41 - Đây là? Thái Cách khi thấy Kiệt Sâm lấy tài liệu ra thì ánh mắt cũng bắt đầu khởi động đánh giá, khi nhìn tới một cục đá màu đen to cỡ ngón tay cái thì không nhịn được kinh hô lên: - Đây.
42 - Lão tiên sinh, tại hạ xin cáo từ trước! Lấy được đồ vật mà mình muốn, Kiệt Sâm cũng không dừng lại lâu thêm, hướng Thái Cách chào từ biệt, liền đi ra ngoài cửa, mà cánh cửa đã bị đóng lại hiện tại đã được Tư Tháp mở ra.
43 Không ít đệ tử tò mò nhảy theo một lát, dần dần tản đi, mà Kiệt Sâm mỗi ngày đều làm như vậy, rèn luyện thân thể của chính mình. Gấp một lần trọng lực! Gấp hai lần trọng lực! Mỗi một lần Kiệt Sâm đều ép khô mỗi một phần lực lượng bên trong cơ thể mình, thường thường nhảy cho tới cuối cùng Kiệt Sâm đều phải cắn chặt răng dùng hết toàn thân lực lượng mới có thể di chuyển tới, cả người đau đớn như rút gân, điều làm cho hắn đau muốn chết là khi đứng dậy hai chân không nhịn được run rẩy liên tục.
44 Bọn hắn vừa đi vào, tất cả đều dùng ánh mắt cao ngạo như kiểm tra hàng hóa liếc mắt nhìn quanh đại sảnh, lập tức tất cả ánh mắt đều rơi lên người hai thiếu niên có Linh lực cấp bẩy, cấp tám.
45 Hai người kia đỏ mặt, lại không dám phản bác, hai người bọn họ sợ nhất chính là Phất Lý Tư đem chuyện mình đến làm bia thịt truyền đi ra, người càng hèn mọn sẽ càng mẫn cảm, tự tôn càng lớn càng sợ mất mặt.
46 Nhìn Cổ Bình cùng Lý Vượng, nghe Kiệt Sâm nói những lời khuyên nhủ, dù sao Cổ Bình cùng Lý Vượng không giống như hắn, hắn đến nơi này là vì tu luyện, mà hai người bọn họ là vì kiếm tiền, bọn họ không có chút thủ đoạn phòng ngự nào, dù có thể không xảy ra chuyện đại sự gì nhưng thân thể khó tránh phải chịu nội thương, đối với việc tu luyện linh lực ngày sau tạo thành một ít ảnh hưởng không thể vãn hồi.
47 Nhưng lời nói của Trát Khắc cũng không làm Kiệt Sâm bị ảnh hưởng, nhìn thhấy vết sẹo đầy người của Trát Khắc, Kiệt Sâm không khỏi liếm môi, nhiệt huyết trong lồng ngực ở một khắc này tựa hồ đều sôi trào lên.
48 Lưu phái Bạo lực linh sư, chú trọng chính là phá rồi lập, chết rồi phục sinh, thân thể mỗi một lần bị thương, mỗi một lần hồi phục, đối với linh sư bình thường mà nói, có thể lưu lại cho cơ thể một ít tai họa ngầm, nhưng đối với Kiệt Sâm mà nói, lại là thân thể không ngừng được rèn luyện, cuối cùng đạt đến trình độ kiên mà không phá.
49 Đây cũng là nguyên nhân Kiệt Sâm nói với Trát Khắc ba ngày sau tiếp tục bồi luyện, Kiệt Sâm biết, bây giờ mình giống như không có gì, vết thương trên người cũng không có gì đáng lo ngại, nhưng trên thực tế, vẫn còn rất nhiều chỗ chưa hồi phục.
50 Nhưng Mai Da không để lộ những suy nghĩ ấy ra bên ngoài, chỉ mỉm cười nói với Kiệt Sâm: - Tiểu huynh đệ, ngươi cần gì cứ việc nói, về phần thù lao, chỉ cần ngươi có thể cung cấp phương pháp trị liệu cho Lâm Đạt, thành chủ phủ chúng ta sẽ cho ngươi năm trăm linh tệ làm thù lao, nhưng ngươi phải biết, Lâm Đạt là con gái của Tác Nạp Tư thành chủ Thành Tháp Lâm, thân thể nàng ấy không thể có nửa điểm sơ suất.
