61 Phạm Tứ nói: "Có muốn pha ly trà gừng cho ấm thân thể định thần hay không. "
Ta nói: "Đừng cho nàng uống trà, pha chén canh gừng được rồi. "
Hắn có chút nghi hoặc, vẫn làm theo lời phân phó hạ nhân đi làm.
62 Trong nháy mắt ta liền sững sờ, liền phất tay để cho bọn họ buông thiếu phụ kia ra. Mang nàng trở lại khóa viện của ta, nhìn nàng mồ hôi đầm đìa đầu tóc rối loạn bộ dáng chật vật, liền nói: "Ngươi rửa mặt chải đầu một phen rồi lại nói.
63 Một ngọn đèn dầu le lói, ta như côn trùng bay nhanh về phía có ánh sáng, vô ý thức đến gần nó. Tiếng bước chân của bản thân ở trong hoàn cảnh yên tĩnh có vẻ cực kỳ chói tai, trạng thái tinh thần của ta giống như mộng du, đã không phân biệt được là sáng sớm hay là ban đêm, nhiều lần tự hỏi mình, có phải chưa tỉnh ngủ hay không?
Dừng lại cách đó vài thước, chiếc đèn Dương Giác giắt cao ngang người ở trên cành cây.
64 Ta nhắm mắt lại, lại thấy được Lý Dung và Lý Thục mười sáu tuổi cười đùa, khoác lên vai Lý Hạo, bộ dạng ở bên linh cửu của gia gia khóc đỏ mắt, ý thức được cuối cùng cũng không cứu hắn kịp! Không dám nghĩ nếu như Tam thúc Tam thẩm Lý Thục bọn họ biết được sẽ như thế nào, càng không biết nên làm sao đối mặt Ân Lam.
65 Nghe nói lễ xuất binh cực kỳ long trọng, thế nhưng loại trường hợp này ta không có phần tham gia, hiển nhiên cũng không biết nhiều lắm. Đại đội nhân mã từ Kinh Thành xuất phát, một đường chậm rãi đi về phía tây, đi dọc qua Sơn Tây, Thiểm Tây, gần hai tháng mới đến Ninh Hạ, dọc đường có quan viên bái kiến không ngừng, hiến bạc tặng ngựa lạc đà, ta cảm thấy giống như tuần tra hơn là hành quân.
66 "Bọn họ không phải đều ở chỗ kia tụng kinh sao?" Ta thò đầu nhìn một chút, phát hiện cửa mở trong phòng không có ai, liền đi vào, "Ta không ăn trộm đồ.
67 Niên Canh Nghiêu khoảng bốn mươi tuổi, nhưng tướng mạo lại không giống như giọng nói sang sảng như thế, cử chỉ mang theo xuất thân nho nhã chính quy, chỉ một đôi mắt tinh quang sâu thẳm, đã lộ vẻ lão luyện nhạy bén.
68 Hắn nhìn ta thật sâu, trả lời: "Không hy vọng. " Tay của hắn trượt vào trong áo khoác, lột ta từ trong cái bọc ra, nửa quỳ ở giữa đầu gối ta. Ta choàng quanh cổ của hắn, tầm mắt mơ hồ, than nhẹ, vô ý thức dùng đầu gối phải cọ xát bên eo của hắn.
69 Cuối năm, Chư Đài Cát Thanh Hải ở bờ hồ Thanh Hải dựng lều lớn, vì ăn mừng trận chiến thắng lợi, mời tiệc tướng Thanh đóng quân ở Tây Trữ. Bởi vì người Mông Cổ cũng đều dẫn theo vợ con, Thập Tứ bèn dẫn ta cùng đi dự tiệc.
70 Ngày hôm sau, Hoằng Xuân và Hoằng Minh dẫn nàng dâu mới vội tới thỉnh an Thập Tứ. Phúc tấn Hoằng Xuân dịu dàng an tĩnh, Hoằng Minh thì xinh đẹp hoạt bát.
