61 Ta cười gượng hai tiếng, việc này quả nhiên là ngoài dự đoán, nhưng nhất định không phải nhân duyên trời ban.
Ta thanh thanh yết hầu, nói rằng ta vừa tới đây không lâu, không được quen thuộc, huống hồ việc tái giá lần này là chuyện đại sự, cần phải cân nhắc nghiêm túc.
62 Bản tiên quân lần này ở trên phố, cuối cùng cũng có thể chậm rãi thong thả bước đi tìm phương khách (*tìm tiếng thơm cho mình), không phải như hôm qua mang theo lọ sơn và thùng sơn bên người.
63 Bản tiên quân đơn giản đến chỗ cái ghế dựa đã được bày sẵn ở phía hành lang gấp khúc, ngồi nhìn xa xa, xem như là một thú vui.
Nhớ lại khoảng thời gian khi ta còn bé, cũng suốt ngày không làm bài tập mà thường cùng bạn học hay mấy biểu huynh biểu đệ chơi đùa, bị cha ta cho ăn đòn không ít.
64 Bản tiên quân ở trước cửa tao nhã cười nói: “Tình Tiên cô nương, nàng nghỉ ngơi cho tốt trước đi, nếu chỗ này có gì không quen thì ngày mai đến nói với ta.
65 Chàng trai thổi sáo và Tình Tiên chợt cả kinh, vội ngẩng đầu lên, bóng người trên tường đứng trong bóng đêm, nhẹ nhàng nhảy xuống dưới, đi đến bên cạnh chàng trai thổi sáo, ngẩng đầu nói: “Hà Kính Hiên, ngươi muốn đưa nàng ta đi đâu?”
Người nọ vận y phục nam tử, nhưng thanh âm uyển chuyển mềm mại, thân hình thon nhỏ thướt tha, là một thiếu nữ.
66 Trong mộng ta thấy mình ngồi dưới ngọn đèn trong một gian phòng, trước mặt bày ra một thế cờ, trước mắt ta giống như bị che phủ bởi một tầng sương mù, không thể thấy rõ ván cờ, không thể thấy rõ người đang ngồi đối diện cùng ta chơi cờ, trong lòng ta đã biết, ta thua rồi.
67 Cảnh vật trên thiên đình vẫn như trước đây, mây ngũ sắc vẫn như trước, mấy gương mặt canh gác Nam Thiên môn vẫn như trước.
Tiên sử Hạc Vân thường ở trước bàn án của Ngọc Đế hiện đang đứng trước Nam Thiên môn, hành lễ với Bắc Nhạc Thiên Vương: “Tiểu tiên phụng mệnh Ngọc Đế, đợi ở đây đã lâu rồi.
68 Ngọc Đế đi rồi, bảy tám chục thiên binh trong rừng đào cũng không ào ra vậy chặt áp giải ta đi. Trong vườn bàn đào là một mảng yên tĩnh bao trùm, ngay cả một chút hơi thở của tiên nhân khác cũng không cảm thấy được.
69 Thiên Xu là Đỗ Uyển Minh, Nam Minh ta cũng nhớ ra rồi, tên là Khương Tông Đạc. Chả trách sau khi ta lên thiên đình, hắn vẫn luôn xem ta như địch thủ. Khi ta ở nhân gian, kỳ thật cũng không hợp nhau với hắn.
70 Ta nhìn sợi tuyến thắt lại phát ra ánh kim quang sáng bóng, lấy tay búng búng.
Không có cảm giác đã chạm vào nó, nhưng nó lại khẽ rung động.
Ta nói: “Nếu không thể tháo ra, ta cũng chỉ có thể để nó thắt chặt, nó thắt chặt như vậy rốt cuộc có kết cục như thế nào.
71 Vừa vào cổng sau, tiểu tiên đồng liền nói với ta: “Tống Dao Nguyên Quân, ngài đã tới. Tinh Quân đã đợi ngài cả nửa ngày. ” Dẫn ta qua mấy gian phòng mấy lớp cửa nối tiếp nhau, rồi đến bên một cái ao nước lớn đằng đằng sương mù.
72 Trong Hào Quang điện trống trải rộng rãi, ta trông thấy Thiên Xu đứng trước song cửa sổ.
Ta bước đến phía trước. Thiên Xu xoay người lại, bỗng nhiên nói với ta: “Người trong thành kia đều đã chết rồi.
73 Quả nhiên, Bích Hoa Linh Quân sải bước đi thẳng vào sau cánh cửa, nhẹ giọng nói: “Thanh Quân, ta mang con hồ ly đó đến cho ngươi này. Ngọc Đế hôm nay sẽ không thẩm vấn nó, nhưng ngày mai ngươi nhất định phải trả lại cho ta.
74 Thần tiên sống là một kẻ lừa đảo thông thường.
Thầy tướng số trong thiên hạ có rất nhiều kẻ lừa đảo, thần tiên sống chính là một trong số người hết sức tầm thường đó.
75 Ta thật u buồn mà nằm sấp trên mặt đất ngay giữa một gian phòng, lung lay hai sơi râu của ta.
Gian phòng này chỉ có cửa sổ và bốn vách tường, còn lại là một mảnh trống trơn, giống như bị một cái ***g vô hình trùm kín, mặc cho ta thử tìm kiếm xung quanh, cũng không tìm thấy một cái khe hở để có thể chui ra, một cái lỗ nhỏ để có thể ẩn nấp cũng không có.
76 Một ngày nọ thời tiết đặc biệt oi bức, hắn chạng vạng mới đến. Buổi tối lập tức có gió thổi sét đánh mưa to ập đến. Ta đang muốn vào dưới mái hiên của cái miếu nhỏ trốn một lúc, trên trời một ánh chớp lóe sáng đột nhiên giáng xuống, vừa vặn giáng thẳng xuống đầu ta.
77 Người kia nói: “Thả ra trước đi, sau khi trở về rồi nói. ”
Người vận áo dài chói mắt nói: “Khụ, bằng không để ta mang về dưỡng đi, bây giờ một kiếp hay hai kiếp dù sao cũng không có cách khiến hắn có bộ dáng giống người được.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50