Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Đừng yêu tôi! đồ ngốc!

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 67
Chương mới nhất: Chương 67 End
Cập nhật cuối: 9 năm trước
+Nó: DƯƠNG TINH MI, 17t. ngoại hình: nổi bật với đôi mắt màu nâu , mái tóc xù tinh ngịch và gương mặt nhỏ nhắn cùng làn da trắng. học lực: trung bình [ cứ nằm giữa ranh giới của hs yếu và hs trung bình!keke].

Danh sách chương Đừng yêu tôi! đồ ngốc!


Chương 41

41 Chap 41 ………………………………………. “nuna!! Nuna đi ngủ nhaz!!!” một con bé dễ thương trong bộ váy màu xanh lá cây chấm bi , đôi tay hí hoáy đặt con búp bê nhỏ lên một cái giường bằng gỗ nhỏ xíu!!! Cô bé cực kì nhẹ nhàng, cứ như sợ con búp bê đau! Rồi cô bé ngồi đó, ngắm nhìn con búp bê! Đó là món quà của cha mẹ cô từ PHÁP mang về! khỏi nói cũng biết cô bé thích nó tới cỡ nào! Cô bé giương đôi mắt to tròn của mình hướng về cái đồng hồ quả táo treo trên tường! nhoẻn miệng cười một cái, cô bé nhẹ nhàng “ẵm” búp bê lên, rồi âu yếm “tới giờ đi dạo rồi nuna ơi!”! Nói rồi, cô bé mở của phòng, xỏ đôi giày hình chuột Mickey vào, bước ra khỏi nhà! Trên con đường còn ẩm ướt sau một trận mưa tầm tã, một bóng hình nhỏ bé xuất hiện! trên tay đang nâng niu một con búp bê nhỏ xinh! Con đường đầy những vũng nước không ngăn nổi đôi chân nhỏ bé kia bước tiếp! vừa đi, cô bé vừa hát tíu tít, tay nâng niu con búp bê xinh! Lâu lâu nhảy qua một vũng nước nhỏ rồi cười thật tươi! Chợt một giọt mưa trong veo đọng trên tán lá rơi xuống, tưởng trời lại mưa, cô bé liền chạy về nhà, một tay cầm búp bê, một tay che cho búp bê! Gương mặt ko hốt hoảng, nhưng đầy vẻ vội vàng! “huỵch!” cô bé liền trượt chân trên đường trơn.


Loading...

Chương 42

42 Chap 42 Đã được 5 tháng trôi qua kể từ lúc gia đình cậu bé chuyển tới đây! Mối quan hệ của chúng càng khắng khít! “BI ơi!!!” cô bé gọi lớn khi cùng cậu bé chơi trò trốn tìm!!! Cô bé ranh mãnh, tìm ở những bụi cây khuất nhất!!! “con búp bê này đẹp thật!” một người đàn ông chợt bước ra trước mặt cô bé! Cô bé sững người lại, ông ta đnag cười, tay đang vuốt tóc con búp bê! Ko hiểu sao cô bé lại cảm thấy ko thích người đàn ông này! Ông ta tiến gần tới cô bé! “cái này của cháu à?” ông ta hỏi, đôi mày có phần hơi nhếch lên! Cô bé ko nói gì, chỉ mím môi lại rồi khẽ gật đầu! Ông thu lại nụ cười, cầm con búp bê xoay xoay! “đây là một con búp bê rất mắc tiền đấy!” đôi mắt ông ta có phần sang lên “trả cháu này!” ông ta đưa con búp bê ra! Cô bé nhanh chóng chuoj lấy con búp bê! “cộp….


