1 Vào 1 buổi tối, khi 3 nàng nhà ta đi chơi về:
- Ê, tụi bây, đi trà sữa xong rùi về_ Nó nói
- Thôi mày ơi, khuya rồi_ Na than
- Đúng đó, thôi về đi, mai rồi tính_ Vy
-Ukm, vậy cũng được_nó
Đang tung tăng vui vẻ cầm ô về thì Nhi nhà ta đã vấp phải 1 vật thể ko xác định:
- ááá, có maaaaaaaaaaaaaaaa_nó
- Chạy_ Vy và Na đồng thanh
- Ý, hổng phải, là chân người_ Sau khi định thần, nó phán 1 câu
-Zậy mà tao cứ tưởng.
2
Sau khi thay đồ xong, tụi nó chào dì Hương rồi đi cùng với đám người áo đen kia. Khi đến nơi:
- Đây là nhà của ông Quân_ 1 người nói
- Whaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaat! Đây mà gọi là nhà sao?_ Đồng thanh,trước mặt tụi nó là 1 căn biệt thự to gấp mấy làn nhà dì Hương
- Mời các cô đi theo tôi_ 1 cô hầu gái đi đến và nói
- Vâng, cảm ơn chị_ Sau khi định thần, tụi nó đáp
Khi đi vào, tui nó còn lác mắt hơn.
3 * Giới thiệu nhân vật:
- Đặng Hoàng Quân: Là chủ tịch tập đoàn Thiên Lĩnh nổi tiếng nhất thế giới
- Park Hanna: Phu nhân của tập đoàn Thiên Lĩnh
( Còn việc tụi nó vì sao biết tiếng Hàn thì chap sau sẽ rõ)
* Tiếp tục nào
- Ừ, được rồi, nếu ko thích các cháu có thể ko tham gia, chúng ta ko ép_ Phu nhân
- Dạ, thôi trễ rồi, chúng cháu xin phép về ạ_ Vy
- Ừ, quản gia, giúp ta tiễn khách_ Phu nhân
- Vâng, thưa phu nhân_ Ông quản gia gần đó
- Mời các tiểu thư đi theo tôi_ quản gia
- Chúng cháu cảm ơn bác_ Tụi nó lễ phép
* Khi về tới nhà:
- Sao các cháu đi lâu vậy_ Dì Hương lo lắng hỏi
- Ko có gì đâu ạ, họ muốn cảm ơn chúng cháu thôi dì à_ Na nhanh nhảu
- Mà thưa dì, họ nói chúng con có thể sanh Hàn du học, dì thấy sao?_ Nó hỏi
- Đó là 1 cơ hội tốt cho các con, sao ta có thể ngăn cản được_ Dì Hương ôn tồn
- Nhưng ta nghĩ con nên bàn bạc việc này với pama của các con.
4 Sáng hôm sau:
Cứ đi mà không biết, cuối con đường phía trước
Có phải là hạnh phúc, khi trước mắt giờ là hố sâu
Sống trong niềm cay đắng, trái tim đầy thù oán
Cứ bước lần trong đêm, không biết ta giờ đi về đâu
Làm sao có thể tìm thấy được bình minh
Làm sao có thể tìm thấy được ánh sáng
Khi trước mắt giờ chỉ bóng đêm
Mưa với mây mù khuất lối đi
Ta nhận ra mình đã sai, sai quá nhiều
Hãy cứ bỏ mặc quá khứ đi Và ta quay lại nơi bắt đầu
Có lẽ sẽ tìm thấy ra được bình yên
Cứ đi mà không biết, ta đứng phía cuối con đường
Có ai đứng chờ, đón em.
5 6h tối
- Đi chơi thôi tụi bây_ Nó
- Ừ_ Na
* Tại quán karaoke Lung Linh
- Chào mấy chiến hữu_ Vy
- Chào, tụi bây đến rồi đó à? Sớm nhể _ Nhỏ bạn tên Mai
- Chẳng nhẽ tụi bây ko muốn tụi tao tới?_ Na
- Tụi tao đâu dám, thôi, vào chơi mau đi_ Mai
- Ukm_ Nó
Sau khi đã quậy tưng bừng cái phòng karaoke, tụi nó đi ra rất chi là bình thản.
6 Sau mấy tiếng đồng hồ ngồi trên máy bay, cuối cùng tụi nó cũng đáp đến Seol-Hàn Quốc.
- Oai, nhộn nhịp quá nhỉ?_ Vy thán phục
- Ừ, đúng thật_ Na + Nó
Trong khi còn đang thán phục trước vẻ phồn thịnh của nơi đây thì bổng.
