41 Lăng Sương nhắm ngay huyệt vị trước ngực của Tần Chích, rồi xông mạnh về phía hắn, ánh mắt Tần Chích lạnh lẽo, không đợi Lăng Sương tới gần, một chưởng mạnh mẽ bổ thẳng về phía nàng, Lăng Sương kinh hãi, sao nàng lại quên mất Tần Chích đang phát bệnh, sẽ không nhận ra bất kì ai, hắn sẽ nghĩ nhầm rằng nàng là đang tấn công hắn.
42 Lúc tỉnh lại, đã là sáng hôm sau, Lăng Sương cảm giác toàn thân đau nhức không thôi, dù sao nguyên chủ cũng là một đại tiểu thư, buổi tối hôm qua chạy tới chạy lui chiếu cố cả buổi, Lăng Sương cảm thấy thân thể không thể chịu thêm được nữa, nàng xoa cánh tay, phát hiện Tần Chích không có trong điện.
43 Editor: Diên Vỹ
Nguyệt Nương quỳ trên mặt đất không dám nói lời nào, qua nhiều năm như vậy, đây là câu dài nhất mà Tần Chích nói với nàng, không nghĩ rằng, lại là một câu như vậy.
44 Editor: Diên Vỹ
Lăng Sương nghe ra được ý tứ của Cẩu sư gia, liền nói: "Cẩu sư gia không sợ ta sẽ từ trong đó lừa đi một ít bạc hay sao?"
Lăng Sương thẳng thắn thành khẩn như vậy, làm cho lão hồ ly Cẩu sư gia này cảm thấy ngoài ý muốn, Cẩu sư gia mỉm cười: "Sẽ không, Lâm cô nương muốn cái gì, chỉ cần một câu nói là được thôi mà.
45 Lăng Sương bất đắc dĩ xoa xoa huyệt thái dương: "Ta nói muốn ăn bánh ngọt, ngài cũng không cần chuyển cả Thiện Thực Đường sang đây cho ta đâu. "
" Ta không biết tỷ tỷ thích ăn cái gì.
46 " Hai mươi vạn? Lâm cô nương chắc chắn chứ?" Hai mươi vạn lượng bạc là một con số không hề nhỏ, một tiên sinh phòng thu chi nho nhỏ, hắn dám tham nhiều bạc đến như vậy, thật dám xem Cẩu sư gia hắn đã chết rồi ư!
"Ta sẽ trình bày chi tiết từng hạng mục từng khoản nhập xuất, Cẩu sư gia có thắc mắc gì, ta sẽ giải đáp, nhưng trước đó chúng ta hãy nói đến vấn đề chia phần, kính xin ngày mai Cẩu sư gia chuẩn bị đầy đủ cho ta.
47 Đầu Lăng Sương ô. . . ô. . . n. . . g một tiếng như muốn nổ tung, Tần Chích lại ăn đậu hũ của nàng nữa. Lăng Sương cắn răng một cái, trên trán khắc một chữ, ta nhịn!
Lăng Sương bắt lấy tay Tần Chích, muốn đưa nó về chỗ cũ, đột nhiên Tần Chích xoay người một cái, ôm Lăng Sương vào sát ngực mình, toàn bộ người hắn như một ngọn núi vững chắc, Lăng Sương không cách nào lay chuyển được, nàng giãy giụa từ trong ngực Tần Chích đến mấy lần, cũng chẳng có tác dụng gì.
48 Editor: Diên Vỹ
Cẩu sư gia đong đưa quạt lông vũ: "Cẩu mỗ đường đường là nam nhi bảy thuớc, chắc chắn sẽ không đánh nữ nhân rồi, nếu có thì cũng để cho thủ hạ động thủ thôi.
49 Editor: Diên Vỹ
Lăng Sương thầm ân cần hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Cẩu sư gia, cười nói: "Không còn. "
Cẩu sư gia vẻ mặt đầy đau lòng: "Lâm cô nương cứ từ từ bận rộn nhé, ta xin đi trước.
50 Lăng Sương cảm thấy thật buồn cười, xem ra tối hôm qua Nguyệt Nương cũng có mặt ở Thiện Thực Đường, nhưng nữ nhân này lại cứ như vậy trơ mắt nhìn Tần Chích phát cuồng.