Chương trước: Chương 221: Chương 25
1. Chương 1: Kiếp Sống Lừa Bịp Sủng Vật
2. Chương 2: Loài Vân Chồn Đã Tuyệt Chủng Trăm Năm
3. Chương 3: Chết Vinh Còn Hơn Sống Nhục
4. Chương 4: Cho Ngươi Mượn Bờ Vai Dựa Vào Một Lát
5. Chương 5: Sợ Nó Ngã Đau?
6. Chương 6: Không Làm Được Áo Choàng Lông Chồn Thì Làm Khăn Quàng Cổ
7. Chương 7: Buổi Dạ Yến Nên Ăn Cái Gì?
8. Chương 8: Ngươi Thích Trẫm?
9. Chương 9: Tiểu Tử Mê Rượu
10. Chương 10: Trẫm Cho Rằng Lá Gan Ngươi Rất Lớn
11. Chương 11: Chân Lý —— Phi Lễ Chớ Nhìn, Vô Lễ Chớ Nghe.
12. Chương 12: Lau Khô Bộ Lông Cho Nàng
13. Chương 13: Thời Tiết Cả Ngày Là Do Sáng Sớm
14. Chương 14: Không Cẩn Thận Gặp Phải Sóng Gió
15. Chương 15: Lại Bước Một Bước Nữa, Trẫm Chém Đầu Của Bọn Họ
16. Chương 16: Đừng Tưởng Rằng Trẫm Sẽ Không Phạt Ngươi
17. Chương 17: Con Chồn Nhỏ Biết Nhìn Mặt Hàng
18. Chương 18: Ta Là Người Có Tội, Ngươi Chính Là Người Ra Tay
19. Chương 19: Bệ Hạ, Ngươi Mạnh Khỏe ‘ Hiền Lành ’!
20. Chương 20: Cuộc Sống Nhất Định Phải Nịnh Nọt
21. Chương 21: Loài Hoa Quý Giá Nổi Tiếng Như Củ Khoai Lang Bỏng Tay
22. Chương 22: Độc Nhất Lòng Đàn Bà
23. Chương 23: Đưa Ngươi Đi Tiểu Tiện
24. Chương 24: Sống Tốt Ở Trong Ngự Thư Phòng Cho Trẫm
25. Chương 25: Bị Ăn Hiếp Phải Nói Với Trẫm
26. Chương 26: Còn Không Thừa Nhận Ngươi Háo Sắc?
27. Chương 27: Liếm Một Lần Đổi Một Mạng
28. Chương 28: Bí Mật Không Muốn Người Biết
29. Chương 29: Gậy Ông Đập Lưng Ông
30. Chương 30: Chuyện Phiền Toái Nối Đuôi Nhau Kéo Tới
31. Chương 31: Chỉ Có Bên Cạnh Ngươi, Mới Đúng Là Chỗ An Toàn Nhất
32. Chương 32: Nhịn Đau Bỏ Những Thứ Yêu Thích Để Bày Tỏ Tâm Ý
33. Chương 33: Cái Chuyện Gì Mới Tính Là Việc Lớn?
34. Chương 34: Làm Càn Gây Chuyện Tạo Ra Rắc Rối
35. Chương 35: Không Hổ Là Chủ Nhân, Chỉ Ngươi Mới Hiểu
36. Chương 36: Lương Tâm Quấy Phá Nên Lấy Lòng
37. Chương 37: Lần Đầu Tiên Cùng Ngủ Chung Giường
38. Chương 38: Thái Hậu Hoăng Thệ(*)
39. Chương 39: Ngươi Có Tấm Lòng Này Là Đủ Rồi
40. Chương 40: Tự Bê Đá Đập Vào Chân Mình
41. Chương 41: Ngươi Cũng Hiểu Trà Đạo?
42. Chương 42: Khế Ước Bán Thân Của Con Chồn Nhỏ
43. Chương 43: Hỗn Thế Ma Vương(*) Con Chồn Nhỏ
44. Chương 44: Tự Mình Động Tay Mới Cơm No Áo Ấm
45. Chương 45: Nàng Phải Ăn Hết Con Cá Này!
46. Chương 46: Quậy Tung Ngự Thiện Phòng
47. Chương 47: Ăn Mảnh* Là Không Đúng?
48. Chương 48: Lấy Cái Gì Trả Nợ?
49. Chương 49: Dẫn Nó Đi Ra Ngoài Giải Sầu
50. Chương 50: Bánh Phù Dung Ăn Ngon Tuyệt
51. Chương 51: Nếu Như Ngươi Thích Thì Trẫm Cho Ngươi
52. Chương 52: Con Chồn Nhỏ Tự Chủ Trương(*)
53. Chương 53: Đạn Chỉ Thần Công(1) Bách Phát Bách Trúng(2)
54. Chương 54: Ngươi Đã Biết Trẫm Sẽ Bao Che Cho?
