21 Đi khoảng vài phút qua con đường này là tới văn phòng Hứa Tường, nhìn thiết kế nơi đây luôn có cảm giác vừa xa cách vừa hòa nhã. Tuy không biết lần đó bị hắn bắt gặp thì Hứa Tường có phản ứng gì, nhưng từ khi thấy được sự kiện kia, Âu Nhược Thành đã không đi thang máy chuyên dụng.
22 Đây là lần đầu tiên Âu Nhược Thành đi vào gian phòng của Hứa Tường. Phòng này so với phòng tổng thống còn hoa lệ hơn, hắn còn tưởng Hứa Tường là người không câu nệ tiểu tiết(chú ý chuyện vặt vãnh), thích đơn giản dễ sử dụng, dù gì cũng là chỗ làm việc đâu phải biệt thự để ở cả đời.
23 Thói quen ôm ấp phụ nữ “nhuyễn ngọc ôn hương” giờ đột nhiên bị nam nhân cường tráng rắn chắc ôm vào trong ngực hắn chỉ cảm thấy cứng rắn không có chút thích ý nào.
24 Âu Nhược Thành mở miệng yếu ớt: “anh vì sao lại yêu thích em?”
Hứa Tường không ngờ tới một người nam nhân quật cường sẽ hỏi ra vấn đề đáng yêu như thế, vốn định tắt đèn tiếp tục ngủ nhưng hắn đổi nhiên thay đổi chủ ý: “cảm giác đi, chuyện như thế không thể nói rõ!”
Âu Nhược Thành nếu sớm biết một câu này sẽ làm cho tinh thần Hứa Tường tăng lên thì có đánh chết hắn cũng không nói, ai có thể biết trước được đây! ! trong nháy mắt hắn đã bị áp đảo dưới thân nam nhân.
25 Hứa Tường kéo rèm cửa sổ, cảm thụ sự nhẹ nhàng khoan khoái của ánh mặt trời xuyên qua khe cửa rồi chiếu trên mặt đất.
Cảnh sắc ngoài cửa sổ rất rõ ràng, thời tiết hôm nay rất đẹp, giữa bầu trời trong xanh điểm ít đường mây như tơ lụa mỏng manh tạo thành cảnh sắc kiều diễm.