21 Nhỏ vừa khóc vừa kể lại chuyện ba chàng cũng cảm thấy lòng đau quặn. Chuyện xảy ra với Nhỏ quá khủng khiếp, chỉ nghe thôi cũng cảm thấy đau không chịu được vậy thì Nhỏ chắc chắn đã rất tuyệt vọng.
22 Một năm sau. . . .
Sau khi TFBOYS trở về Nhỏ đã cắt hoàn toàn liên lạc với họ, rời khỏi ROYAL SCHOOL, đem tất cả tài sản xây dựng một tập đoàn riêng mình.
23 Nắm lấy tay Nhỏ, Khải kéo Nhỏ ra sân trong sự ngỡ ngàng của mọi người.
-E hèm! Hôm nay lớp ta có thành viên mới. Là ban cán sự lớp mình xin giới thiệu bạn Trần Hoàng Hải Băng đến từ Việt Nam.
24 Con đường về nhà nhỏ khá là vắng, có một vài con hẻm nhỏ là đường tắt đến trường nên Nhỏ hay đi men theo con hẻm đó. Hôm nay Nhỏ vẫn về nhà bằng con đường ấy, cảm nhận được có người đang theo sau mình.
25 Kính coong. . . kính coong. . .
-Vâng? Ai đấy ạ?
Nhỏ lết thân ra khỏi giường, kẻ nào điên quá vậy, mới sáng sớm mà lại vào ngày chủ nhật thế này lại làm phiền.
26 Khải chạy ùa đến bá vai Nhỏ, ghé tai thì thầm:
-Nhà tớ vẫn còn phòng trống đấy, cậu muốn đến không? Mẹ tớ rất muốn có con gái nhưng lại không sinh thêm, vừa hay cậu đến làm con gái nuôi của mẹ thì tốt quá rồi.
27 Nhỏ thay đồ xong rồi xuống nhà, nhìn thấy Khải là mặt lại ửng hồng lên, không biết từ khi nào mà tầm mắt Nhỏ luôn hướng về phía Khải, mặc mọi thứ xung quanh ra sao tầm mắt đó vẫn không thay đổi.
28 Nhỏ cuống lên, đẩy Khải ngã xuống giường thanh minh.
-K-không phải như cô thấy đâu. Cháu lỡ làm mực dính lên mặt nên nhờ cậu ấy lai hộ thôi. Không có như cô nghĩ đâu ạ.
29 Khải giật mình quay phắt lại, nhìn Nguyên mặt không biểu cảm:
-Chú sáng sớm ra đến đây làm gì? *Đổi chủ đề*
-Hôm nay em đặc biệt sang đây thật sớm để thưởng thức món mà mẹ Đại ca nấu.
30 - Mấy đứa! Xuống ăn sáng còn đi học.
Tiếng mẹ Khải từ phòng bếp vọng lên, Nhỏ đẩy Nguyên ra rồi kéo cậu xuống phòng bếp, vừa đi vừa cười đùa rất vui vẻ khiến Khải có chút chạnh lòng.
31 Cả tiết học Nhỏ chăm chú làm bài không hay biết có một ánh mắt luôn dõi theo từng hành động của Nhỏ. TF cũng cảm nhận được có gì đó luôn hướng về phía này nhưng không biết nó là gì, dù sao chắc chắn nó cũng khá nguy hiểm, nếu thật sự làm nhắm đến Nhỏ ba chàng sẽ không ngại loại bỏ kẻ đó ngay lập tức.
32 Kei bế Nhỏ bắt taxi chạy thẳng đến bệnh viện, Nhỏ liền được đưa vào phòng cấp cứu. Một lúc sau, bác sĩ đi ra với vẻ mặt lo lắng:
-Anh là người nhà của bệnh nhân Hải Băng?
-Vâng! Tôi là anh trai cô bé.
33 Mơ hồ. . . Tối đen. . . Xung quanh chỉ có duy nhất một màu đen yên tĩnh, không một tiếng động, mà có chăng cũng chỉ là tiếng bước chân đều đều của một cô gái.
34 Chap 34
Sau một hồi dỗ dành cuối cùng thì Nhỏ cũng nín khóc, Kei thở dài lau nước mắt cho Nhỏ, cười nhẹ:
-Nè Băng Nhi! Em cũng thật giống con nít đó, khóc dai quá đi.
35 Chap 35:
Cả ngày ở trường lo lắng thấp thỏm, TF thật khó có thể tập trung khi Nhỏ không ở trong tầm mắt mình. Khó chịu quá mà! Ở trường tuy đụng mặt Kei liên tục nhưng chẳng có lấy một cơ hội tiếp cận để ép cung, bắt anh ta khai ra đã làm gì Nhỏ.
36 Ba tháng rồi kể từ ngày Nhỏ đến Trung Quốc, kể cũng nhanh thật, sắp hết năm rồi, chỉ còn vài ngày nữa thôi. Năm nay phải đón Tết xa quê, có chút buồn, nhưng mà ít nhất ở đây vẫn còn TF và mẹ Vương.
37 Sau khi vô tình gặp Phong Nhỏ vô cùng lo lắng. Biết cái tính anh ta hiếu thắng, ích kỷ vậy lại khích bác anh ta, kỳ này thật sự khó tránh khỏi xung đột.
38 chap 38
Sau những ngày tập luyện vất vả, đêm nay là đêm diễn cuối cùng trước khi năm cũ kết thúc, tranh thủ lúc rảnh rỗi, Khải lại gọi cho Nhỏ và may mắn thay lần này Nhỏ nghe máy.
39 Cả người Nhỏ bất động, chiếc điện thoại từ trên tay rơi xuống đất. Biết trước việc này có thể sẽ đến nhưng không ngờ Phong lại ra tay nhanh như vậy, lần này Nhỏ thật sự quá bất cẩn.
40 Chap 40
Tút. . . tút. . . tút. . .
Đầu dây bên kia không người trả lời, chỉ có tiếng tút ngân dài. Thứ tiếng đó. . . thật khó chịu. Nhỏ tức tối ném chiếc điện thoại không thương tiếc, ngồi xuống ghế bắt đầu suy nghĩ.