61 Giọng nói của cô có chút khẩn trương: "Chuyện của dì lớn hôm nay thật cảm ơn anh, tuy rằng ngay từ đầu không phải tôi cam tâm tình nguyện mời anh đến nhà của mình, thế nhưng khi khi anh đến, đúng thật là anh đã giúp tôi giải quyết tình huống khẩn cấp, thế nhưng tôi chưa từng nghĩ đến việc chọn anh làm ‘bạn trai hờ’ của mình.
62 "Thần Thần!" Thím Ngọc đã làm quản gia ở Lục gia nhiều năm, buổi tối chợt nhìn thấy cậu chủ Lục Thần Hòa đã lâu không về lại đột nhiên xuất hiện ở trước cửa nhà, ngạc nhiên không nói được lời nào.
63 Chuyện Đường Di vì thích Lâm Uẩn Trạch mà đau lòng nên mới từ hôn, Lục Thần Hòa cũng không muốn nhắc đến chuyện này, bởi vì đó là chuyện giữa Lâm Uẩn Trạch và Đường Di, dù muốn nói cũng phải do chính miệng Đường Di nói ra.
64 "Không làm chuyện gì sai thì cần gì phải sợ. " Bà Thị vờ như không có chuyện gì bỏ ra ngoài. Hóa ra là điện thoại của Lục Thần Hòa, bà Thị như mở cờ trong bụng.
65 Cô cắn môi liên tục, trong thầm thầm chửi một câu "Chết tiệt", không màng đến việc bản thân mình đang mang một đôi giày cao 10 cm, chạy thẳng về cửa hàng không hề ngoảnh đầu lại.
66 Cô trừng mắt với cái điện thoại vừa bị ngắt cuộc gọi, khẽ gào lên: "Đồ xà tinh. "Chu Kiều Na nhìn cái dáng nửa nằm nửa ngồi của cô, ngó qua vẻ mặt buồn bực của cô, tò mò hỏi: "Mắng ai xà tinh đấy?""Oh, đâu có, một tên điên gọi nhầm số ấy mà.
67 Tiệm cơm trước đó Chu Kiều Na khen ngợi hết lời, theo Thị Y Thần quan sát thấy, bố cục của quán rất rộng rãi, không khí buôn bán lại càng náo nhiệt. Dưới mái ngói xanh treo một dãy đèn lồng thẳng tắp đỏ rực như lửa, kéo dài không thấy tận cùng.
68 Nhìn chiếc xe bon bon trên đường, Thị Y Thần mím chặt môi ngồi trong xe của Lục Thần Hòa. Điểm Điểm lên xe, chẳng mấy chốc đã ngủ thiếp đi. Xe đang chạy rất nhanh, trong xe lại rất yên tĩnh, hai người chẳng ai nói lời nào, bầu không khí trở nên yên lặng một cách kỳ lạ.
69 Một giây sau, cô phải thừa nhận rằng, anh thật sự rất đẹp trai. Cho dù là lúc nói chuyện hay là lúc ăn cơm, gương mặt đẹp trai cùng dáng vẻ thong thả ung dung của anh đều mang lại cảm giác hưởng thụ đối với người nhìn, ngay cả khi anh tùy tiện đứng một chỗ nào đó, không cần làm gì, cũng tạo thành một cảnh đẹp.
70 Thị Y Thần bảo Manh Manh dẫn ba cô dâu kia sang bên cạnh khuyên nhủ. Vị phu nhân mập mạp thấy vậy, mắt liếc ngang, nói với vị phu nhân gầy gò: "Mỹ Cầm, chúng ta đi.
71 Sau khi Thị Y Vân rời khỏi không bao lâu, điện thoại di động của cô đột nhiên rung lên, tiếng chuông điện thoại du dương cũng theo đó vang lên, trên màn hình hiển thị ba chữ “Bệnh thần kinh”.
72 Cô ngây ngốc đứng tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, trong phút chốc, trái tim của cô giống như bị đóng băng. Tại sao cô lại kích động như vậy?Anh ta có phải là người thừa kế của tập đoàn Hải Hâm hay không thì có liên quan gì đến cô?Dù sao cũng chỉ là giả, chỉ cần bình yên diễn cho tròn vai là được rồi, cô chỉ cần giấy đăng ký kết hôn để qua mặt mẹ mình mà thôi.
73 Bà Thị nhìn gương mặt trắng nhợt không có chút máu của cô, chỉ biết là “bạn tốt” lại ghé thăm, nên an ủi: "Không muốn cuộc sống tháng nào cũng như sắp chết thế này thì con mau kết hôn đi, nhanh chóng sinh con.
74 Chương 76: Chợt ghét chợt nhớ chợt vui chợt buồn (4)Xe chạy được một đoạn, cô nhìn thấy một cửa hàng tiện lợi ven đường: "Chờ một chút, tôi đi mua ít đồ.
75 Gió lạnh đan xen với không khí lạnh kéo đến lướt qua mặt, khiến người ta không khỏi rùng mình. Chỉ mới là tháng bảy, đang lúc lá cây còn đắm chìm trong hồi ức tươi đẹp, không chịu lụi tàn, mùa đông đã yên lặng kéo đến.
76 "Lẽ nào họ trách lầm chị sao?Không phải chị thì còn ai?Sự thật là thế nào trong lòng chị là rõ ràng nhất. Chị gánh chịu thay tôi chuyện gì?Năm đó chị phát hiện ra tôi thầm mến Tạ Thiệu Văn, chị chưa bao giờ ủng hộ, khích lệ tôi, chỉ khăng khăng là tôi sai.
77 Thị Y Vân nhìn bức thư tình bị xé rách, suýt nữa thì điên tiết, vươn tay ra dùng sức đẩy Thị Y Thần, Thị Y Thần mất thăng bằng, ngã xuống đất. Thị Y Vân trừng đôi mắt xinh đẹp, tức giận nói: "Thị Y Thần, em ghét chị! Nếu chị dám đem việc này nói với mẹ của em và chủ nhiệm lớp, em sẽ không tha cho chị đâu!" Nói xong đôi mắt đỏ hoe cầm cặp sách chạy ra ngoài.
78 ngày"> mười lăm tháng mười một là đại thọ lần thứ sáu mươi của bố Lục Thần Hòa, để tránh đi đường kẹt xe, sáng sớm Lục Thần Hòa đã lái xe đến đón Thị Y Thần.
79 Trên đường đến đây, Lục Thần Hòa nói cho cô biết, hôm đó trong cửa hàng còn có mẹ kế của anh - Trương Xuân Hoa. Trương Xuân Hoa nhiệt tình bắt chuyện: "Y thần?Dì có thể gọi cháu là YY được không?"Cô ngơ ngác gật đầu, nói: "Cháu chào dì.