7 - Stopppppppppppppppp!_ Một giọng nói rất chi là "trong trẻo" vang lên
- Hử?_ 4 cặp đôi kia
- Các anh! Mau theo em về nhà_ Yến nói vs giọng rất chi là ''quân sự''
- Chúng tôi thật sự xin lỗi các bạn_ Yến thay đổi 360 độ khi nói vs tụi nó
- Ko có gì đâu.
8 Sáng:
Reeng. . . . . . . . Reeng. . . . . . . . . . . Reeng. . . . . . . . . .
Khung cảnh yên bình của khu biệt thự đã được phá vỡ vì tiếng chuông đồng hồ
- Hơ hơ, dậy chuẩn bị đi học thôi_ Nó
Sau khi vscn, nó đi thực hiện 1 nhiệm vụ rất chi là ''vẻ vang'': Đánh thức 3 con sâu ham ngủ kia dậy
'' TỤI BẬY DẬY HẾT CHO TAOOOOOOOOOOOOOOO!!!!!!!!!!!!!!!!!!!''
Vâng, giọng nói thánh thót kia đã phần nào làm thức tỉnh 2 con người đang ngon giấc kia
- Gì vậy Nhi, trời còn sớm mà_ Na
- Phải đó_ Vy đồng tình rồi 2 nàng tiếp tục trùm chăn ngủ tiếp
- Ờ phải rồi, sớm lắm đó, gần 7h rồi, còn sớm lắm, các cậu cứ việc ngủ đi_ Nó nói với 1 gion gj quá ư là dịu dàng, nhưng đối với những đứa bạn thân thì đây là 1 sự nguy hiểm
- Tại giường êm quá nên tụi mình ngủ quên, mong bạn Nhi ''iu vấu'' thông cảm_ 2 đứa kia bật dậy rồi ''zọt'' vào toilet
Hôm nay tụi nó sẽ đến trường Dimond ( tất nhiên là đang trong bộ dạng con trai), vì ko muốn làm phiền mọi người nên sau khi 2 người kia vscn xong thì tụi nó nhờ chị Min He dẫn tới trạm xe buýt.
9 Như nhớ ra thứ gì đó, nó nói thầm với 3 con bạn rồi mỗi đứa rút mỗi cây bút bi ra, thọc thọc vào cái ốc vít ở chân bàn. Vì tụi hắn đều nằm nghiêng về 1 bên nên sau đó.
10 - Rồi các cậu sẽ biết_ Hắn
- Biết gì?_ Nó
- Cô ơi_ Hắn quay sang cô giáo
- Có chuyện gì vậy Vũ_ Cô giáo
- Phá hoại của công có bị tính là phạm luật của trường ko ạ?_ Hắn hỏi
- Có, thì sao?_ Cô giáo
- Vậy mấy bạn này*chỉ tụi nó* làm hư bàn của tụi em thì sao?_ Hắn
- Thì vi phạm rồi_ Cô giáo
- Nghe thấy gì chưa? Các cậu đã phạm luật, giờ thì phải bồi thường thiệt hại cho trường.
11 *Tác giả quên nói,Trường Dimond là 1 trường liên thông từ mẫu giáo đến cấp III, nhưng mẫu giáo chia ra 3 năm học nên lớp 12 của trường cũng đồng nghĩa như là lớp 9*
Sau cuộc đại chiến ở canteen, tụi nó và tụi hắn mỗi người 1 nẻo, tụi hắn cúp học đi chơi, Yến và Ngọc đi shopping, còn tụi nó ở lại trường học.
12 Từ nay các bạn cứ gọi mình là Hanna cho thân thiện nha ^. ^. Chúc các bận đọc vui vẻ
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau khi tụi nó đi thì tụi hắn cũng cúp học đi chơi luôn.
13 Sáng tại cổng trường:
4 chiếc BWN đậu trước cổng trường. Và Vâng, sau đó chính màn luyện thanh cực kì ''tuyệt vời'' do các girl+boy Dimond, và lúc nào cũng vậy, sau 1 câu nói cùng cái lườm đầy hàn khí của các chàng và nàng nhà ta thì đám kiến kia cũng dàn ra hai bên, 4 người kia thì leo tường vào như mọi ngày.
14 Chương 13: Lý do với chả lý trấu
- Các cậu. . . . À ko, các cô. . . . . . _ Phong
- Ahahaha, hi, mấy bạn khỏe hông?_ Vy
- Mấy Cô tính đánh trống lảng hả?_ Phong
- Nè nè, anh ăn nói cho có tí phép tắt nha.