55. Chương 55: Người Nói Cố Ý, Người Nghe Có Lòng
56. Chương 56: Biết Rất Nhiều Bí Mật
57. Chương 57: Sự Việc Bị Bại Lộ
58. Chương 58: Danh Sư Xuất Cao Đồ(1)?
59. Chương 59: Việc Xấu Làm Không Ngừng Không Dừng!
60. Chương 60: Không Chơi Phạt Con Chồn Thế!
61. Chương 61: Xem Ngươi Còn Dám Khoe Khoang
62. Chương 62: Quyển 2 Chương 1(1)
63. Chương 63: Chương 1(2)
64. Chương 64: Chương 1(3)
65. Chương 65: Chương 1(4)
66. Chương 66: Chương 1(5)
67. Chương 67: Chương 1(6)
68. Chương 68: Chương 1(7)
69. Chương 69: Chương 2(1)
70. Chương 70: Chương 2(2)
71. Chương 71: Chương 2(3)
72. Chương 72: Chương 2(4)
73. Chương 73: Chương 2(5)
74. Chương 74: Chương 2(6)
75. Chương 75: Chương 3(1)
76. Chương 76: Chương 3(2)
77. Chương 77: Chương 3(3)
78. Chương 78: Chương 3(4)
79. Chương 79: Chương 3(5)
80. Chương 80: Chương 4.1
81. Chương 81: Chương 4.2
82. Chương 82: Chương 4.3
83. Chương 83: Chương 4.4
84. Chương 84: Chương 4.5
85. Chương 85: Chương 5.1
86. Chương 86: Chương 5.2
87. Chương 87: Chương 5.3
88. Chương 88: Chương 5.4
89. Chương 89: Chương 6.1
90. Chương 90: Chương 6.2
91. Chương 91: Chương 6.3
92. Chương 92: Chương 6.4
93. Chương 93: Chương 7.1
94. Chương 94: Chương 7.2
95. Chương 95: Chương 7.3
96. Chương 96: Chương 7.4
97. Chương 97: Chương 7.5
98. Chương 98: Chương 7.6
99. Chương 99: Chương 8.1
100. Chương 100: Chương 8.2
101. Chương 101: Chương 8.3
102. Chương 102: Chương 8.4
103. Chương 103: Chương 8.5
104. Chương 104: Chương 9.1
105. Chương 105: Chương 9.2
106. Chương 106: Chương 9.3
107. Chương 107: Chương 9.4
108. Chương 108: Chương 9.5
109. Chương 109: Chương 9.6
110. Chương 110: Chương 10
111. Chương 111: Chương 11
112. Chương 112: Chương 12
113. Chương 113: Chương 13
114. Chương 114: Chương 14
115. Chương 115: Chương 15
116. Chương 116: Chương 16
117. Chương 117: Chương 17
118. Chương 118: Chương 18
119. Chương 119: Chương 19
120. Chương 120: Chương 20
121. Chương 121: Chương 21
122. Chương 122: Chương 22
123. Chương 123: Chương 23
124. Chương 124: Chương 24
125. Chương 125: Chương 25
126. Chương 126: Chương 26
127. Chương 127: Chương 27
128. Chương 128: Chương 28
129. Chương 129: Chương 29
130. Chương 130: Chương 30
131. Chương 131: Chương 31
132. Chương 132: Chương 32
133. Chương 133: Chương 33
134. Chương 134: Chương 34
135. Chương 135: Chương 35
136. Chương 136: Chương 36
137. Chương 137: Chương 37
138. Chương 138: Chương 38
139. Chương 139: Chương 39
140. Chương 140: Chương 40
141. Chương 141: Chương 41
142. Chương 142: Chương 42
143. Chương 143: Chương 43
144. Chương 144: Chương 44
145. Chương 145: Chương 45
