81
Chương 80 :
Lúc Rin tỉnh lại, là lúc nó phát hiện bản thận nằm trong một căn phòng khác ở tòa biệt thự Hắc Phiên, lờ mờ mở mắt, cái đau óc đánh sâu vào não.
82
Chương 81 :
Sáng hôm sau, tại biệt thự Hắc Phiên, khi có cô gái nào đó nằm ngủ trên giường như chết thì ở đây chàng trai của chúng ta đã ngồi trên sofa, nhìn chằm chằm vào ly sữa trắng trên bàn, ánh mắt nheo lại đầy căm thù.
83
Chương 82 :
Len vốn đang định bước đi, lập tức nghe cái tên này, tâm lập tức bị chấn động. . .
Oliver?
"Oliver~kun. . . "
Cái tên này trong một khoảng thời gian dài, Len đã nghe nó từ miệng của Rin rất nhiều lần.
84
Chương 83 :
Len lầm bầm nguyền rủa xong, từ kính chiếu hậu đã thấy Lily khoan thái cười. Len tức đến nghiến răng nghiến lợi. Lập tức lôi Rin xuông xe, cả hai cùng nhau đi bộ thẳng về phía trước, đầu thậm chí còn không xoay một cái.
85
Chương 84 :
Rin đi phía trước của Lily, vừa đi vừa nói chuyện rôm rả vui vẻ. Len chỉ đi theo sau, hơi nhíu mày vẻ không vui.
-"Đến rồi!"
Lily nhìn Rin, cười vui vẻ.
86
Chương 85 :
Đoán chừng phỏng về việc đó, cuộc nói chuyện tưởng chừng như sẽ diễn ra lâu dài lại bị một cú đá của Len cắt đứt. Oliver bị thương, tạm thời phải nghỉ ngơi.
87 Chương 86 :
Tối đó, mang theo sự tò mò, Rin leo lên giường ngồi đối diện Len đang gõ cạch cạch lên máy tính. Thấy nó, cậu khẽ ngẩng đầu, hiển nhiên là tâm trạng đang rất tốt.
88 Chương 87 :
Sau sự kiện đó, một tuần sau hình như là nó không thấy Lenka~san đâu nữa. À, phải nói là cả Rinto~san và Lenka~san đều mất tiêu.
Khi nó mang cái tò mò này đi hỏi Len.
89 Chương 88 :
Rin cùng Oliver, cả hai vui vẻ tíu tít trò chuyện, hầu như rất vui vẻ. Đang nói, Rin chợt bắt gặp gương mặt tím bầm của Oliver, nhìn trông rất đau đớn.
90 Chương 89 :
Bỗng đâu đâu vang lên một tiếng gầm rú đáng sợ như vậy, Rin bị giật nảy mình, quay người lại. Đến cả Oliver sóng người cũng khẽ run lên một cái.
91 Chương 90 :
Nghe xong lời của người hầu, Len thậm chí còn không liếc lại cô ta lấy một cái, phẩy ta quay người bỏ đi.
- Ai đến vậy?
Rin tò mò ngước đầu hỏi Len.
92
Chương 91 :
Rin dường như cảm thấy tai mình ù đi, tim như bị ai bóp nghẹn, đau nhói. Mờ mịt ngẩng đầu nhìn Miku, Rin cố giữ cho mình một chút bình tĩnh cuối cùng.
93 Chương 92 :
Rin nhìn theo những cánh hoa bay bay, nhẹ nhàng, thanh thản, đẹp mà hư ảo. Nó men theo làn gió, tiến vào sâu hơn, lướt qua những hàng cây cổ thụ cao vun vút.
94 Chương 93 :
Khi tất cả dường như chìm trong biển máu, Len ngồi bật dậy, vội vã, mồ hôi tuôn như mưa, thở dốc nặng nề. . .
Rồi như nhận ra vừa rồi chỉ là một giấc mơ, Len chống tay ôm đầu, vò rối mái tóc vàng ướt đẫm.
95 Chương 94 :
Rin chạy trong bóng đêm nờ mịt, nhưng dường như tất cả đều bao phủ bởi bóng tối. Cha ơi, mẹ ơi! Hai người ở đâu?
Rin hoảng loạn tìm kiếm, luôn miệng kêu to.
96 Chương 95 :
A, được rồi! Sáng hôm sau tỉnh dậy, mặt của Rin xuất hiện song song với hai quầng thâm của gấu trúc. Teto cười gian trêu ghẹo. . .
- Hôm qua kịch liệt vận động quá hả?
Rin đỏ mặt.
97 Chương 96 :
Rin đang ngồi một bên ngắm Len làm việc, nhìn chăm chú, lại nhớ lời tỏ tình của cậu tối hôm qua lại không nhịn được đỏ mặt. Nhìn bộ dáng cậu làm việc, trông thật là đẹp trai nha ~
Rầm.
98
Chương 97 :
Chiếc xe phóng nhanh đi, rít lại kèm theo tiếng nổ ầm ầm mãnh liệt. Ted nhanh chóng đạp thắng xe, mồ hôi tuôn như mưa. Chiếc xe kéo theo một vòng cung trên nền cát, theo đó là tiếng gió thổi ào ạt cùng lá bay che khuất tầm mắt.
99 Mở nhạc
^^^^^^
Chương 98 :
Liều lĩnh xông vào? Dù biết rằng có gài bom?
Tức cười!
Nhưng, Rin ngu ngốc thật sự đã làm vậy. À mà không phải, còn có hai cái người kia nữa.
100 Chương 99 :
BÙM. . . . .
Đôi chân của Ted thoăn thoắt chạy, kể cả tiếng bom kia mạnh mẽ nổ lên một tiếng, anh cũng chỉ dừng lại một chút. Rin khẽ nấc, đôi mắt nhìn bàn tay của Ted cuộn lại thành từng vòng, hằn lên cả gân xanh.