Chương 43

43 Chap 43 “2 con thằn lằn con cùng nhau cắn nhau đứt đuôi!” “hưm…. cho ta ngủ đi!” nó nũng nịu với cái điện thoại đang báo thức! “2 con thằn lằn con cùng nhau căn nhau đứt đuôi!!!” nhưng điện thoại vẫn kiên trì không tha!! “haizzzzzzz……đuôi con kiki á!!” nó gãi đầu, ngồi dậy, đêm hôm qua, nó nằm mơ thấy ác mộng, đến 5h sáng mời ngủ lại được! “chậc chậc! ai đâu dư hơi tự nhiên đi cãi nhau với cái điện thoại!” Bỗng nó nghe tiếng của anh nó ở ngoài cửa! hình ảnh lờ mờ, nó mò tay đeo mắt kính vào! Đúng là anh nó! kì lạ, mới sáng sớm mà anh nó đã…gây sự sao? “kệ em!” nó nói, gương mặt giận dỗi, vì lúc này nó vẫn còn nghĩ là anh nó không quay lại với NHƯ! “kệ sao được hả? giờ khai mau, cái trán bị gì mà quấn mấy lớp băng thế kia?” anh nó chạy lại , ngồi bên cạnh nó hỏi! “rồi hôm qua về, chạy ngay lên phòng làm gì hả? không chịu xuống ăn cơm nữa!” Nó trố mắt nhìn anh nó!!! ngạc nhiên nhaz!!! Tự nhiên…quan tâm dữ vậy nè! Sau vài giây nhìn đắm đuối, nó giơ 2 tay lên phòng thủ! “khai mau! Mày giấu anh tao ở đâu?” nó nghiêm giọng, gương mặt hình sự hỏi! HUY đơ vài giây nhìn nó! “em bị bệnh à?” rồi cậu đưa tay sờ trán nó! “phập!” “ai…au” (khai mau!) nó cắn tay HUY! “ahhhhhhhh!! Trời ơi!!! Em bị điên hả? đau quá!! Bỏ ra!” anh nó vùng vẫy, gương mặt nhăn nhúm đến tội nghiệp, mếu máo! Nó ngưng cắn, nhưng lấy chăn trùm đầu HUY lại, đánh tới tấp! “ta hỏi mi là ai? Sao vào nhà ta? Còn phẫu thuật thẩm mĩ cho giống anh ta nữa hả? chít nè chít nè!!! Dám ngộ nhận nè!” nó vừa nói, vừa đánh lia lịa! “Vậy em hỏi anh câu gì để thử đi! Ây da!! Đừng đánh nữa!” anh nó vùng vẫy đáng thương, không hiểu sao nó lại …mạnh tới vậy! nó ngưng đánh, nhưng tay vẫn giữ chặt cái chăn! Nó suy nghĩ một hồi rồi hỏi! “món quà mà anh tặng em trong sinh nhật lầ thứ 18 là gì?” nó hỏi, đôi mắt viên đạn nhìn cái tên mà nó cho là giả mạo! “đồ ngu! Chưa tới sinh nhật lần thứ 18 của em mà, tặng cái quái gì được chứ?” anh nó hét lớn, pha chút giận dữ! Nó suy ngẫm mọt hồi! “đồ ngu”? chỉ có anh nó mới dám **** nó như vậy! “anh!! Trời ơi!! Anh có sao không?” nó mở chăn ra, hỏi han!! Lỡ đắc tội…nó phải lấy công chuộc tội mới được! HUY lườm nó! “hừ! anh em ruột thịt mà không biết là sao hả?” anh nó hầm hừ, tay xoa xoa chỗ nó vừ cắn! “thì… có bao giờ anh hiền vậy đâu!” nó gãi đầu! HUY nhìn nó, rồi cậu thở dài! “cái đầu…bị gì vậy hả? ròi sao hôm qua không ăn cơm tối!” HUY nhắc lại câu hỏi! Nó lục lại trí nhớ! Hôm qua…sau khi kết thúc cuộc nói chuyên kia…nó đã quay về nhà! Vì cứ miên man suy nghĩ chuyện của hắn nên nó đã…đóng của phòng đóng của phòng tự kỉ! Còn cái vết thương trên đầu thì….


Chương 44

44 Chap 44 “brum……. brum……. ” “kịch!” chiếc xe moto dừng ngay trước căn biệt thự màu trắng ấy! Người con trai ngồi trên xe liền bước xuống, gỡ nón bảo hiểm ra làm mái tóc nâu cứ phấp phới! cậu lướt nhanh nhìn xung quanh ngôi nhà! Cậu nhếch mép! “đúng là chẳng thay đổi!” cậu nói thầm! Xong, cậu bước vào trong, mặc cho 2 bên cổng là 2 hàng người đứng đó cuối chào cậu! cậu không thèm liếc lấy 1s! chỉ nhìn bâng quơ, rồi tiến thẳng đến cánh của màu nâu đỏ chạm khắc tinh xảo phía trước, 2 bên là 2 cây cột bằng đá hoa cương to tướng! Cậu lại nhếch mép cười khi thấy…ĐĂNG đang đứng ở đó! ĐĂNG im lặng, cậu lạnh lùng nhìn MINH NHẬT- em trai cậu tiến tới! MINH NHẬT từ lúc sinh ra đã hoạt bát! Không những vậy mà từ nhỏ đã nói được câu: “con muốn làm ông trùm” với ba cậu! Nhận được khí chất của cậu, vì vậy từ nhỏ, cha cậu đã đưa cậu sang MĨ để học tập cách thành một ông trùm! Cuộc sống của MINH NHẬT ngả rẽ từ đó! Trong tâm trí cậu chỉ có cái chức ông trùm đầy quyền lực!! cậu sẽ có tất cả, có quyền, có tiền, có danh….


