21 Tôi vừa đi mua cháo cho Trang,không biết cô ấy thích ăn loại nào nữa,nên tôi mua tất cả các loại có trong hàng cháo,mong là trong ấy có 1 kiểu mà cô ấy ưng.
22 Vậy ai đang cầm tay tôi?Tôi rút tay lại nhưng bàn tay ấy càng nắm chặt: - Ai vậy?Buông tôi ra. - Hôm nay em đẹp lắm. Là Tùng,giọng của Tùng,anh ta đang cầm tay tôi,má tôi bất giác nóng bừng lên.
23 Tôi tỉnh dậy,mặt vẫn chưa hết đau nhức,vết thương ở tay đã được băng bó lại cẩn thận,anh Long đang ngủ gục bên cạnh tôi,tại sao khuôn mặt anh ấy khi ngủ cũng cau có như vậy chứ? Tôi đưa tay xoa xoa chỗ trán đang nhíu lại,anh ấy khẽ mở mắt,nắm lấy bàn tay tôi,kéo tôi ôm chặt vào lòng: - Em có biết là anh lo cho em thế nào không hả? - Em không sao rồi mà, anh đã cứu em rồi mà-tôi trấn an anh ấy Anh ấy kéo khuôn mặt tôi ra,nhìn sâu vào mắt: - Hứa với anh,sau này gặp nguy hiểm gì thì phải tìm mọi cách để chạy,để báo ọi người không thì cũng không được chống cự nữa.
24 Gương mặt hắn ta kề sát vào mặt tôi,đôi môi chạm nhẹ…tôi đang…BỊ HÔN. Tôi vội vàng đẩy hắn ta ra,thầy giáo vừa viết xong các thứ trên bảng đang quay xuống chuẩn bị giảng bài khiến tôi phải ngồi yên,nhưng trong đầu đang tuôn ra hàng tỉ thứ: ĐỒ MẤT DẠY,MẤT NẾT,HƯ THÂN,SỞ KHANH,LÁO LẾU……….
25 Anh Long nhận thấy sự im lặng bất thường của tôi nên cũng đứng thẳng dậy quay lại nhìn hắn ta tiến đến,nụ cười trên khuôn mặt anh chuyển sang cái nhíu mày khó chịu khi hắn ta từ tốn quỳ 1 chân xuống trước mặt tôi: - Đầu tiên Dương muốn xin lỗi Vy chuyện hôm trước,là Dương sai khi đem những chuyện như thế ra đùa nghịch.
26 Khi tôi còn chưa kịp hiểu điều gì con bé bỗng nhiên khóc òa lên: - Sao anh bỏ em lại?. . . Hức…. Sao lại không cho em biết anh tới đâu?. . . hức… Nếu em không tự tìm được anh định cả đời không gặp lại em nữa sao? Ông anh trai thứ 3 của nó (theo dự đoán của tôi) có vẻ chẳng yêu quý gì nó cả,cậu ta đẩy tay nó ra: - Vì cô phiền lắm- hắn ta đáp lạnh lùng Cô?Vậy không phải anh trai rồi.
27 Máy lạnh tỏa những luồng hơi mát dễ chịu làm dịu hẳn đi không khí oi bức xung quanh,Long bước những bước chậm,ánh mắt anh đang cố tìm kiếm giữa biển người mênh mông 1 hình bóng rất đỗi quen thuộc: - Anh Long!-tiếng gọi bất ngờ vang lên.
28 Ly cà phê đã nguội lạnh,chưa được uống 1 ngụm nào,Tùng ngồi yên lặng nhìn bóng chiều ngả dần trên những nhánh cây,1 bóng người bé nhỏ chầm chậm bước qua,khuôn mặt anh ngỡ ngàng….
29 - Thảo,em có chuyện muốn nói với chị-Thanh Thanh níu tay khi Thảo định bước vào nhà. Khuôn mặt còn vương nước mắt của cô khiến con bé hơi ngạc nhiên: - Có chuyện gì vậy-Thanh Thanh cau mày -…….
30 Mùi thơm dịu êm của cây cối khiến tâm hồn tôi yên bình lạ. . . . . những cành cỏ 3 lá runh rinh trong gió vươn mình như những trái tim xanh…. tôi bất giác mỉm cười…màu hoa tím càng trở nên rực rỡ trong ánh nắng hoàng hôn,tôi duỗi 2 chân ngồi bệt xuống cỏ…lùa tay vào những chiếc lá : - Sao anh biết tôi thích cỏ 3 lá?-tôi nghiêng nghiêng đầu nhìn.
31 Thanh Thanh gạt nhẹ nước mắt,cô nhìn Vy và Tùng,2 người đang rất vui vẻ,rất hạnh phúc…. . “Hãy cố mà thưởng thức nốt cái hạnh phúc nhỏ nhoi ấy đi…. các người sắp phải đau khổ rồi”.
32 Tôi tỉnh dậy, cả người đau êm ẩm…ngủ ngồi đúng là vất vả thật…. anh ta vẫn chưa tỉnh…thôi chết. . hôm qua tôi còn chưa kịp cho anh ta uống thuốc nữa…chẳng biết bây giờ làm sao rồi…vươn tay sờ lên trán anh ta…bàn tay tôi nặng quá….
33 Lá phượng xanh quá…. cuối cùng mùa hè cũng làm những thân cây đen thẫm phủ đầy lá xanh nõn nà…. . cành phượng mọc ngay sát cửa sổ phòng tôi mang đến mùi thơm dịu mát….
34 Tôi chưa kịp nói, anh ấy đã đặt nhẹ ngón tay lên môi: - Em đừng nói gì cả…. . em có biết anh đã mong mỏi giây phút này như thế nào không? Chỉ bây giờ thôi cũng được, lúc này thôi cũng được, anh chỉ cần được đứng bên em, ôm em như thế này.
35 Tôi khó nhọc gỡ tay Long ra khỏi người mình tại sao anh ấy lại xuất hiện ở đây, Tùng của tôi đâu rồi?. . . . chẳng nhẽ Tùng lại hẹn tôi ra đón anh ấy hay sao? - Sao em biết anh về mà ra đón? – anh Long nhìn tôi, ánh mắt anh ấy ấm áp quá, ánh mắt khiến trái tim tôi đau nhói.
36 Tôi cúi rạp người xuống, bàn tay gần như chạm hẳn xuống mặt đất, chân vẫn bước những bước thật chậm, Long đi bên cạnh tôi, anh không ngừng ngăn cản - Em làm sao vậy? Em cần tìn cái gì.
37 - Thà mày cứ khóc lóc rũ rượi tao còn thấy nhẹ nhàng hơn. Bây giờ có làm gì cũng không tìm anh ấy lại được mà- Trang chọc chọc ống hút vào cốc sinh tố, nó vẫn hay làm thế mỗi khi thấy khó nói.
38 - Con cũng thích ăn kem dâu sao?- Vy mỉm cười nhìn cậu con trai yêu dấu của mình. - Thì con giống bố và mẹ mà, có lẽ đó là truyền thống gia đình mình- Nguyên nhìn mẹ láu lỉnh.
39 “ Ten ten ten ten tèn ten tén. . ten ten ten ten” Cô bé cầm bó hồng tiến vào - Cô dâu, cậu có thích tớ không?- thằng nhóc nghiêng đầu nhìn. - Thích là quý hả? Có, vì cậu đẹp trai nhất đám này mà- cô nhóc toét miệng cười, đôi mắt nâu híp lại.