21 TẠ SƯ ÂN (TẠ ƠN THẦY)
________________________________________
Đoàn người Việt Vương sau khi dọc theo Huy Châu tiến vào Việt Châu, không đi thẳng tới chủ thành Thông Phương, mà vòng về phía bên kia của Việt Châu, đến một toà thành nhỏ tên là Câu Lương.
22 ĐOẠN HỒNG TRẦN (BỎ LẠI HỒNG TRẦN)
________________________________________
Lạc mẫu ngồi bên cạnh chiếc bàn nhỏ trong phòng, lôi kéo cánh tay Lạc Bình miên man nói chuyện.
23 NGUỴ QUÂN TỬ
________________________________________
Trước khi tới chủ thành Thông Phương của Việt Châu, để hoà nhập một chút, cũng để thỏa mãn chấp nhất thay đổi phục sức của Vân Hương, đoàn người Chu Đường nán lại Câu Lương để mua xiêm y.
24 TÚNG HOẢ PHẠM (KẺ PHÓNG HOẢ)
________________________________________
Lạc Bình nghe phía sau có tiếng bước chân, cảm thấy ***g ngực khó chịu, tựa như đôi chân kia đang từng bước đạp vào lòng hắn.
25 YẾN TÂN KHÁCH
________________________________________
“Lạc công tử, mang ta cùng về phòng lớn kia nhé. ” Đình Đình năn nỉ.
“Mắc mớ gì tới ngươi!” Chu Đường trợn mắt lườm.
26 TUÝ VƯƠNG GIA (VƯƠNG GIA SAY)
________________________________________
Chu Đường say.
Hai má y đỏ hồng, bước đi cũng lắc la lắc lư. Giờ phút này Lạc Bình chỉ có thể hy vọng y giữ vững được chút lý trí cuối cùng, kiên trì đến khi yến hội chấm dứt.
27 CỐ NHÂN LAI (CỐ NHÂN TỚI)
________________________________________
Lại một mùa xuân qua.
Một thanh niên dắt ngựa vào thành, chậm rãi bước trên phố phường Thông Phương.
28 ĐÌNH TRUNG ĐỐI (ĐỐI CHẤT TRONG ĐÌNH)
________________________________________
Lạc Bình nghe Phương Tấn nói như vậy, sắc mặt hơi trầm xuống.
Hắn nhìn Chu Đường, hé miệng muốn nói gì đó, nhưng Chu Đường đã mở lời trước.
29 KHI DỮ MÊ (LỪA DỐI VÀ ĐAM MÊ)
________________________________________
Một năm này Việt Vương phủ cực kỳ bận rộn, rất nhiều người ra ra vào vào, cả cổng chính lẫn cổng phụ đều náo nhiệt suốt ngày đêm.
30 TÌNH TƯ VỊ
________________________________________
Lạc Bình đã nhiều ngày cực kỳ bận rộn, bên này thì quan viên nâng nâng giáng giáng, vô hình trung khiến cho Huyện lệnh các phương biến chuyển rất lớn, Tri phủ Thông Phương còn bị tạm thời cách chức… Trong tối hay ngoài sáng, đều là tác phẩm của hắn.
31 BẤT THƯ THẢN (KHÔNG THOẢI MÁI)
________________________________________
“…”
Mấy con ếch kêu trong bụi cỏ, gió đêm mùa hạ thổi qua, lá cây xào xạc, vài căn phòng cách vách truyền tới tiếng ngáy rung cửa sổ, còn có cả một gã đi tiểu đêm đang huýt sáo.
32 NHẬP NAM SƠN (TỚI NAM SƠN)
________________________________________
Lạc Bình mang theo không ít đồ đạc, một mình cưỡi ngựa tới Nam Sơn. Ngay giữa sườn núi thấy có cột mốc ranh giới khắc ba chữ “Nam Sơn trại”, rất có khí khái sơn phỉ, chẳng hiểu sao hắn hơi buồn cười.
33 KHỐNG CHẾ DỤC (MUỐN KHỐNG CHẾ)
________________________________________
Lạc Bình ở Nam Sơn vài ngày, đã dần dần quen thuộc với hoàn cảnh nơi đây.
Có lúc hắn sẽ đến dược liêu phụ giúp Triệu đại phu, thỉnh thoảng tới sân huấn luyện nhìn tận mắt, nhưng việc tất yếu hắn làm mỗi ngày là tìm người nói chuyện phiếm.
34 NHẤT DẠ ĐÀM (MỘT ĐÊM BÀN CHUYỆN)
________________________________________
“Phương Tấn, ta biết một chí quái cố sự, huynh có muốn nghe không?”
“Cố sự gì?” Phương Tấn hỏi.
35 THỦ ĐĂNG NGA (THIÊU THÂN TRÔNG ĐÈN)
________________________________________
Ánh lửa vừa yếu ớt vừa chập chờn, in bóng lên cửa sổ một khung cảnh ảm đạm.
36 OAN TÂM KHẨU (KHOÉT TÂM RA)
________________________________________
Trong khe vực phía sau sườn núi, một nhóm Hồng Cân phỉ bất chợt xuất hiện từ hướng đối diện với truy binh.
37 HƯỚNG THIÊN THỆ (THỀ VỚI TRỜI)
________________________________________
Chu Đường không thể rời mắt, y chỉ cảm thấy khuôn mặt Lạc Bình bình an ngủ thật quá sức mê hoặc.
38 YẾU SỒ NHI (CHIM NON MUỐN)
________________________________________
Tuyên Thống năm thứ hai mươi chín.
Từ đầu xuân tới nay, Việt Châu mưa không ngớt.
39 KHUYẾT ĐỨC SỰ (THIẾU ĐẠO ĐỨC)
________________________________________
Tình hình tai nạn ở Cù Sơn rất nghiêm trọng. Không chỉ đã xảy ra vài lần đá lở, còn có một số nơi bị sụt lún quy mô rộng.
40 KINH THIÊN BIẾN (BIẾN ĐỘNG KINH THIÊN) (THƯỢNG)
________________________________________
Mưa ngớt, nhưng trời vẫn không trong xanh.
Lạc Bình bước vào một thôn xóm gần đường cái, hai thị vệ bám sát theo sau.