Chương 45

45 Chap 45 Giờ ra về, Các học sinh chạy ra khỏi lớp thục mạng!!!!(kinh! Giống taz>” Duy nhất có nó…vẫn ngáy khò khò trên bàn học! “TINH MI! hội trưởng kiếm kìa!” NHI chạy vào, lay nó dậy, ríu rít! Nó đưa đôi mắt nhìn NHI, gương mặt ngơ ngơ sau một giấc ngủ dài! “hic! Sao lớp trống trơn vậy nè!” nó phán một cậu làm NHI mặt đen đi một nửa! “ra về rồi bà!” NHI nói, “ra lẹ đi! ĐĂNG kiếm bà kìa!” NHI hối nó! Nó ngạc nhiên…ĐĂNG lại kiếm nó làm gì chứ? nghĩ vậy, nó nhanh chóng thu dọn sách vở!! ĐĂNG đứng trước cửa lớp của nó, cậu suy nghĩ miên man, đôi mắt nhìn vô định về phía cửa sổ! rồi cậu nhắm mắt lại…thở dài! Đến khi cảm nhận được tiếng bước chân, cậu liền mở mắt! “chào!” cậu cười khi thấy nó, nhìn vào mắt nó, cậu cũng biết là nó vừa ngủ dậy! Nó im lặng, ngạc nhiên nhìn ĐĂNG! “cậu tìm mình?” nó hỏi lại! liền nhận được cái gật đầu của ĐĂNG! “khỏi phải lòng vòng, mình sẽ nói thẳng luôn là từ nay trở đi…2 người này sẽ đi theo cậu!” đôi mắt ĐĂNG chợt lạnh lùng, cậu đứng thẳng, 2 tay đút vào túi quần, nhìn vào mắt nó mà nói! Ngay sau khi cậu dứt lời, phía sau liền xuất hiện 2 người đàn ông mặc vest đen, gương mặt đầy lạnh lùng! Nó bất ngờ trước sự xuất hiện của 2 người đó! “chắc cậu đang thắc mắc tại sao?” ĐĂNG cười khẩy! cợt ánh mắt cậu khoogn còn chú ý tới nó nữa!“sao không kêu người đứng phía sau cậu giải thích nhỉ?” Nó liền quay lại phía sau, giật mình khi thấy hắn đang đứng đó! Hắn tiến lên, đẩy nó về phía sau mình! “cậu không cần lo! Tôi bảo vệ được TINH MI!” hắn nói! Phút chốc, hàng trăm câu hỏi luẩn quẩn trong đầu nó, gương mặt tái đi! Họ đang nói gì chứ? bảo vệ…bảo vệ nó sao? Tại sao phải bảo vệ?.


Chương 46

46 Chap 46 Nó đưa mắt nhìn hắn, rồi cố gắng nép sau lưng hắn để tránh ánh nhìn của NHẬT MINH! Ánh mắt đó khiến cô sợ! NHẬT MINH nghe hắn nói khẽ nhướn mày lên, nở một nụ cười đầy vẻ châm chọc! “bạn gái sao?” NHẬT MINH lặp lại “tôi tưởng cô ta phải là bạn gái của tên ĐĂNG chứ?” NHẬT MINH nghiêng đầu! Gương mặt hắn đỏ lên vì tức giận, biết rằng NHẬT MINH đã biết về nó, nhưng việc tên đó đến tìm nó lại là việc hắn không hề nghĩ tới! NHẬT MINH lộ liễu đến vậy sao? Hắn nhíu mày, đưa ánh nhìn không mấy thiện cảm nhìn NHẬT MINH, tên đó vẫn giữ nguyên nụ cười, thong thả nhai gum! “vậy bây giờ cậu đã biết! mong cậu tránh đường!” hắn nói, hắn không muốn đánh tên này, chỉ tổ rắc rối! rồi hắn nắm tay nó, bước vào trong trường! NHẬT MINH đứng đó, nhìn theo 2 người, hay nói rõ hơn là nhìn theo nó! ánh mắt đầy mê hoặc! “cả con trai của HÀN TỊNH DÂN, cũng nhúng tay vào chuyện này sao? Thú vị thật! cô thật thú vị đấy TINH MI à!” NHẬT MINH nhếch mép, sau đó đi tới chiếc mô tô, phóng đi trước bao con mắt ngưỡng mộ của nhiều nữ sinh! “đó….


