21 Trăng trên cao phát ra ánh sáng màu bạc phủ khắp hàng cây dọc bên đường, mây mỏng lượn quanh ánh trăng trên bầu trời.
Mạc San Du và Trình Gia Khải đứng trước cổng trường, ngọn đèn đường soi rọi trong đêm khiến bóng hai người ngả nghiêng trên nền đất.
22 Bên ngoài cửa sổ, sương sớm vẫn còn đọng trên các phiến lá, dây thường xuân rủ xuống khẽ đong đưa theo làn gió nhẹ, vườn hoa nhỏ với màu sắc đan dệt vào nhau như một dải lụa mềm.
23 Xe dừng lại trước cổng nhà họ Mạc, tài xế sau khi mở cửa cho bà nội Lục và Lục Tư Hoằng rồi mới vòng về sau cốp xe lấy hết đồ ra.
Bà ngoại Mạc San Du nhìn túi lớn túi nhỏ lần lượt đặt trên bàn liền trách móc: "Thật là.
24 Ánh mặt trời đáp lên khung cửa sổ phòng học, từng làn gió mát lùa vào trong lớp. Trên bảng, giáo viên vẫn đang say sưa giảng bài, chữ viết lấp kín bảng đen.
25 Tiết hai của lớp 5 buổi chiều là môn hoá, nhưng giáo viên bỗng có việc đột xuất không đến được, những giáo viên cùng bộ môn lại đang có tiết, tạm thời không có ai thay thế cho nên trở thành giờ tự học.
26 Mạc San Du là người nói được làm được, kể từ sau ngày hôm đó cô không hề chạy đi tìm Lục Tư Hoằng nữa.
Ngải Lâm sau khi nghe cô kể thì âm thầm cảm thấy may mắn, lạy trời, Mạc San Du rốt cuộc cũng thoát khỏi chấp niệm mê mụi rồi.
27 Sau khi vào tiết học được khoảng ba mươi phút, trong lúc mọi người đang lắng nghe giáo viên chỉ ra chỗ sai của từng bài thi và cho người được cao điểm lên giải, lớp trưởng vừa mới từ phòng ban giám hiệu trở về, ôm một xấp giấy tờ gì đó, bước ngang đến chỗ Mạc San Du, "Chủ nhiệm bảo cậu xuống phòng giám hiệu.
28 Trước khi vào tiết học, chủ nhiệm gọi Mạc San Du ra bên ngoài hỏi chuyện.
"Trong trường có tin đồn kỳ thi lần này là em cố ý bỏ bài, nói cho cô biết, có phải hay không?" Chủ nhiệm hỏi.
29 Buổi chiều lớp trưởng cầm tờ đơn đăng ký đi du lịch hè ngồi trên chỗ giáo viên, ghi tên những người tham gia.
Ngải Lâm huých vào tay Mạc San Du, hỏi: "Đi không?"
Mạc San Du nằm xấp trên bàn, cằm gối lên cánh tay, nhàm chán nói: "Không đi, tôi còn phải luyện tập để thi bơi nữa.
30 Bởi vì biết Mạc San Du đối với cuộc thi bơi giao hữu lần này rất nghiêm túc, nên đám người Ngải Lâm cũng không dám hẹn cô ra ngoài để tránh làm phiền, dù sao thì đợi đến khi thi xong vẫn còn khá nhiều thời gian.
31 Gió đêm mang theo hơi lạnh, thổi tung tấm rèm trước ô cửa sổ, Mạc San Du ngồi trên giường, để mặc tiểu Cửu đùa nghịch đang quấn lấy cổ tay mình, cô nâng mắt nhìn bầu trời đêm ở phía xa, trong lòng càng buồn.
32 Giữa tháng sáu, thời tiết đã bắt đầu oi bức, đoàn xe của trường di chuyển đến núi Đông Sơn, dừng ở dưới trạm, mọi người trên xe lục đục đi xuống.
Mạc San Du mặc quần áo thể thao màu xanh biển sậm, đầu đội mũ lưỡi trai, trên vai vác theo balo, cô ngẩng đầu nhìn mây trắng dập dìu, ánh nắng rọi vào khiến hai mắt cô gần như khép lại thành một đường, lắc đầu, không ngừng càu nhàu: "Mùa hè đi leo núi, điên thật rồi trời ạ.
33 Bóng đêm dày đặc, ánh trăng đã dần khuất sau mây, gió càng lúc càng mạnh hơn, Lục Tư Hoằng khoác áo cho Mạc San Du, mười ngón tay hai người khẽ đan vào nhau, bước trên con đường đầy sỏi đá, anh đưa cô trở lại lều trại.
34 Đoạn đường xuống núi lúc nào cũng dễ dàng hơn rất nhiều, cỏ dại trải dài ở ven đường mòn, cây cối cũng mọc um tùm. Ánh mặt trời hửng nắng ấm áp, xuyên qua vòm lá vươn trên mặt Mạc San Du, cô xốc balo, thả chậm bước chân đi cạnh Ngải Lâm.
35 Bởi vì không đăng ký học phụ đạo hè, nên sau khi kết thúc cuộc thi bơi giao hữu giữa các trường trong thành phố, Mạc San Du có rất nhiều thời gian rảnh, mỗi tuần đến nhà bơi vài lần, thỉnh thoảng hẹn Ngải Lâm đi ra ngoài, đương nhiên còn liên lạc với Lục Tư Hoằng mỗi ngày nữa.
36 Ngoài ô cửa, cơn mưa đã tạnh dần, dư âm vẫn còn đọng lại những giọt nước gõ tí tách trên mái hiên, trong không khí đưa đến mùi ẩm ướt của đất và cây cỏ hòa quyện vào nhau, bình minh ló dạng bắt đầu hong khô đất trời.
37 Trong quán người ra vào liên tục, Lục Tư Hoằng rất nhanh đã ăn xong, mà trong tô Mạc San Du chỉ mới vơi được một nửa, cô ăn đến mồ hôi đổ lấm tấm trên đầu mũi, tóc vén gọn ra sau tai nhưng khi cúi xuống vẫn không tránh khỏi bị rơi ra.
38 Bên trong tiệm net, ghế ngồi đều đã chật ních, khói thuốc lượn lờ mờ ảo khắp nơi, còn có mùi mì gói lan toả, những thành phần ở đây đa số đều là mấy thanh niên choi choi, tóc xanh đầu đỏ, còn có đứa xăm trổ, vừa nhìn đã biết không phải loại tốt lành gì.