71 Đông Đông biết ta không cùng Thập Tứ đi Thanh Hải, có vẻ rất vui mừng, thương cảm cha nàng sắp rời đi vơi đi hơn phân nửa. Chỉ ôm cánh tay Thập Tứ, mắt to vụt sáng nhìn hắn nói: "Ama, người phải mau mau trở lại.
72 Ta thấy đuôi sam của nó bong ra bèn giúp nó sửa lại một chút, cười nói: "Ngươi đi đi, thẩm sẽ không tiễn. " Rồi quay về phía tiểu nha hoàn bưng khăn lau mặt nói: "Ra gian ngoài bảo các ma ma chải đầu cho Tứ a ca.
73 Khang Hi tháng chín năm sáu mươi mốt, chúng ta bầu bạn ở bên người Đức Phi, theo ngự giá từ Nhiệt Hà trở về kinh, tiến vào Sướng Xuân Viên.
Khi đó đã cuối thu, một nữa cây trong vườn cây đã chuyển vàng óng ánh hoặc đỏ cam, mặc dù không xinh đẹp bằng rừng bạch dương ở bãi săn, cũng thông khí hơn tường vây trong cung.
74 Thư ma ma lắc đầu: “Hồi phúc tấn, tiên hoàng băng hà, trong cung canh phòng nghiêm ngặt. . . . . . Chắc là mấy ngày nữa nô tỳ mới có cơ hội trở về phủ xem một chút.
75 Hoàng cung không còn là một nhà giam trên khái niệm trừu tượng, với ta mà nói, nó đã là nhà giam trên thực tế. Ta cùng thế giới bên ngoài, hoàn toàn cắt đứt liên lạc, mỗi ngày có thể thấy người, luôn là mấy người đó.
76 ”Phúc tấn, người nhìn xem. ” Đông Vân cười đi vào, trong tay bưng cái khay, phía trên đặt bốn năm nhánh hoa Thạch Lựu.
Ta nhặt đóa hoa đỏ rực lên ngắm nghía, hỏi: “Tháng năm rồi sao?” Bệnh tình của Thái hậu hai ngày nay có chuyển biến tốt, tâm tình của ta cũng theo đó nhẹ nhỏm hơn một chút.
77 Lời này hiển nhiên chọc giận hắn, cằm bị nắm lần nữa, lực tay rất nặng và hung tợn. Ta vừa đau vừa giận, vừa rồi hắn ba phen bốn bận khiếm nhã với ta đều đã nhịn, lúc này lại động thủ, khi dễ ta yếu đuối sao? Ta chụp lấy tay hắn dùng sức kéo ra, nào ngờ bị nắm ngược lại, hắn siết chặt cổ tay ta đau giống như bị chặt đứt, ta tránh không ra, chỉ có thể cắn chặt môi dưới nhịn đau.
78 Thái hậu khi còn sống không chịu dời đến Ninh Thọ cung, nàng vừa nhắm mắt, Hoàng đế liền chuyển tử cung của nàng qua Ninh Thọ cung, đặt ba ngày, mới dời tới Thọ Hoàng Điện.
79 Trăm ngày để tang, Thập Tứ không cạo đầu không tu chỉnh mặt mài, đến Thất Nguyệt (49 ngày), trên đỉnh đầu tóc đen đã mọc dài nửa tấc. Tiết Vu Lan sáng hôm nay, ta bị râu của hắn chích vào má làm tỉnh giấc, đá hắn đạp hắn cũng không tác dụng, còn áp tới cọ ta.
80 "Tôi vẫn giữ nguyên ý kiến việc Cao Lăng được tuyên dương dạy học học kỳ này. "
Cao Lăng đang giày vò điện thoại di động của cô, nhìn màn hình sáng lên rồi tắt như đi vào cõi mộng, nghe có người nhắc đến tên của mình, liền phục hồi tinh thần lại.