Chương 47

47 Chap 47 Ngày chủ nhật, một ngày đáng lẽ nó được ngủ nướng, một ngày đáng lẽ là một ngày “hạnh phúc” của nó, thế mà giờ đây, nó phải lếch thân tàn ma dại qua nhà con TRANG để lấy mấy cái váy loli! “hắc hắc! mày qua rồi hả? vô đi!” từ ngoài cửa, TRANG đã đứng đó từ khi nào, đợi nó! Nó không nói gì, khẽ ngáp một cái rồi gật gật cái đầu, tay nó bị TRANG giật lôi vào nhà! Lát sau, “aaaaaaaaaaaaaaaa!!! Tao không mặc đâu!” nó như tỉnh ngủ, chạy vòng vòng trong phòng TRANG, phía sau, TRANG cầm một bộ váy loli dí theo! “mày không mặc ai mặc hả? ai kêu mày tới trễ, 2 đứa kai chọn váy xong đi rồi, còn một cái thôi! Mặc vô cho tao!” TRANG hét lớn! Tới góc phòng, nó ngó đông ngó tây, đúng là hết đường chạy, nó liền giương đôi mắt van nài nhìn con TRANG! “hức! mày là bạn tao ít nhất phải dành trước cho tao chứ!” nó mếu máo! “không bạn bè gì hết! ai biểu hôm qua nghe không rõ mà gật đầu làm gì! tao chịu! mặc vô đi!” TRANG ném cái váy qua cho nó! Nó nuốt nước mắt, nhìn cái váy! Nó thầm than, váy gì mà đã ngắn…còn xòe nữa! chưa kể rườm rà đủ họa tiết! tê không tệ nhưng nó biết mặc vào sẽ chật vật như thế nào! Mà nó là ai chứ? ngoại trừ váy đồng phục, hầu như nó ghét mặc váy! Nhất là mấy cái váy ngắn như vầy! Nó ngước mặt nhìn con TRANG, miệng run run.


Chương 48

48 Chap 48 Sau khi cái tàu lượn kết thúc, nó loạng choạng bước xuống, tay thì báu vào tay hắn bởi chung quy nó cũng chẳng biết trời trăng mây đất gì nữa, một tay thì bụm miệng lại! “ưm…không được rồi!” nó lí nhí rồi chạy một mạch vào nhà vệ sinh! Hắn lắc đầu, đi lại đợi nó ! “em không sao chứ?” hắn hỏi khi thấy nó bước ra siêu vẹo! gương mặt xanh xao, tái nhợt, thở nặng nhọc! “ngốc! Không chơi được mà chơi làm gì chứ?” hắn lấy tay lau mồ hôi cho nó, nói bằng giọng lo lắng thực sự! mặt hắn nhăn lại, tim hắn như lửa đốt khi thấy gương mặt nó như vậy! hắn tự trách mình đã không cản nó! “hic! Tui có chơi bao giờ đâu mà biết chơi được hay không chứ?” nó nói! “nhưng đừng lo, tí nữa là khỏe à!! Rồi mình đi chơi tiếp!” nó đưa ngón cái lên, nháy mắt, cố gắng chưng ra bộ mặt vui vẻ cười nói! Hắn mỉm cười, rồi dìu nó vào nhà ăn gần đó! “em ăn gì hả?” hắn hỏi khi đã tìm được chỗ ngồi! “ngại quá! Để tui đi mua với you nhaz!” nó mở tròn mắt nói, tính đứng dậy liền bị hắn đẩy xuống! “không! Nếu ngại thì em ngồi đây đi! Anh đi mua được rồi! mà em ăn gì nhỉ?” hắn nghiêng đầu nhìn nó! Nó khó hiểu, nó ngại là vì ngồi đây, còn hắn nói nếu nó ngại thì cứ ngồi đây! Vậy là sao???>” “ưm…cho tui gà rán! Với coca!” nó nói! Hắn cười với nó xong nhanh chóng chạy đi mua! “hic! No quá!” nó xoa xoa bụng sau khi ăn xong…cả kí gà rán! “em ăn nữa không?” hắn cười nói.


