21 Edit: Nhan NhanBeta: Quảng Hằng"Cửu vương gia đến!" Trước đại môn Cung điện, một thái giám mặc áo màu xanh lá cây hét lênGiọng nói lanh lảnh, đặc biệt có lực xuyên thấu.
22 Edit: Nhan NhanBeta: Quảng HằngTựa hồ cảm thấy uất ức, Doãn Linh Chỉ mím chặt miệng. Tròng mắt yêu mị nặn ra vài giọt nước mắt, đôi tay do dự không biết để chỗ nào.
23 Edit: Nhan NhanBeta: Quảng HằngÁnh mắt Phùng Mạn Mạn căng thẳng, hoàng thượng không phải là muốn phái phụ thân đi chứ?Nhìn ra Phùng Thị Lang rất là không muốn, Tịch Khánh Lân thở dài, lại không có ý định bỏ qua cho hắn.
24
25 Edit: Nhan NhanBeta: Quảng HằngRỗi rãnh nhàm chán, đột nhiên trên đường phảng phất hương vị của khoai nướng. Nàng ở hiện đại sơn trân hải vị gì mà chưa từng ăn? Lại chỉ thích cái loại vị ngọt đạm đạm đó.
26
27 Khách sạn này coi như sạch sẽ, ôm Mạn Duẫn, do Chu Dương dẫn đường, đi lên gian phòng. Bên trong gian phòng, đã sớm châm tốt một bình trà Long Tĩnh, trong phòng tản ra hương trà.
28 Edit: Nhan NhanBeta: Quảng HằngSau khi đi tới Thiên thành, đội ngũ đi sức liền nhanh chóng tiến vào hoàng cung của Nam Trụ quốc. ( xin nhớ kỹ hoàng cung Nam Trụ của chúng ta không có hoa lệ xa xỉ như hoàng cung Phong Yến quốc, nhưng chiếm diện tích, so với hoàng cung Phong Yến quốc hơi lớn.
29 Edit: Nhan NhanBeta: Quảng HằngMạn Duẫn từ trên ghế nhảy xuống, thong thả tới lui mấy bước. Nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, chống lại đôi mắt của Sử Minh Phi, "Bản Quận chúa tại sao lại phải đến những địa phương dơ bẩn như vậy?" Trong đầu ngươi lại có âm mưu gì?Cho dù ta có đến loại địa phương đó hay không, có tất yếu như vậy sao?Mạn Duẫn không nghĩ ra.
30 Edit: Nhan NhanBeta: Quảng HằngHổ phụ vô khuyển tử, Chu Dương cũng không cần dùng tâm tình như đôi đãi với một đúa trẻ mà đi chăm sóc Tiểu Quận Chúa. Nếu không, chuyện ngày hôm qua, làm sao sẽ dễ dàng như vậy đồng ý như vậy được?Chu Dương đang buồn bực, Chu Phi đã đoạt lấy áo choàng trong tay hắn, giúp phủ thêm cho Tịch Mân Sầm.
31 Edit: Nhan NhanBeta: Quảng HằngBởi vì vóc dáng quá lùn, Mạn Duẫn đứng ở trong đám người, những món đồ chân chính có thể nhìn thấy không nhiều lắm. Mạn Duẫn ngắt mu bàn tay Chu Dương, ý bảo hắn cúi đầu.
32 "30 vạn lượng!"Thanh âm Mạn Duẫn thanh thúy, ở bên trong đám người nhộn nhịp giống như giọng ca của Hoàng Oanh, thanh âm hết sức dễ nghe. Mọi người khẽ sửng sốt một hồi, mới phát hiện người kêu giá chính là một đứa bé!"một đứa bé xem náo nhiệt cái gì, có mang theo bạc sao? 33 vạn lượng.
33 Edit: Nhan Nhan & Quảng HằngMạn Duẫn vuốt ve bộ lông của Tiểu Mạo Ngao Ngao, vô cùng mềm mại, xúc cảm thật tốt. Ở ban đêm gió mát, ôm đặc biệt ấm áp. Tiểu Mạo Ngao Ngao rất quấn quýt lấy Mạn Duẫn, ở trong lòng nàng cọ xát mấy cái, hai cái móng vuốt hướng Mạn Duẫn cào cào , thành công liếm đến gò má của Mạn Duẫn.
34 Edit: Nhan NhanBeta: Khánh Linh Dược thủy uống xuống bụng, ánh mắt hai cô gái từ từ trở nên mê man, nổi lên một vẻ mị hoặc. Hai thân thể vốn đang dựa sát vào che chở lẫn nhau giờ chậm rãi ma sát, thân thể như đang dấy lên một cỗ hỏa nhiệt cần mau mau dập tắt.
35 Edit: Nhan NhanBeta: Khánh Linh Hoa Liễu Nhai mới vừa rồi còn huyên náo ồn ào, nam tử này vừa đến thì nhanh chóng an tĩnh. Áp lực toát ra từ trên người Tịch Mân Sầm khiến mọi người có cảm giác hít thở không thông, trong đó có mấy người nhận ra Cửu vương gia thì đáy lòng liền run run sợ hãi.
36
37 “Chỉ là giả thiết thôi mà, cũng không được sao?” Giọng Mạn Duẫn đã bình ổn, không còn lẫn tiếng nức nở như mới vừa rồi. Tịch Mân Sầm lắc đầu, “không được.
38 Edit: Nhan NhanBeta: Khánh Linh Ngự Thư Phòng, thanh âm của đồ sứ bị đập vỡ phá tan sự tĩnh lặng buổi ban mai. Sử Minh Phi tay nắm thành quyền, mu bàn tay nổi gân xanh, tấu chương trên thư án không cái nào may mắn thoát khỏi kiếp bị hất văng xuống đất.
39 Edit: Nhan NhanBeta: Khánh Linh Cách đó không xa có một tiệm nhỏ bán hoành thánh, Mạn Duẫn nhìn thấy liền chỉ vào lò than của người ta nói: Cái đó được rồi, ngươi đi hỏi thử xem bọn họ có bán hay không?”Chu Dương không hiểu Tiểu Quận Chúa muốn làm gì, cứ tuân theo phân phó mà móc ra một thỏi bạc, để lên trên bàn của người bán hoành thánh.
40 Edit: Nhan NhanBeta: Khánh Linh “Cách ăn mặc này thật không thích hợp với ngươi. ” Mạn Duẫn đi tới trước vài bước, thân mình thấp bé chỉ tới ngực Tư Mã Triều.