146. Chương 146: Chương 46
147. Chương 147: Chương 47
148. Chương 148: Chương 48
149. Chương 149: Chương 49
150. Chương 150: Chương 50
151. Chương 151: Chương 51
152. Chương 152: Chương 52
153. Chương 153: Chương 53
154. Chương 154: Chương 54
155. Chương 155: Chương 55
156. Chương 156: Chương 56
157. Chương 157: Chương 57
158. Chương 158: Chương 58
159. Chương 159: Chương 59
160. Chương 160: Chương 60
161. Chương 161: Chương 61
162. Chương 162: Chương 62
163. Chương 163: Chương 63
164. Chương 164: Chương 64
165. Chương 165: Chương 65
166. Chương 166: Chương 66
167. Chương 167: Chương 67
168. Chương 168: Chương 68
169. Chương 169: Chương 69
170. Chương 170: Chương 70
171. Chương 171: Chương 71
172. Chương 172: Chương 72
173. Chương 173: Chương 73
174. Chương 174: Chương 74
175. Chương 175: Chương 75
176. Chương 176: Chương 76
177. Chương 177: Chương 77
178. Chương 178: Chương 78
179. Chương 179: Chương 79
180. Chương 180: Chương 80
181. Chương 181: Chương 81
182. Chương 182: Chương 82
183. Chương 183: Chương 83
184. Chương 184: Chương 84
185. Chương 185: Chương 85
186. Chương 186: Chương 86
187. Chương 187: Chương 87
188. Chương 188: Chương 88
189. Chương 189: Chương 89
190. Chương 190: Chương 90
191. Chương 191: Chương 91
192. Chương 192: Chương 92
193. Chương 193: Chương 93
194. Chương 194: Chương 94
195. Chương 195: Chương 95
196. Chương 196: Chương 96
197. Chương 197: Quyển 3. Chương 1
198. Chương 198: Chương 2
199. Chương 199: Chương 3
200. Chương 200: Chương 4
201. Chương 201: Chương 5
202. Chương 202: Chương 6
203. Chương 203: Chương 7
204. Chương 204: Chương 8
205. Chương 205: Chương 9
206. Chương 206: Chương 10
207. Chương 207: Chương 11
208. Chương 208: Chương 12
209. Chương 209: Chương 13
210. Chương 210: Chương 14
211. Chương 211: Chương 15
212. Chương 212: Chương 16
213. Chương 213: Chương 17
214. Chương 214: Chương 18
215. Chương 215: Chương 19
216. Chương 216: Chương 20
217. Chương 217: Chương 21
218. Chương 218: Chương 22
219. Chương 219: Chương 23
220. Chương 220: Chương 24
221. Chương 221: Chương 25
222. Chương 222: Chương 26
223. Chương 223: Chương 27
224. Chương 224: Chương 28
225. Chương 225: Chương 29
226. Chương 226: Chương 30
227. Chương 227: Chương 31
228. Chương 228: Chương 32
229. Chương 229: Chương 33
230. Chương 230: Chương 34
231. Chương 231: Chương 35
232. Chương 232: Chương 36
233. Chương 233: Chương 37
234. Chương 234: Chương 38
235. Chương 235: Chương 39
236. Chương 236: Chương 40: Chương Cuối
Từ lão đầu đã mất tích lâu như vậy, nếu còn không tìm ra, Tịch Tích Chi thật sợ nửa yêu đó sẽ giết con tin.
