21 khôn khéo của tôi bại dưới cái dại khờ của em, nhưng tôi cam tâm tình nguyện. Tình hình lúc này thật kỳ lạ. Hàn Duệ lái xe với tốc độ tên lửa, đủ để chứng tỏ sự phẫn nộ cực điểm của anh, nhưng vẻ mặt đối phương vẫn cứ thờ ơ không chút biến hóa.
22 Trời đã sang đông, công việc của Nguyễn Ân vẫn bặt vô âm tín. cô quyết định từ bỏ, quay lại cuộc sống như quãng thời gian ở Mỹ, ở nhà viết tiểu thuyết.
23 Từ Chi Ma từng nói: Trong cuộc đời, ít nhất nên có một lần chúng ta vì ai đó mà quên đi bản thân, không cần biết kết quả ra sao, không cần ai đồng hành, cũng không cần sở hữu cái gì, thậm chí không cần tình yêu của đối phương.
24 Trước đêm Giáng sinh, vì phải bay sang Thụy Sĩ gấp nên Cố Tây Lương không thể ở nhà đón Giáng sinh với cô. Nghĩ đi nghĩ lại thì hai người chưa từng cùng nhau trải qua ngày lễ nào cả, Nguyễn Ân không tránh khỏi có phần thất vọng.
25 Anh nỗ lực cầu mong một kết quả hoàn mỹ, chẳng lẽ sai rồi ư?Cố Thị hiện giờ từ trên xuống dưới đều bao trùm bởi một bầu không khí căng thẳng vì kế hoạch đánh một đòn hoàn hảo vào thị trường đại lục.
26 là cuối năm. Cả thành phố bị một trận khí lạnh tăng cường tập kích. Nguyễn Ân hàng ngày đều trốn trong ngôi nhà ấm áp, không nghĩ đến chuyện ra ngoài, chỉ bớt chút thời gian mỗi tuần một lần cùng Cố Nhậm đến bệnh viện.
27 Cả đời này chỉ phải suy đoán tâm tư của một người là chuyện vô cùng hạnh phúc!Giữa những thanh âm huyên náo, Cố Tây Lương ngồi ở quầy bar, uống cạn ly brandy trong tay.
28 Ninh Lam Nhân yêu Cố Nhậm mười năm. nói nhiều thì chẳng phải, nói ít cũng không đúng, tròn trịa một con số. Ngày ấy, Cố Nhậm là một nhân tài năm thứ ba khoa tài chính ở đại học Colombia, nếu nhất định bắt cô phải miêu tả về anh, cô chỉ có thể dùng hai chữ “thâm trầm”.
29 Nếu như cuộc đời này chỉ có thể hết lòng yêu thương một người, em nghĩ người đó nhất định là anh. Cố Tây Lương một đêm không về. Bảy rưỡi sáng, Nguyễn Ân tỉnh dậy.