Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Giả Cán Bộ Chương 569: Khiêm Tốn Một Chút(1)

Chương trước: Chương 568: Kiện



Cúp điện thoại xuống, về sau, Hồ Tự Lập suy nghĩ một chút, vẫn bấm điện thoại của Dương Tử Hiên, nói sự tình Đường Tập gọi điện thoại cho hắn với Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên cười nói: "Là tôi để cho Hồ Khải đi thăm dò tài liệu, nhưng ghi tin tức tố cáo gửi cục chính trị Ban Kỷ Luật Thanh tra cảnh sát, lại không liên quan đến tôi."

Hồ Tự Lập biết thái độ của Dương Tử Hiên rồi, liền đáp lời Đường Tập: "Người trong cuộc gọi Lê Phẩm Thành, ghi tin tức tố cáo tin gửi đến cục chính trị Ban Kỷ Luật Thanh tra cảnh sát cũng là hắn!”

“Chắc trong lòng hắn vẫn còn tức giận bất bình, không có quan hệ gì đến đồn công an bên phía tôi! Về phần có người đứng ở sau lưng sai khiến dẫn đường để Lê Phẩm Thành gửi tin tức tố cáo hay không, tôi cũng không rõ ràng lắm!"

Đường Tập nghe được Hồ Tự Lập đẩy trách nhiệm không còn một mảnh, biết rõ Hồ Tự Lập không muốn trộn lẫn vào chuyện này, trong nội tâm mắng một tiếng cáo già.

Hắn gọi Khâu Bách Thành tới rồi nói: "Người đưa tin tức tố cáo cậu, là người trong vụ việc, hắn dùng tên thực đưa tin tức tố cáo."

Khâu Bách Thành có chút phẫn nộ rồi: "Cái thằng mất dạy kia, dám đưa tin tức tố cáo tôi, hừ, lát nữa xem tôi có giết chết hắn hay không."

"Cậu giả ngốc hay là ngốc thật? Hiện tại chuyện này đã bị huyên náo xôn xao, cậu càng không thể đánh đập Lê Phẩm Thành, cậu vừa động thủ, tình hình lại càng thêm không xong, càng chứng thực cậu có sai làm."

Giọng nói Đường Tập bắt đầu trở nên nghiêm khắc, Khâu Bách Thành cũng không dám nói tiếp.

"Hồ cục không phải là bạn tốt của ngài sao, có thể vận dụng quan hệ với Hồ cục, tiêu hủy một ít chứng cứ bất lợi đối với tôi không?" Khâu Bách Thành thăm dò hỏi.

Đường Tập không chút hoang mang nâng chung trà lên, chậm rãi nói: "Hắn bây giờ đang trốn tôi còn không kịp đấy, vừa rồi gọi điện thoại cho hắn, hắn đã đẩy không còn một mảnh!"

Khâu Bách Thành liền nóng nảy, nói: "Tham mưu trưởng, vậy thì bây giờ chúng ta nên làm sao? Chúng ta chỉ là những anh lính quê mùa, chơi mưu kế cùng với đám chính khách kia, đúng là không có biện pháp thắng nổi."

Đường Tập duỗi tay đè chặt bả vai Khâu Bách Thành, trấn an vài câu: "Yên tâm đi, cho dù cục chính trị Ban Kỷ Luật Thanh tra cảnh sát thật sự đến đây, điều tra cậu, cậu cũng phải từ từ phối hợp, không cần luống cuống, tôi sẽ giúp cậu."

Lúc chiều, cục chính trị Ban Kỷ Luật Thanh tra cảnh sát đến chi đội cảnh sát thành phố Tử Kim, mang Khâu Bách Thành đi, đồng thời, trong số những người bị tìm đến nói chuyện, còn có cả Lê Phẩm Thành.

Lập tức làm cho thành phố Tử Kim ồn ào.

Cùng lúc đó, viện kiểm sát thành phố Tử Kim chính thức thụ lí sự kiện Lê Phẩm Thành khởi tố cảnh sát thành phố Tử Kim Khâu Bách Thành đánh người.

Phương diện cục chính trị cảnh sát an bài Lê Phẩm Thành đến bệnh viện cảnh sát rất nhanh, tiến hành kiểm tra thân thể.

Nhưng bệnh viện cảnh sát không kiểm tra ra thân thể hắn bị bệnh tật gì, đồng thời còn tuyên bố với bên ngoài, Lê Phẩm Thành không có vấn đề gì về "não chấn động" "thính lực giảm xuống nghiêm trọng" như trong tin tức tố cáo miêu tả kia.

Cục chính trị cảnh sát đã tiến hành cảnh cáo miệng đối với Khâu Bách Thành, buổi tối đã thả Khâu Bách Thành về nhà ăn cơm, coi như không có chuyện gì.

Hồ Khải vô cùng tức giận nói: "Nhất định là bệnh viện cảnh sát đang làm trò quỷ, trước kia Lê Phẩm Thành rõ ràng đã bị Khâu Bách Thành và mấy cảnh sát đánh đến mức não chấn động, thính lực cũng giảm xuống nghiêm trọng."

"Tiểu Khải, nói chuyện phải chú ý, giở trò quỷ cũng chỉ là một nhóm người trong bệnh viện cảnh sát, không có nghĩa là tất cả bệnh viện cảnh sát đều như thế!"

Dương Tử Hiên chậm rãi buông chén trà xuống, cau mày nói: "Nhất định là Đường Tập vận dụng quan hệ tại hệ thống cảnh sát, lúc xem xét tình huống thân thể Lê Phẩm Thành bị thương, đã đè đến mức thấp nhất, định tính sự kiện đơn giản là say rượu đánh nhau, đối với Khâu Bách Thành, chỉ đơn giản là cảnh cáo miệng, căn bản không liên lụy đến bản thân Đường Tập."