"Việc này. . . . . ." Hình như vô cùng xấu hổ, Phùng chân nhân lắc đầu nói: "Lúc ấy sau khi lão phu phát hiện là Giao Long này làm loạn, vẫn ở lại chỗ này đối phó nó. Đáng tiếc đạo hạnh của lão phu không phải là đối thủ của nó, chỉ có thể không ngừng tăng sức mạnh lên cây cầu, tạm thời dựa vào cây cầu kia trấn áp Giao Long, không cho nó cơ hội ra ngoài. Sau đó không lâu lắm, liền gặp vị Tịch tiền bối kia, đạo hạnh của ông cao hơn lão phu nhiều, mấy ngày nay nhờ có ông giúp một tay, nếu không. . . . . ."
Ánh mắt Phùng chân nhân dừng lại ở trên mặt Tịch Tích Chi, không có nhớ lầm, mới vừa rồi nữ tử này gọi Tịch tiền bối là ‘ sư phụ ’.
"Ngươi là. . . . . . ?" Người thiếu nữ này cho Phùng chân nhân một loại cảm giác quen thuộc, giống như là từng quen biết.
Nhưng trong khoảng thời gian ngắn, ông lại không nhớ nổi, mình đã từng gặp qua nàng chưa?
"Phùng chân nhân không nhớ ta sao? Trước kia chúng ta còn cùng nhau bắt Bạch Hồ đó”. Không có ý định gạt Phùng chân nhân, sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ, khoé miệng Tịch Tích Chi treo lên một nụ cười nhạt nhoà.
Phùng chân nhân nhìn khoé miệng thiếu nữ hiện lên má lúm đồng tiền, lại nhớ tới một người họ Tịch lúc trước, trong đầu lập tức hiện ra một con Vân Chồn mũm mĩm.
“Thì ra là ngươi, không ngờ trong thời gian ngắn như thế, ngươi lại có thể kết xuất nội đan, còn thay đổi hình dáng, càng thêm không ngờ sư phụ của ngươi có lai lịch lớn như thế”. Phùng chân nhân vuốt râu, cười vài tiếng.
Mặc dù cho tới bây giờ Tịch tiền bối không nhắc tu vi của bản thân với ông, nhưng Phùng chân nhân dám khẳng đinh thực lực của người này tuyệt đối vượt qua mình không chỉ gấp hai lần.
Ánh mắt An Hoằng Hàn vẫn nhìn cây cầu kia, trong lòng có một nghi quấy nhiễu hắn.
“Cây cầu kia có chỗ nào đặc biệt? Dựa vào thực lực Giao Long, cây cầu kia hẳn không ngăn được nó mới đúng”.
Phùng chân nhân lại vuốt râu lần nữa, “Không phải tại cây cầu, do cây đao phía dưới cây cầu. Cây đao hẳn là vũ khí của một cao nhân nào đó sử dụng, là pháp bảo tuyệt hảo đối phó yêu vật. Mà vị trí cây đao kia, đúng lúc nằm ở trên đầu Giao Long.”
Đây chính là nguyên nhân lúc trước Giao Long không dám dễ dàng vọng độnng.
Tịch Tích Chivà An Hoằng Hàn cũng lẳng lặng nghe, Tịch Tích Chi càng nghe càng mơ hồ, “Như vậy theo lẽ thường, Giao Long này sẽ không va đập vào cây cầu, tự tìm đường chết ư?”
Phùng chân nhân sâu xa lắc đầu, “Cũng không phải như ngươi nghĩ, Giao Long này sắp ứng kiếp rồi, lúc này pháp lực cường thịnh nhất, thân thể cũng kiên cố nhất. Liều mạng một phen, cứng rắn chịu một đao kia, chỉ cần có thể lưu được một hơi, bình an độ qua Thiên kiếp, tự nhiên có thể qua được của ải này”.
Nghĩ đến Giao Long này là ôm tín niệm cửu tử nhất sinh rồi.........
