41 "Xin lỗi! Tôi không phải là Thi Thi,cô tìm nhầm người rồi. "
Tuyết Nhi định quay lại vào trong nhưng Xảo Tuệ cố tìm cách níu chân cô ấy để cho Lâm Uyển Thanh thừa cơ hội lẻn vào Lữ Quán.
42 Ở một khu nhà bỏ hoang,cô cựa đầu và liu nhiu đôi mắt,mùi thuốc mê vẫn còn thấp thoảng trong khứu giác. Hạ Tuyết Nhi tĩnh lại sau khi bị Xảo Tuệ đưa đến nơi hoang vắng,cô tỉnh táo hơn thì mới biết mình đang bị trói.
43 Anh nới lỏng cánh tay buông Tuyết Nhi ra.
Hạ Tuyết Nhi chỉ lặng yên như bị đóng băng,đôi mắt băng khoăng nhìn thẳng vào anh.
Tạ Đình Phong đưa tay nhẹ vuốt mái tóc cô :
"Em vẫn thích nhìn anh như vậy sao?"
Tuyết Nhi vội xoay mặt qua bên:
"Em chỉ vô tình thôi"
"Anh đâu có cấm việc em nhìn anh,em rối lên làm gì?"
Tuyết Nhi xoay người ra sau ,giọng thẹn thùng thốt lên " Em muốn đi tắm.
44 Tại thành phố A.
Chiếc lamboghini xanh ngọc bích dừng lại trước một tập đoàn hàng đầu trong ngành bất động sản,tập đoàn Long Dean.
Người trong xe thò ra ngoài cái chân trắng nõn,đôi giày cao gót đen hiệu salvatory ferragamo đặt một cái xuống đất.
45 Tiếng chuông cửa vang lên A Hiên nhanh chóng chạy ra mở cửa,vừa nhìn thấy cô cậu,A Hiên không khỏi ngạc nhiên.
"Ơ. . . !"
"Có chuyện gì sao?" Tạ Đình Phong nghiêm giọng.
46 Sau khi trò chuyện xong với ông Nội thì Đình Phong quay trở về căn phòng nơi có cô vợ đang mê ngủ của anh,cô ấy ngủ ngon đến nổi trả thèm cho gì vào bụng nhưng anh thì không muốn nửa đêm nửa hôm cô ấy sẽ phải lăn qua lăn lại vì bao tử sẽ sôi ùng ục.
47 Lâm Uyển Thanh không giám nhìn thẳng vào ánh mắt lạnh lùng ấy,cô ta bất giác cuối mặt,một giọt nước mắt từ từ lăn chảy rồi động lại trên mặt bàn.
"Anh đã bảo em đợi anh,vậy mà thứ em đợi được là câu nói đó sao?".
48 Dừng lại niềm vui tại phòng ông Tạ,sau đó Đình Phong và Tuyết Nhi cùng quay trở về phòng mình để cho ông được nghỉ ngơi.
"Đình Phong! Anh đã ăn gì chưa?"
Đình Phong đưa tay mở cửa phòng,anh chậm rãi đáp " Anh đã ăn rồi.
49 Dùng xong bữa sáng cùng gia đình. Tạ Đình Phong như thường lệ phải đến công ty để giải quyết các công việc lớn nhỏ,anh đi ra ngoài xe và Tuyết Nhi thì lặng lẽ theo sau rồi đứng nhìn anh ở cửa.
50 Dì Tô theo lời dặn của thiếu phu nhân đã chuẩn bị đúng hai phần gà hầm hạt sen.
Sau khi gói ghém xong,Hạ Tuyết Nhi vui vẻ đi ra khỏi nhà.
"Thiếu phu nhân!"
Tuyết Nhi đang ra đến cửa thì bỗng ngoảnh lại,cô nâng mắt lên " Sao vậy A Hiên?"
A Hiên đi tới chỗ cô mà nói " Thiếu phu nhân định đi bằng gì?"
"À.
51 "Tuyết Nhi trả lời anh đi. . Tuyết Nhi????"
Đình Phong vô cùng lo lắng,tim anh đập nhanh hơn và hô hấp cũng trở nên gắp gáp. Anh lập tức đứng dậy chạy ào ra bên ngoài, trên tay vẫn đang nắm chặt điện thoại.
52 Tạ Đình Phong nghe Ngô Mẫn nói thế thì cũng không muốn từ chối nữa, anh đặt Tuyết Nhi xuống, tầm mắt nhìn về hướng Ngô Mẫn " Vậy phiền cô cho chúng tôi đi nhờ đến bệnh viện.
53 "Tuyết Nhi mình về thôi. "
Đình Phong đứng lên, anh đưa tay nắm phần cánh tay cô ấy mà kéo dậy.
Tuyết Nhi liền hỏi " Về nhà ạ?"
"Thế em muốn về đâu nữa?" Đình Phong bình thản trả lời.
54 Tạ Đình Phong vào trong phòng, khép lại cánh cửa rồi chậm rãi bước đến bên giường. Anh ngồi xuống, miệng khẽ hỏi một câu " Ai đưa em đến công ty?"
"Là anh Cao?" Tuyết Nhi nhỏ giọng nói.
55 "Tuyết Nhi cháu lại thua rồi. ''
Ông Tạ điềm đạm cười, tay nhặt lại mấy hột cờ vây.
Hạ Tuyết Nhi nét mặt hụt hẫn, cô đưa tay chống cầm, tầm mắt chán chường nhìn vào bàn cờ.
56 "UYỂN THANH MAU DỪNG LẠI!"
Tạ Đình Phong sửng sốt.
Lâm Uyển Thanh tầm mắt không dịch chuyển, cô ta phóng xe như điên dại chẳng buồn bận tâm đến sự phẫn nộ của Đình Phong.
57 Ngay sau khi nhận được thông báo, các bác sĩ cùng y tá đã khẩn trương di chuyển Tạ Đình Phong đến phòng cấp cứu. Lúc anh được đẩy ra khỏi phòng chuẩn đoán Tuyết Nhi đã hớt hải chạy theo, trong lúc ấy Dì Tô vô tình nhìn thấy một người khiến đôi mắt Dì phải ánh lên tia kinh ngạc " Là tiểu thư Lâm, sao lại.
58 Tại bệnh viện AB lúc này chỉ còn lại Dì Tô và Hạ Tuyết Nhi. Thư ký Triệu thì đã tức tốc lên đường đến biệt thự của Tạ gia.
Tuyết Nhi nằm miên man sau một tiếng đồng hồ mới tĩnh.
59 Cánh cửa của tử thần đã khép lại, nhưng nghiệt thay đó chỉ là cửa ải đầu tiên, nếu sau 48h anh không tĩnh lại cũng tức là anh sẽ đi đến một nơi rất xa, cho dù hơi thở của anh chưa bị thần chết lấy đi nhưng linh hồn của anh sẽ không còn nữa, anh sẽ trở thành người thực vật và mãi mãi sẽ ngủ say, mãi mãi không còn gọi tên em.
60 "Nếu cô yêu cậu ấy thì hãy vì cậu ấy mà ăn chút gì đó đi. " Thư ký Triệu điềm giọng nói với Tuyết Nhi.
"Tôi không ăn nổi. " Tuyết Nhi nhìn qua Đình Phong, trên tay vẫn đang cầm chiếc hộp.