21 Thời gian thấm thoát trôi qua , hôm nay đã là 15 tháng 5 , cũng chính là sinh nhật lần thứ 17 của nó. Nó thì cũng chả quan tâm gì mấy đâu , sáng đi học chiều về nhà tối lại la cà ở quán bar hoặc là qua Bang xem tình hình thế nào.
22 Đến tận chiều tối thì nó được Bảo đưa tới một nhà hàng lớn rất sang trọng , nó hơi ngỡ ngàng sao tự dưng hôm nay Cậu ta lại mời nó đến đây. 2 người đi vào một căn phòng tráng lệ , có một chiếc bàn dài , trên bàn có đầy đồ ăn và có 2 cây nến to.
23 -Mới đi đâu về đó ?_ một giọng nói trầm thấp nhưng mang đầy hàn khí vang lên , dù bây giờ đang là mùa hè nhưng nó vẫn cảm thấy lạnh , nó quay ngoắt đầu lại về phía sau kiếm tìm chủ nhân của giọng nói đó , á thì ra là hắn , hắn đút tay vào túi quần và sải bước đến chỗ nó , hắn bây giờ xung quanh toàn là khí lạnh , nó cảm thấy không rét mà run , hắn đã bao trọn một nhà hàng lớn để mừng sinh nhật nó mà nó lại đi chơi với người con trai khác , điện thoại hắn không biết từ đâu được gửi tới những hình ảnh thân mật của nó và Bảo nào là lúc nó và Bảo ở công viên tình yêu , hôn nhau , nắm tay đi dạo , cùng vào nhà hàng ,.
24 *giơ ngón tay chữ V , mặt tươi cười* Xin chào tất cả các bạn , mình là tác giả của bộ truyện này đây !! Truyện mình viết không biết tới bao giờ mới hoàn thành nữa do mình gặp một chút vấn đề nên lịch đang truyện không được bình thường cho lắm mong các bạn thông cảm dùm mình.
25 -dạ đúng rồi em cúp tiết _ nó
-em có biết cúp tiết là vi phạm nội quy của nhà trường không ? _thầy giáo nhíu mày nói.
-dạ biết ạ _nó
-biết sao mà vẫn cúp học ?_thầy giáo
-bởi vậy mới nói , thầy ơi thầy đừng nói với ai nha !_nó nhìn thầy bằng ánh mắt cún con
-nếu thầy nói rồi sao ?_ thầy giáo
-thôi mà thầy
~-được rồi thầy sẽ không nói _ thầy giáo
-thật hả thầy , em cám ơn thầy nhiều lắm lắm luôn.
26 -giải thích anh tưởng tôi là con nít hả ?
-nhưng em hãy nghe anh nói đi đã. . . _nhưng hắn chưa nói hết câu thì điện thoại đã vang lên từng hồi , hắn liền nghe máy , gương mặt hắn dần đánh lại , xong rồi bỏ đi luôn không thèm nói với nó một câu nào ,nó nhìn hắn bằng con mắt khinh bỉ nhưng cũng chưa được bao lâu thì điện thoại nó cũng vang lên là số của Lee* nó nghe máy :
-alo có chuyện gì ?_nó
-.
27 Như mọi ngày nó cứ sáng đi làm trưa đến thăm anh , anh nó vẫn vậy dù cho là đang hôn mê nhưng anh nó vẫn đẹp nét đẹp của sự thuần khiết , nét đẹp của một ác quỷ mang đôi cánh màu trắng tinh khôi , nét đẹp của sự yêu thương ,.
28 Thời gian thấm thoát trôi nhanh , cũng đã là 5 năm.
5 năm thời gian không quá ngắn cũng không quá dài
5 năm đủ làm cho con người ta trở nên thay đổi
5 năm thời gian không đủ để xóa nhòa một bóng hình
5 năm đủ để trả một cái giá rất đắt
5 năm trôi qua đối với ai cũng gọi là mau nhưng đối với một người nào đó thì đó lại rất dài
5 năm nỗi đau vẫn chưa hề nguôi ngoai
.
29 Cuộc đời thật là thích trêu người , một đứa con gái như nó đã một lần dang dở cứ nghĩ là lần thứ 2 cũng sẽ là lần cuối cùng , nhưng không người tính đâu bằng trời tính , một cô gái ngây thơ trong sáng lại biến thành một cô nàng bang chủ nhẫn tâm , rồi lần thứ 2 hạnh phúc lại mỉm cười với nó hắn bước vào cuộc đời nó rồi lại bước ra khỏi cuộc đời nó một cách vô cùng nhẹ nhàng.
30 Nó nhìn thấy hắn như vậy thì nó cũng chẳng vui vẻ gì , tim nó như ngàn nhát dao đâm xuyên qua vậy , nó cứ tưởng là mọi chuyện đã nguôi ngoai và đã đi vào quá khứ rồi chứ ? Nó chạy thật nhanh ra ngoài , lấy tay che miệng lại để không phát ra những tiếng nấc , nó nấc lên từng hồi , nước mắt không biết từ đâu mà cứ tuôn ra , những giọt lệ mặn chát từng giọt một thấm vào môi vào má nó , đôi mắt trong veo lúc sáng bây giờ đã ướt nhòe ra rồi.
