21 Khi trời nhá nhem tối, bản tiên quân lại tới Túy Nguyệt Lâu. Nhưng lần này không tới phòng Tình Tiên. Hôm qua ta đã cùng tú bà lập một tờ khế ước, nhân lúc cháu trai của gã viên ngoại gì gì đó còn chưa kịp tới ngã giá Tình Tiên.
22 Ta quay đầu lại, thấy hắn đứng ở gần bên, đang cười với ta. Trái tim ta như bị lấy ra khỏi ngực, trong thoáng chốc lại tưởng mình hoa mắt. Nhưng vẫn chẳng điều khiển nổi chân mình, lao đến trước mặt hắn, nghe thấy lời mình nói ra cũng đang rung lên.
23 Thiên Xu là Đỗ Uyển Minh, Nam Minh ta cũng nhớ ra rồi, hồi ấy hắn kêu Khương Tông Đạc. Chẳng trách sau khi ta lên thiên đình, hắn nhìn bản tiên quân mà cứ như nhìn đấu thủ trong cuộc chọi gà.
24 Vừa bước vào cổng sau, tiểu tiên đồng đã cất tiếng: “Tống Dao Nguyên quân, cuối cùng ngài đã đến, Tinh quân chờ ngài đã nửa ngày rồi”. Sau đó dẫn ta đi vòng qua vài lầu gác cao, vài tầng cửa lớn, tới bên một mặt hồ rộng sương khói lượn lờ.
25 Thần tiên sống là một tên bịp bợm phổ thông. Thần tướng số trong thiên hạ đa phần đều là phường lừa đảo, Thần tiên sống chỉ là một gã vô cùng tầm thường trong số đó.
26 Ta nằm sấp người trên khoảnh đất chính giữa một gian phòng, vô cùng sầu muộn, lung lay hai sợi râu dài. Căn phòng này chỉ có cửa với bốn bức tường, trống trơn một mảnh, tựa như bị một chiếc lồng vô hình chụp kín, mặc ta lao trái đụng phải thế nào, cũng tìm không được một cái khe có thể chui qua, một cái hốc có thể trốn vào.
27 Ta đứng trên con phố giữa kinh thành, nhìn những đóa mẫu đơn đang khoe sắc khắp chợ hoa. Nghe nói hoa mẫu đơn màu đỏ thẫm là loại có tiếng nhất, ta sống hai mươi mấy năm, đã thấy đủ loại từ đỏ tươi, trắng ngần đến xanh biếc, nhưng lại chưa thấy hoa mẫu đơn đỏ thẫm bao giờ.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường
Số chương: 40