41 Lục Cảnh nói: “Tiểu tiên trên thiên đình mỗi ngày đều có mặt ở Linh Tiêu Điện, dường như ngoại trừ Thanh Quân cùng Tống Nguyên Quân và Bích Hoa Linh Quân ra, các chư tiên đều đều có mặt ở đó.
42 Sau khi trời hửng sáng thì Hoành Văn mới xem xong công văn, Lục Cảnh đem mớ văn kiện bao lại ngay ngắn vuông vức như cũ, rồi cùng Bích Hoa Linh Quân cùng nhau quay về thiên đình.
43 Mộ Nhược Ngôn nói một tiếng “Làm phiền Tống công tử”, trong lòng ta hơi có chút bùi ngùi, lui vào trong phòng gọi Hoành Văn. Còn chưa kịp xoay người, chợt nghe phía sau vang lên tiếng của Hoành Văn: “Là Mộ công tử sao, tại hạ vừa nãy chưa thức dậy, không thể đón chào, thỉnh chớ trách.
44 Mộ Nhược Ngôn đứng lên nói: “Tại hạ còn có chút việc, vậy không quấy rầy nữa, canh ba giờ Tỵ gặp lại. ”
Ta cùng Hoành Văn đứng dậy, tiễn hắn đến trước cửa, thị vệ ngoài cửa đã vây quanh lại, ngay lúc này, bên cạnh vang lên một tiếng hô: “Làm phiền làm phiền.
45 Nửa canh giờ sau, ta cùng Hoành Văn đứng trên công đường phủ nha môn của Lô Dương, Quảng Vân Tử được đặt trên một cái cán, mấy thị vệ khiêng hắn đưa đến nha môn, thân là vật chứng, đặt ngang trên công đường, ngay bên cạnh ta và Hoành Văn.
46 Hồ ly tự cho là phong lưu mà khoác trường bào nhất kiện bạch sắc, thu hai cái lỗ tai hồ ly lại, mái tóc màu bạch kim biến thành màu đen, nhẹ nhàng che chắn ở trước người Hoành Văn.
47 Mệnh Cách Tinh Quân đang cầm sổ thiên mệnh từ một sườn núi khác đi tới, nhìn nhìn về hướng mà hồ ly vừa hoá gió bay đi. ”Tuyết hồ này căn cơ thật tốt, không chừng sau năm trăm năm tu luyện ở thế gian, thì có thể gặp nó trên thiên đình.
48 Chân trời ráng chiều rực rỡ, đã gần đến hoàng hôn.
Trên sườn núi có một phiến rừng, ngoài rừng là vùng đất phủ đầy cỏ vàng, rải rác chút lá vàng khô, lúc này mà nhìn từ xa xa, chân trời càng lúc càng xa xăm.
49 Bản tiên quân lúc này trong lòng đều gặp phải trở ngại.
Mộ Nhược Ngôn ngập ngừng nói: “Chẳng lẽ ~~ con tuyết hồ kia chính là Đại Vương của ngươi sao?”
Sơn miêu gật gật đầu.
50 Hoành Văn và ta ở trên phòng sóng vai ngồi xuống, ta nói: “Ta đi mật báo với Thiên Xu, mang kết quả lấp liếm của mấy ngày sau nói cho hắn nghe, để hắn biết được cái sai, dừng cương trước bờ vực, hắn lại không nguyện ý.
51 Mệnh cách an bài, hay nói đúng hơn là Ngọc Đế an bài, Đan Thành Lăng ngày đó giết hết nha dịch và tri phủ để diệt khẩu, lại để một sư gia chạy thoát ra ngoài.
52 Mộ Nhược Ngôn nhìn ta, thần sắc không hề dao động không hề dậy sóng. Ta nói: “Lý Tư Minh là do ta biến thành, Quảng Vân Tử cũng là do ta biến thành. Ngươi nếu không tin.
53 Bản tiên quân và Bích Hoa Linh Quân hạ xuống mặt đất, trên một mảnh đất trống úp cái ***g vàng xuống, giống như úp một cái chén nhỏ xuống vây. Ta vội vã nói: “Hoành Văn đâu?” Bích Hoa Linh Quân nói: “Đừng vội đừng vội, đều ở trong này.
54 Một bàn tay nhỏ bé nắm lấy góc áo của bản tiên quân, ngọ nguậy bò dậy, tay kia thì dụi dụi đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, sau khi nhìn quanh bốn phía lại ngước mặt lên nhìn ta: “Đây là nơi nào? Ngươi là ai?”
Bản tiên quân lộ ra hàm răng trắng đều, xoa xoa đỉnh đầu hắn: “Nơi này là nhân gian, ta gọi là Tống Dao.
55 “Tống công tử, hai vị tiểu thiếu gia này chẳng lẽ là. . . . . . ” Hoàng Tam Bà ở nhà bên cạnh đứng tại cánh cửa tiểu viện của bản tiên quân, hai mắt thẳng ngoắc mà nhìn Hoành Văn và Thiên Xu ở phía sau ta.
56 Ta cầm một góc chăn, ngẩn ra, cười gượng nói: “Hôm nay công việc bề bộn, chỉ thu dọn được hai gian sương phòng, chỉ có hai cái giường có thể ngủ. ” Ta nhìn hình dáng của đứa trẻ trước mặt, Hoành Văn lúc này không nhận ra ta, ta không không biết làm sao cho phải đành thở dài, đỡ hắn nằm xuống gối, đắp chăn thật kín cho hắn, “Ngủ ngoan đi.
57 Khi dùng bữa sáng, Hoành Văn lại nhét vào bụng ba cái bánh bao. Thiên Xu dường như bị Hoành Văn câu dẫn có vẻ thấy ngon miệng, cư nhiên ăn hai cái bánh bao, ta rất là vui sướng.
58 Một làn hương thơm nhàn nhạt bay đến trước mũi. Bản tiên quân mấy ngàn năm chưa từng phong lưu trở lại, không nghĩ đến trước khi lên tru tiên đài, vậy mà còn ôm được một thân ngọc mềm mại ngát hương trong lòng thật là có lời.
59 Cảm giác dường như chỉ vừa ngủ một canh giờ. Buổi chiều thức dậy, bản tiên quân ở trong viện đi tản bộ ngắm phong cảnh, mấy đứa nhỏ trong hẻm đều biết có hai hài đồng xinh đẹp vừa chuyển đến nơi này, trèo tường thò đầu vào trong viện nghe ngóng.
60 Ta ngồi cạnh bàn suốt một đêm.
Khi trời vừa hửng sáng thì ta liền ra khỏi cửa vào trong viện đứng một hồi, xách một thùng nước lạnh từ trong giếng lên, lau mặt, lại tản bộ một vòng, tiểu tư và các nha hoàng thức dậy, ra khỏi cửa nhìn thấy bản tiên đang đứng chình ình trong viện, vô cùng hoảng hốt, lại đến hầu hạ ta rửa mặt một lần nữa, ta cầm tách trà nóng mà tiểu nha hoàn vừa pha uống hai ngụm, khi trời đã sáng hẳn, Thiên Xu và Hoành Văn mới thức dậy.