51 Khắc Lai Nhân đương nhiên tương đối thông thuộc phòng thực nghiệm Bỉ Tư Pháp Mỗ, sau khi sắp xếp cho Mai Da và Lâm Đạt ngồi xuống, liền ngồi xuống rót trà, nói chuyện cùng họ, bên kia Kiệt Sâm đang thuần thục lấy từ trong tủ nguyên liệu ra một số nguyên liệu, bày lên bục thực nghiệm.
52 Dần dần, Trát Khắc cũng biết Kiệt Sâm mỗi lần đến phòng bồi luyện, hoàn toàn không phải để kiếm tiền, mà để bị đánh, ừm, nếu căn cứ theo cách nói dễ nghe của Kiệt Sâm, hắn cũng là đang tu luyện, nhưng Trát Khắc cô lậu quả văn chưa từng nghe qua có loại công pháp tu luyện nào bắt người tu luyện mỗi ngày phải chịu những vết thương chồng chất như vậy.
53 Những người xung quanh, bao gồm cả bọn Đặc Lặc Y, cũng không khỏi sững sờ. Khải Đặc không biết, những ngày vừa qua Kiệt Sâm liên tục bị Trát Khắc công kích, quyền vừa rồi của Khải Đặc, đối với hắn mà nói căn bản chỉ là gãi ngứa.
54 Những người này, mỗi người đều có thực lực nhất giai đê cấp hoặc nhất giai trung cấp, đầu lĩnh Mại Khắc còn đạt tới nhất giai cao cấp đỉnh phong, sắp tấn cấp Linh sĩ nhị giai.
55 Cơ bắp nát bấy, kinh mạch đứt đoạn những đau đớn ấy Kiệt Sâm ta đều đã nếm trải qua, chút đau đớn này đối với ta có là gì! Keng một tiếng, trường kiếm đẫm máu bị Kiệt Sâm rút cả ra ngoài, rơi xuống đất, một tia máu tươi rỉ ra từ miệng vết thương bắn ra ngoài mà Kiệt Sâm chẳng hề quan tâm.
56 Những tia sát ý đậm đặc tàn sát bừa bãi xung quanh cơ thể Trát Khắc, tất cả lông tơ trên người hai hộ vệ lập tức dựng đứng, trong lòng không dám chủ quan, liên thủ cùng nhau chống lại Trát Khắc.
57 Mai Tây lạnh nhạt nói hai câu, sau đó bước ra khỏi đám đông. Mai Tây lúc này không hề hay biết hắn đã phạm phải một sai lần lớn, tương lai không xa, hắn sẽ phải hối hận cả đời vì quyết định vừa rồi.
58 Nàng phải dùng tốc độ nhanh nhất, đem tin tức tìm thấy K. S đại sư váo cáo hội trưởng Tát Cáp. - Ý, Khải Tát Lâm, sao quay về sớm vậy? Ngươi vội vội vàng vàng làm gì đó? Ở linh sư dược hội, nữ tử trực thay Khải Tát Lâm nhìn thấy Khải Tát Lâm vội vội vàng vàng chạy vào đảnh sảnh công hội, biết Khải Tát Lâm buổi sáng đi làm gì, lập tức hiếu kì hỏi.
59 - Lão tử quản ngươi là ai, đã đến đây rồi còn dám huênh hoang, rơi vào tay gia gia ta, cho dù là một con rồng, thì cũng phải cúi đầu cho ta. Đại hán đứng trước mặt Trát Khắc hung hăng nhổ một bãi nước bọt, giơ cao sợi roi da có gai trong tay, hung hăng quất xuống.
60 - Nói như vậy, Tử tước Tư Đế Nhĩ ngài không chịu giao Kiệt Sâm cho chúng ta? Lão sư Khắc Lai Nhân ngữ khí mang theo một tia phẫn nộ. - Kẻ hung ác cùng cực như vậy, Kiểm sát thự ta đương nhiên phải trừng trị nghiêm khắc để răn đe, nếu không còn gì là vương quốc vương pháp nữa, còn gì là thiên địa công lý nữa, hôm nay, ai đến cầu tình cũng vô dụng.