An Hoằng Hàn đột nhiên hiểu ý tứ trong đó, “Giao Long này không cam lòng bị đè dưới cây cầu, cả đời không xoay người được, chỉ có thể mược cơ hội này mới có thể có một tia hi vọng phi thăng....”
Như vậy.... người áp chế Giao Long ở dưới cầu, chẳng phải là cố ý sao?
Nếu Giao Long không bị áp chế, có thể bình an Độ Kiếp, sao lại cố ý nhấc lên sóng lớn, giết hại dân chúng?
“Đáng ghét, khẳng định không thoát được quan hệ với nửa yêu!” Vô luận nửa yêu mang mục đích như thế nào, mọi chuyện hắn làm ra, quả thật làm hại vô số dân chúng vô tội bỏ mạng.
Phùng chân nhân vừa nghe giọng điệu Tịch Tích Chi liền đoán được người cố ý áp chế Giao Long ở dưới cây cầu là ai...........
Điều này cũng khó trách Giao Long thống hận loài người như vậy.
Nếu không phải loài người xây dựng cây cầu, cố ý dẫn nó tới nơi này, nó làm sao có thể sẽ bị áp chế?
Long và Giao, một chánh một tà. Giao là sinh vật cực kỳ nhớ thù, nếu trong lòng Giao Long đã sinh hận ý, khẳng định xoá không được rồi. Vì thế kế hoạch hôm nay, chỉ có thể cứng đối cứng với Giao Long thôi.
“Phùng đạo sĩ, tới đây thay ta môt lúc, ta có lời muốn nói với hai người bọn họ”. Một đạo tiếng nói vô cùng hùng hồ lên từ trong miệng Tịch Chân, truyền về phía bọn họ.
Mấy người hơi sững sờ, Phùng chân nhân chắp tay một cái với An Hoằng Hàn, “Bệ hạ, chuyện lão phu biết chỉ có chừng đó, ta đi sang cầu bên kia trước”.
Nói xong, Phùng chân nhân liền phi thân đi.
Không lâu sau, người ngồi trên cây cầu, từ Tịch Chân đổi thành Phùng chân nhân. Có lẽ bởi vì công lực không bằng Tịch Chân, sau khi hai người thay nhau, tầng ánh sáng kia trở nên phai nhạt hơn một chút.
Xung quanh cây cầu kia rất nhiều đợt sóng, Tịch Chân ở nơi này giằng co với Giao Long, y phục trên người đã sớm ướt.
Y phục một thân ** dán ở trên người, Tịch Chân hiển nhiên cảm thấy rất không dễ chịu. Điều động một đạo linh lực, không đến một lúc, y phục vốn là **, đã hong khô.
Còn chưa đi đến trước mặt hai người, Tịch Chân liền móc ra một bình sứ nhỏ từ trong túi áo ra, ném về phía An Hoằng Hàn.
An Hoằng Hàn đưa tay tiếp được, mở nắp bình ra ngửi một cái, một cỗ mùi thơm vô cùng nồng đậm.
“Đây là tiên dược ta lấy được từ trên thiên giới, ngươi cầm ăn đi”. Tịch Chân có chút đau lòng nhìn bình đan dược này, đó là ông mất không ít công phu mới có được. Lúc này lại chắp tay tặng cho người ngoài.
Tịch Tích Chi mở trừng hai mắt, “Sư phụ, có thứ tốt sao không đưa cho đồ đệ của người”.
Nghe giọng nói hâm mộ của Tịch Tích Chi, An Hoằng Hàn nhìn bình nhỏ mấy lần, đậy nắp bình lại, đưa cho Tịch Tích Chi, “Nếu như nàng muốn ăn, trẫm liền cho nàng”.
“Không được cho nó, nó ăn cũng là lãng phí”. Tịch Chân liền thò tay đẩy bình nhỏ về trong tay An Hoằng Hàn.
Tịch Tích Chi tức giận rồi, lòng nói, rốt cuộc ai là đồ đệc của người hả? Thiên vị như vậy.
Xem tiếp: Chương 223: Chương 27