41 Tử Đồng rất nhanh lắc đầu, có thể tưởng tượng mấy ngày gần đây Hạo thường không có ở bên cạnh y,không giống trước đây thật lâu phụng bồi y. Y nhớ lúc Hạo đến phụng bồi y bộ dạng không quá cao hứng ,có phải hay không bởi vì chuyện gì,cho nên hắn hôm nay mới không trở lại cùng y?Ý nghĩ của y lừa không được người, Hách Liên Dung Dung đưa biểu tình thu hết trong mắt, trong lòng cũng rõ ngọn nguồn.
42 Nghe hắn nói như thế, Vô Tình lập tức nhớ tới Tử Đồng, lập tức liền muốn lao ra cửa phòng. Mộ Dung Nguyệt không vui đem người ngăn cản. “Không còn kịp rồi.
43 Mộ Dung Viêm Hạo cẩn thận giải khai y phục đơn bạc trên người y,trên lồng ngực trắng nõn chẳng những hiện đầy vết thương ứ máu, vai phải lại càng sưng lên một khối thật to ,lồng ngực đơn bạc như khó có thể hô hấp, cộng thêm theo hô hấp ho khan ra tia máu, khắp nơi cho thấy xương ngực đã đứt rách mà tổn thương bên trong.
44 Mười năm sau“Hạo, buông, công việc của ngươi còn chưa làm xong không phải sao?” Tử Đồng vỗ vỗ bàn tay to bên hông ,gương mặt tuyệt mỹ vẫn khuynh thành, cũng không hề như lúc trước nam nữ khó phân,có một cổ mùi vị thành thục ôn hòa.