1 CHƯƠNG THỨ 1
——————————————————————————–
Hôm nay La Kỳ lại nhìn thấy hắn.
Gọi “hắn” thật ra cũng không đúng lắm, nhưng nếu như dùng là “nó”, y sẽ cảm thấy không được lễ phép —— La Kỳ vốn là người rất biết điều, lại được giáo dục cẩn thận từ nhỏ, cho nên nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là quyết định gọi “hắn” để chỉ “người” kia sẽ tốt hơn.
2 CHƯƠNG THỨ HAI
La Kỳ là một người dễ dàng mềm lòng. Vì mềm lòng cho nên buổi tối khi y từ trên xe bước xuống, nhìn thấy quỷ kia vẫn đứng nguyên tại chỗ cũ, nỗi sợ hãi ban sáng dường như tiêu biến, thiếu chút nữa không nhịn được muốn tiến lên an ủi.
3 CHƯƠNG THỨ BA
Những ngày sau đó cứ lặng lẽ trôi đi như nó vốn phải thế.
La Kỳ không có hứng thú tìm hiểu lý do y đột nhiên có thể nhìn thấy quỷ, lại càng không có hứng thú bị người khác biết khả năng của mình, vì vậy y vẫn như cũ bình thường đi làm bình thường tan ca, vẫn là kẻ chăm chỉ luôn đi sớm về muộn.
4 CHƯƠNG THỨ 4
Hồi còn ở nhà cũ, cuối tuần đối với La Kỳ vẫn luôn trôi qua vô cùng lười biếng. Ngày thường bận rộn một vòng —— mặc dù bạn rộn như thế nhưng rốt cuộc vẫn là không rõ mình bận rộn cái gì —— thế nhưng cuối tuần chính là thời điểm để thả lỏng bản thân a: Ngủ nướng, chơi game online, hoặc là vùi mình trên ghế sa lon nhấm nháp vài trận bóng rổ.
5 CHƯƠNG THỨ NĂM
Là một người bình thường, La Kỳ tự nhiên không thể có bản lĩnh hàng yêu phục ma; nhưng người bình thường có phương thức giải quyết của người bình thường, La Kỳ nói muốn thu thập tiểu quỷ kia thật ra cũng không phải là việc gì qua khó khăn.
6 CHƯƠNG THỨ SÁU
“Anh nhìn thấy tôi ……” Quỷ u oán lẩm bẩm.
La Kỳ vẫn là ngồi trên ghế dài không động.
Thấy y như vậy quỷ kia không khỏi sinh khí tiếp tục càu nhàu:“Anh rõ ràng là nhìn thấy tôi ……”
La Kỳ cảm thấy nhức đầu.
7 CHƯƠNG THỨ BẢY
Phòng trọ của La Kỳ ở cũng khá gần cửa hàng bánh bao Trần Ký, đi bộ chỉ mất khoảng mười phút;mà cách trạm thai cũng không xa mấy, khoảng hai mươi phút là đến.
8 CHƯƠNG THỨ TÁM
“Bất luận khi còn sống phát sinh cái gì, chết rồi tất cả đều không còn quan hệ. Lại đi tìm hiểu mấy chuyện kia, chỉ khiến cho mình ngay cả thành quỷ cũng không thoải mái.
9 CHƯƠNG THỨ CHÍN
Cảm thông và tình yêu.
Đó là chủ đề giấc mộng vào buổi tối say rượu.
Trong mộng quỷ mặc một bộ lễ phục màu đen kiểu cũ, miệng liên tục niệm tay thì gõ vào tấm bảng đen, trên má có hai vệt máu đỏ lòm.
10 CHƯƠNG THỨ MƯỜI
Khác lạ, chính là đặc biệt; đặc biệt, đối với quỷ, chính là món bánh bao thanh thái hương cô.
“Tại sao lại như vậy chứ?” La Kỳ vừa buồn bực vừa tò mò.
11 CHƯƠNG THỨ MƯỜI MỘT
Vừa về đến nhà, La Kỳ đã vớ ngay lấy điều khiển điều hòa chỉnh lại nhiệt độ trong phòng, sau đó bổ nhào lên giường, ngẩn người.
12 CHƯƠNG THỨ MƯỜI HAI
La Kỳ vẫn cho rằng, thích một người chính là đối với hắn tốt một chút, ân cần một chút —— nhưng nếu đối phương là một con quỷ thì phải làm gì mới hảo?
La Kỳ thực đau đầu: Bình thường nếu như trời mưa thì che hộ dù, trời lạnh thêm y, ngày nóng phòng nhiệt…… Tất cả những điều đó tựa hồ đối với quỷ chẳng có ích lợi gì.
13 CHƯƠNG THỨ MƯỜI BA
Quỷ mặc dù phát điên nhưng một điểm cũng không đáng sợ —— bởi lẽ, hắn không thể đụng vào La Kỳ.
Tiểu tử kia tức giận đến giơ chân thoạt nhìn rất hoạt bát, rất khả ái.
14 CHƯƠNG THỨ 14
Nghe xong mấy lời kia, La Kỳ không khỏi ho khan mấy cái.
Quỷ bất mãn xông tới trước mặt nữ quỷ, nhăn nhăn mũi:“Đây không phải là chuyện có thể tùy tiện đem ra để đùa cợt nha, a 、 di!”
“Gọi ta tỷ tỷ.
15 CHƯƠNG THỨ MƯỜI LĂM
Cậu là vì cái gì mà vẫn lưu lại đây?
La Kỳ thực sự muốn hỏi câu này từ rất lâu rất lâu rồi.
Quỷ sẽ trả lời ra sao, y cũng từng suy nghĩ qua: Oán hận kẻ đã đụng xe vào mình, không thể quên được “thanh thái hương cô”, thậm chí có thể là do mất trí nhớ nên không thể tìm được đường để đầu thai.
16 CHƯƠNG THỨ MƯỜI SÁU
Bất quá, khi La Kỳ do dự lại do dự sau đó phải tự ép mình đi vào cửa hàng bánh bao dò xét tin tức, đại môn Trần Ký lại lạnh lùng đóng chặt.
17 CHƯƠNG THỨ MƯỜI BẢY
Trong một khoảng khắc, La Kỳ cảm thấy mình cái gì cũng không nghe được. Y nhìn quỷ thao thao bất tuyệt, miệng nhỏ không ngừng khai khai hợp hợp, thế nhưng bên tai không một thanh âm nào không lọt vào.
18 CHƯƠNG THỨ MƯỜI TÁM
Trạm thai biến thành trạm thai không còn quỷ.
Cho dù La Kỳ mỗi tối đều ra đây ngồi, mỗi cuối tuần đều ra đây ngây ngốc, thế nhưng, sẽ không còn nữa một người nhẹ phiêu đến gần y.
19 Dương Thụy luôn cảm thấy rất kỳ quái.
“Chúng ta lần đầu tiên gặp mặt là khi nào?” Hắn hỏi La Kỳ.
La Kỳ khẽ nghiêng đầu, nghiêm túc nhìn sâu vào mắt hắn, sau đó mỉm cười:“Em nói thử xem nào?”
Dương Thụy đương nhiên không thể trả lời y.
20 “Lần đầu tiên” của La Kỳ và Dương Thụy đúng là một thảm họa.
Thực ra thì, đây cũng không hoàn toàn là lần đầu tiên, dù sao hai người thi thoảng ôm một cái sờ một cái cũng đã từng thử qua; nhưng để đến mức trực tiếp ấy ấy vẫn rất xấu hổ nha, nói thế nào cũng phải dần dần làm quen mới được.