21 Cô giật mình: "Anh tới lúc nào?"Lộ Thừa Hữu không mở miệng, cũng chẳng có lấy một biểu cảm dư thừa nào cho cô, chỉ là bước nhẹ qua bên cạnh cô, tay nhẹ nhàng vặn một chút, lửa liền bật ra: "Lực dùng không đúng, đương nhiên không thể mở được.
22 Tô Thiển Oanh không hề suy nghĩ nhiều, sau đó cũng không gặp lại Lộ Thừa Hữu, dĩ nhiên, người nhà cũng không nhắc lại sự việc kia nữa. Lộ Thừa Hữu đã nói rõ ràng, cô cười cười, nói rõ ràng rằng anh chẳng những không thích cô mà còn thấy cô chướng mắt.
23 "Lời này nên để tôi hỏi mới đúng. "Tô Thiển Oanh đứng lên: "Tôi tới tham gia họp mặt, mọi người cùng nhau chơi, cùng nhau nghịch một chút, anh cho là cái gì?""Bạn bè sẽ đến những chỗ như vậy?"Tô Thiển Oanh đột nhiên cười: "Đó là thói quen ăn chơi của những người từng học diện nghệ thuật như chúng ta rồi, chỉ có điều người tự dựa vào sức mình thi đỗ đại học, sinh viên ưu tú như anh thế nào cũng ở đây?""Tôi tới đây bàn chuyện làm ăn.
24 Sau khi tỉnh lại, Tô Thiển Oanh hơi hơi nheo mắt, tựa như vẫn còn xa lạ, cô nhìn xung quanh, đại não giống như một thước phim quay chậm chiếu lại một loạt những chuyện đã xảy ra ngày hôm qua.
25 Tô Thiển Oanh vẫn chưa rõ ràng tình hình hiện tại, lúc trở lại biệt thự, cô cũng chỉ ngồi một bên nghe Lộ Thừa Hữu nói chuyện với bọn họ. Vậy mà cô còn thật sự coi như đây là một cuộc hội nghị gia đình, không đúng, phải là cuộc hội nghị của các vị trưởng bối hai nhà.
26 Lộ Thừa Hữu cho xe đỗ bên cạnh một nhà hàng tư gia, phong cảnh nơi này vô cùng đẹp, ngay cả không khí cũng rất trong lành. Anh thong thả đi tới bên cạnh Từ Độ Dao, ngồi đối diện với cô.
27 “Em đang khóc?” Anh cau mày nhỏ giọng hỏi. Từ Độ Dao đột nhiên ngẩng đầu lên, nắm lấy hai vai anh khẽ lắc nhẹ: “Cuối cùng là em không tốt ở điểm nào? Em đã làm gì không đúng? Anh nói đi, em có thể thay đổi mà.
28 Tô Thiển Oanh nằm trên giường lăn qua lộn lại vẫn cảm thấy không đúng, cô mở to hai mắt nhìn trần nhà. Cô quấn chặt chăn vào người mình, nhìn giống hệt như con nhộng.
29 "Mùi vị như thế nào?" Cô ra vẻ lấy lòng. "Anh nêm gia vị, cho nên cũng không tệ lắm. ""Khen một câu sẽ chết người. ""Thật thông minh. "Phải nhớ là, buồn bực chết cô mất, cô cầm đũa khuấy tới đảo lui trong bát: “Khó ăn muốn chết, tự em nêm gia vị.
30 Chuyện tiếp theo giống như là đương nhiên, Lộ gia và Tô gia lấy tốc độ thần kỳ tuyên bố tin tức kết hôn của bọn họ ra bên ngoài, sau đó truyền thông lại đưa tin tiếp, tất cả đều là "thanh mai trúc mã", "môn đăng hộ đối", "trai tài gái sắc", thật ra thì chuyện kết hôn như vậy khiến người ta thoải mái hơn so với chuyện cô bé lọ lem.
31 "Vậy cậu nghĩ ai sẽ kết hôn trước?’’Lộ Thừa Hữu cười lên : "Tôi rất tò mò, người đàn ông một lòng si tình cuối cùng sẽ hoa rơi vào nhà ai. "Thẩm Diệc Nhạn liếc mắt nhìn Mạnh Cảnh ở cách đó không xa: "Nói thật, ngay cả tự tớ cũng cảm thấy mình sẽ không cưới cô ấy.
32 Editor: sammieBuổi hôn lễ này, dường như những người hiểu rõ đều không vui vẻ, Tô Văn Uyên và Tiêu Tố Oanh đều rất vất vả, một bên là lo lắng trong lòng, một bên phải bày ra khuôn mặt vui vẻ chào đón khách khứa.
33 Editor: sammieKỉ Thiệu Quân đã sớm cho người đi nghe ngóng tin tức, sau đó báo cho Lộ Thừa Hữu vẫn còn đang âm trầm: “Lão bà của cậu hình như đã bay tới Xuyên Nhiên rồi.
34 Editor: Xẩm XẩmLộ Thừa Hữu ngồi trong thư phòng, anh không bật đèn, bóng đêm trống vắng bao phủ lên từng hơi thở của anh. Mắt anh cũng nối liền một mảng với bóng tối, mang theo một chút u ám.
35 Editor: Xẩm XẩmTrận bóng kia rất kịch liệt, cũng là lần đầu tiên bọn họ quan niệm muốn mang vinh quang về cho lớp học, cũng thật sự là cho đến lúc đó mới hiểu được vinh dự quan trọng như thế nào.
36 Editor: Xẩm XẩmLúc Tô Thiển Oanh quanh quẩn cũng trở về Nam Thành sau hôn lễ nửa tháng, trước đó Lộ Thừa Hữu vẫn không biết chuyện gì đã xảy ra, gần đến giờ tan tầm thì Hoàng Lệ An gọi điện cho anh.
37 Editor: Xẩm XẩmHiện tại, Lộ Thừa Hữu không muốn nói gì cả, anh hẳn là nên giống như những người chồng khác, tức giận vợ mình bỏ đi, sau đó hung hăng mắng cô một chút.
38 Editor: SammieKỳ thật cơ thể của Tô Thiển Oanh nhìn không thể nào tốt được, hơn nữa sau nửa tháng thoạt nhìn gầy đi rất nhiều. Cô ôm chân ngồi trên ghế sô pha, ánh mắt không chuyển động nhìn Lộ Thừa Hữu dùng mật ong pha với sữa, sau đó bưng đến trước mặt cô.
39 Editor: sammieTrên thực tế mà nói, cho dù là sau khi ăn cơm xong, Lộ Thừa Hữu vẫn chưa đi đến công ty, mà cứ nhìn đi nhìn lại xem nhà mới còn thiếu thứ gì.
40 Editor: Xẩm XẩmMua một ít đồ dùng nhỏ nhắn về nhà, nhà vốn không lớn vì diện tích chủ yếu dành cho phòng ngủ, cho nên cảm giác trống trải giảm đi rất nhiều, cô cũng thấy càng nhìn càng ấm áp.