"Vậy thì chúng ta nên làm gì bây giờ? Cứ như vậy liền buông tha cho Đường Tập? Lê Phẩm Thành đúng là đã gặp phải thiệt thòi lớn, vẫn đang trông cậy chúng ta giải oan cho hắn nữa." Hồ Khải có chút bối rối nói.

Dương Tử Hiên nâng chung trà lên, nhàn nhạt nhìn Hồ Khải có chút không bình tĩnh, trầm giọng nói: "Cậu đi trấn an cảm xúc Lê Phẩm Thành một tý, bảo hắn không cần vội vã, tòa án bên kia khởi tố, cũng tạm thời dừng lại."

Không nghĩ tới, bối cảnh Đường Tập cũng không hề kém, có các mối quan hệ tương đối trong bệnh viện cảnh sát, nhanh như vậy đã ứng đối và phản kích rồi.

Dương Tử Hiên tạm thời không muốn vận dụng quan hệ của Lương Quân Mi và Lương Lục Khoái, cho nên liền quyết định tiến hành xử lý lạnh đối với bản án này.

Thời điểm buổi tối, Dương Tử Hiên bị Trần Chí Ôn gọi đến nhà làm khách.

Tại ủy ban tỉnh, người nào cũng biết trên trán Dương Tử Hiên có khắc một chữ "Trần", Dương Tử Hiên cũng không kiêng kị cái gì, trực tiếp đi đến khu nhà thường ủy.

Trần Ấu Trúc có bữa tiệc tại công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, cũng thường xuyên không trở về nhà ăn cơm, trong nhà chỉ còn lại hai người Trần Chí Ôn và vợ hắn.

Sau khi Dương Tử Hiên vào cửa, Trần Chí Ôn liền gọi bảo mẫu và bà vợ đến làm cơm, để cho Dương Tử Hiên cùng ăn.

Ăn cơm xong, về sau, Trần Chí Ôn mới cùng Dương Tử Hiên ngồi ở bên cạnh bàn trà, vừa uống trà, vừa nói chuyện.

Tay nghề pha trà của Trần Chí Ôn không tệ, hắn không chú ý gì về phẩm chất trà, mà rất hưởng thụ quá trình pha trà, cúi đầu ngửi hương trà, khóe miệng đầy vẻ mỉm cười, hỏi: "Gần đây xin phép nghỉ vài ngày, lại xích mích với cảnh sát bên kia sao?"

Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm cả kinh, tay bưng nước trà run lên, nước trà liền rơi xuống mặt ghế, hắn vội vàng đứng dậy, cầm khăn lau lau một chút.

Hắn không biết Trần Chí Ôn thu được tin tức từ nơi nào, người biết rõ hắn kết thù với Đường Tập, chỉ có mấy người bên trong Ngu Nhạc Thành kia.

Hồ Tự Lập chắc chắn là không biết tùy tiện nói lung tung, Đường Tập cũng sẽ không tự bôi xấu mặt mình, Trình Tư Vũ biết, nhưng Trình Tư Vũ cũng sẽ không tùy tiện nói loạn tại ủy ban tỉnh.

Vậy thì rốt cuộc Trần Chí Ôn lấy được tin tức từ nơi nào đây? Dương Tử Hiên thật sự là không giải thích được.

Trần Chí Ôn hưởng thụ hết quá trình pha trà, lại để cho Dương Tử Hiên nhấm nháp một chút, ánh mắt hắn có thể nhìn ra sự nghi hoặc trong nội tâm Dương Tử Hiên, hắn cũng không có ý tứ giải thích, lại dẫn chủ đề tới vấn đề "công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích".

"Trong khoảng thời gian này Dương Ban Mai Xích phát triển cực kỳ mạnh, ngày hôm qua tôi bớt thời giờ nhìn quá trình phát triển Điện tử Dương Ban Mai Xích một chút, rất không tồi! Lắp đặt dây truyền sản xuất máy nhắn tin tiếng Trung thứ hai trong nước! Nắm giữ kỹ thuật hạch tâm! Những điều này, đều là điểm sáng trong việc xây dựng kinh tế tỉnh chúng ta."

Giọng nói và từ ngữ Trần Chí Ôn dùng, toàn bộ đều là thừa nhận, nhưng Dương Tử Hiên nghe vào trong tai, luôn cảm thấy có chút thành phần giáo huấn ở bên trong.

Dương Tử Hiên ưỡn thẳng cái eo, có chút nơm nớp lo sợ rồi, vội vàng nói một câu tâng bốc: "Đây cũng là kết quả lãnh đạo chính xác của ủy ban tỉnh."

Sắc mặt Trần Chí Ôn bình tĩnh trong chốc lát, bỗng nhiên cười nói: "Không, không, điện tử Dương Ban Mai Xích mua nhà máy vô tuyến điện số hai, một xí nghiệp nhà nước tổn hại lỗ vốn như vậy, đã là giúp cho ủy ban tỉnh!”

Loading...

Xem tiếp: Chương 569: Khiêm Tốn Một Chút(2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Pha Lê Trắng Tinh Khôi

Thể loại: Truyện Teen, Xuyên Không

Số chương: 35


Cây Xương Sườn Thứ Hai

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 52


Chỉ Cần Cái Gật Đầu

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 27


Giấc Mơ Nào Có Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 64


Hoa Mộng Trần Gian

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 16