở trên tạp chí thời trang nổi tiếng hiện nay.
34 Ở đây có không ít người tham gia, ngọn đèn trong vũ trường lung linh huyền ảo, hiệu quả sân khấu thật tốt, những tia ánh sáng nhấp nháy như có như không lướt quá đỉnh đầu, đem ẩn giấu những phần lộ liễu.
35 Dáng vẻ Phó Nhiễm vội vã lao ra khỏi sàn nhảy, cô bước đến chỗ thang máy. Khóe mắt cô liếc thoáng qua nhìn thấy bóng Minh Thành Hữu cũng đi ra ngoài đuổi theo, thang máy từ từ khép lại, đem khoảng cách ngăn lại khuôn mặt người đàn ông ở bên ngoài.
36 Thẩm Ninh sau khi tỉnh lại ở phòng bệnh nặng, nhờ có Minh Thành Hữu vận dụng các mối quan hệ nên đã cho cô chuyển vào trong phòng bệnh Vip. Theo như cha mẹ của cô nói, câu đầu tiên cô nói khi mở mắt chính là tên Minh Thành Hữu.
37 Chương 37: Ảnh chụp Ngày cuối tuần, Minh Thành Hữu từ sáng sớm đã ra khỏi cửa, Phó Nhiễm ngủ đến gần 9 giờ mới rời giường, cô tùy tiện thay bộ quần áo ở nhà đi xuống dưới lầu chuẩn bị dùng bữa sáng.
38 Chương 38: Giam giữ thật sâu Phó Nhiễm ở bên ngoài không có mục đích đi khắp nơi dạo suốt một vòng. Mới đầu nghĩ hẹn Tần Mộ Mộ cùng Tống Chức, nhưng trải qua chuyện náo loạn cùng Minh Tranh như vậy, tâm tình đó cũng bị xua tan mất.
39 Chương 39: Vung muối vào miệng vết thương Bóng dáng Minh Thành Hữu phản chiếu ánh sáng tới, cất bước đi về hướng phòng khách, đi theo sau là một thân hình nhỏ nhắn xinh xắn, là La Văn Anh.
40 Chương 40: Đau long Trở lại Y Vân Thủ Phủ, Minh Thành Hữu đi vào phòng tắm tắm rửa, Phó Nhiễm thì đẩy cánh cửa ngoài đi ra sân thượng. Gió đêm hiu quạnh vô vị như đang lướt qua hồ bơi khổng lồ xanh thẳm, ở trên mặt như rơi xuống một vị mặn.