31 Sau khi đã xin được cho Tiểu Vũ đi chơi cùng mình thì 3 người liền bay lên xe chạy một vèo ra trung tâm thành phố , Trong xe lúc 2 người thì yên tĩnh lạ thường còn lúc có thêm 1 người nữa thì ik như rằng ''cái chợ năm căn'' , hai dì cháu nó cứ nhoi nhoi như con dòi vậy , nói đủ thứ truyện đến nỗi Bảo ngồi ghế lái mà cũng điếc cả lỗ tay , cậu cười khổ đúng là tự rước họa vào thân mà ! Bảo lái xe chở nó và Tiểu Vũ đến công viên chơi.
32 Sau khi đã xin được cho Tiểu Vũ đi chơi cùng mình thì 3 người liền bay lên xe chạy một vèo ra trung tâm thành phố , Trong xe lúc 2 người thì yên tĩnh lạ thường còn lúc có thêm 1 người nữa thì ik như rằng ''cái chợ năm căn'' , hai dì cháu nó cứ nhoi nhoi như con dòi vậy , nói đủ thứ truyện đến nỗi Bảo ngồi ghế lái mà cũng điếc cả lỗ tay , cậu cười khổ đúng là tự rước họa vào thân mà ! Bảo lái xe chở nó và Tiểu Vũ đến công viên chơi.
33
Đến tận chiều thì nó và Bảo mới chịu đưa tiểu vũ về nhà. chiếc xe hơi đen bóng đang lăn bánh trên đường phố Nguyễn Huệ nhộn nhịp , nó thì cứ ngồi vu va vu vơ những bài hát yêu thích , Bảo thì đang vô cùng chuyên tâm lái xe , còn về phần tiểu Vũ thì cậu bé đã thiếp đi từ lúc nào không hay , khuôn mặt lúc đang ngũ bầu bĩnh đáng yêu làm sao ! làn da trắng hồng khiến cho nó phải ghen tị , cái môi chúm chím đỏ , hai hàng mi dài cong lên đôi lúc còn khẽ rung rinh , với hình dạng lúc này nhìn tiểu Vũ rất đáng yêu nhưng cũng không kém phần ranh mãnh tinh nghịch.
34 Cười để nước mắt không rơi. . . . . .
Để không niềm đau không tới. . . . .
Để vơi đi nỗi nhớ. . . . . .
Để không thấy bơ vơ. . . . . .
Để không phải mong chờ.
35 khoảng cách tạo ra im lặng. . . .
Hay do im lặng tạo ra khoảng cách ?
====================ta là đường phân cách ai đi qua phải trả 1 like===========================
Sau màn rửa mặt bằng nước lạnh mát rượi nó liền thong thả bước ra thì một bàn tay lớn nào đó kéo thẳng nó vào lòng , do mất thăng bằng nên nó ngã thẳng vào đó luôn , một mùi hương quen thuộc của 8 năm về trước xộc vào cánh mũi nhỏ bé của nó , vòng lớn ôm nó càng chặt hơn , nó biết đây là ai rồi , không cần nhìn mặt cũng đã rõ :
-buông tôi ra _ giọng nó lạnh ngắt.
36 Phải chăng nước mắt không màu ?. . . nên không ai hiểu được nỗi đau. . . . .
=========================================
Vẫn như mọi hôm nó vẫn đến công ty , vẫn làm việc và vẫn làm mặt lạnh với mọi người.
37 Mới vừa sáng sớm mở mắt thức dậy thì nó đã phải chạy như bay ra sân bay để đón pama yêu dấu của mình rồi khổ ghê ! thế là hôm nay nó lại nghỉ việc , Nhờ có Bảo thư ký đẹp trai kim luôn tài xế nên nó đã tới sân bay khi chưa đầy 1 phút 30 giây.
38 Tối đó dù cho là nó đã van xin nài nỉ mẹ như thế nào đi nữa vẫn bị mẹ Lâm lôi đi , nó là đứa con gái ghét nhất là mặc váy vậy mà mẹ nó lại bắt mặc váy mang giày cao gót đã vậy lại còn trang điểm nữa chứ ! Nó hiện giờ khóc không ra nước mắt chỉ là đi coi mắt thôi mà mẹ có cần làm quá như vậy không.
39 7 giờ 30 phút
Do hôm nay là chủ nhật mà ở công ty cũng không có hợp đồng gì nên nó cứ thế mà ngủ , đã lâu lắm rồi nó chưa được ngủ đã như vậy ! Đang mơ màng trong giấc ngủ thì một tiếng hét thất thanh từ cửa phòng vang vọng đến :
-TUYẾT VY CON DẬY NGAY CHO MẸ !!!!!!_vâng chủ nhân của giọng nói đó chính là Mẹ Lâm.
40 Sau khi đọc xong dòng tin nhắn , nó mím chặt môi lại , một cảm giác đau nhói len lõi trong trái tim của nó là gì đây ? Phải nó đã trách lầm hắn , vụ việc 5 năm về trước hắn không có liên quan và hắn cũng chính là người bị hại vậy mà trong suốt những năm qua nó luôn căm phẫn hắn và đã chấm dứt tình cảm với hắn một cách phủ phàng , nó nghĩ có lẽ 5 năm qua hắn rất đau khổ và còn đau khổ hơn nó gấp trăm ngàn lần.