Chương 49

49 Chap 49 Gió thổi! Những cánh hoa hồng trong bó hoa của hắn rung rung, những gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ phẳng lặng! Gió còn làm cho tán cây xào xạc, làm cho tóc nó tung bay, làm cho hàng mi của hắn xao động! Nó đưa ánh mắt đau khổ nhìn hắn! điều nó lo sợ tới rồi sao? Câu mà nó không muốn nghe hắn cũng đã nói! Nó phải làm gì? bất chợt nó muốn khóc! Nhưng lí trí không cho phép! Nó nhắm mắt lại, ròi nhanh chóng mở mắt ra, chưa bao giờ ánh mắt nó mạnh mẽ và kiên quyết tới vậy! “ko! Mơ à!” nó cười khẩy một cái! Hắn tròn mắt nhìn nó…bàng hoàng…kình ngạc! nó vừa nói gì vậy? ánh mắt đó là sao? Nụ cười đó ý nói gì? tại sao… “em đùa với anh đúng không?” hắn cười, tim hắn như bị bóp nghẹt! Nó nhún vai, “ừm! tui đùa đó! Thì sao? You tưởng you là ai mà đòi tui là bạn gái chứ?” nó nhắm mắt lại! Đau quá!! Tim nó…lồng ngực như muốn nổ tung khi phải nói những lời như vậy! Hắn như không tin những gì mình vừa nghe, lấy tay đặt lên trán! Hắn nhăn mặt! nhìn thẳng vào mắt nó! “anh không tin!” hắn gằn giọng! “kệ you! You ngu ngốc, mở tưởng, không tin cũng được! giờ tôi muốn về!” nó nói, hững hờ quay lưng bước đi! Một vòng tay nhanh chóng ôm nó! “làm ơn! Em nói dối đúng không? Anh biết em cũng yêu anh mà! Anh biết mà!” hắn gục đầu lên vai nó, chợt…1 giọt nước mắt rơi! “làm ơn! Đừng làm vậy với anh!” Trên má nó, xuất hiện một giọt nước, là nước mưa, hay nước mắt! nó không biết, chỉ biết tim nó nhói lên! Đau lắm!!! Nó nhắm mắt lại , thật chặt! “pặc!” Nó hất tay hắn ra, vùng chạy khỏi vòng tay ấm áp đó! Nó bước đi, không hề quay lại nhìn, dù chỉ một lần! Bó hoa hồng…đủ 11 bông…rơi xuống đất…tan…vỡ! như tim hắn…như tim nó…mưa rơi…như giọt nước mắt nó và hắn đang lăn dài! Hắn lặng người! tại sao chứ? hắn đưa tay lên môi mình…nơi đây…chẳng phải từng chạm môi nó sao? Hắn nhìn tay mình…chẳng phải đã từng ôm nó sao? Vậy tại sao…đó đâu phải là những lời hắn muốn nghe! Hắn đang mơ sao? Trời xin đừng mưa! Xin đừng mưa! Những giọt mưa làm hắn đau rát! Đau! Hắn cảm thấy đau? Vậy…đây đâu phải là mơ! Hắn khóc…từng giọt nước mắt lăn dài trên đôi má của hắn! hòa cùng mưa, vỡ vụn dưới đất! hắn cười khẩy! TINH MI…em phải làm tôi đau khổ vậy sao? Em…thành công rồi đấy! Nó bước đi, mắt chỉ dán vào đôi chân trần, không biết tại sao…đôi giày đang mang lại nặng tới vậy…nên nó đã bỏ lại đôi giày đó! Mà…nó đang ở đâu…nó đang đi về phía nào? Hồ nước trong veo….


Chương 50

50 Chap 50 Người phục vụ tiếp tục công việc của mình. Chốc chốc lại nhìn hắn nằm đó. Thời gian trôi qua nhanh, chợt cửa quán mở ra, xuất hiện sau cánh cửa là một thân hình nhỏ, người đó đội nón lưỡi trai che gần hết mặt! nhưng cũng có thể biết được đó là con gái.


Chương 51

51 Chap 51 “này cậu…. ” người lao công lay hắn. “này! Cậu không sao chứ?” người lao công vẫn kiên nhẫn! Hắn từ từ mở mắt, ánh sáng chói chang của mặt trời chiếu vào mắt hắn khiến hắn khó chịu! đầu hắn như đang quay cuồng, phải một lúc sau mới nhìn rõ được người trước mắt! “cậu dậy rồi à?” người phụ nữ nói! “tôi………….


Chương 52

52 Chap 51 “này cậu…. ” người lao công lay hắn. “này! Cậu không sao chứ?” người lao công vẫn kiên nhẫn! Hắn từ từ mở mắt, ánh sáng chói chang của mặt trời chiếu vào mắt hắn khiến hắn khó chịu! đầu hắn như đang quay cuồng, phải một lúc sau mới nhìn rõ được người trước mắt! “cậu dậy rồi à?” người phụ nữ nói! “tôi………….


Chương 53

53 Chap 52 Trong một căn phòng sang trọng mang nét hiện đại, đơn giản, hòa cùng tiếng sóng biển rì rào, nó và TUẤN ngồi đối diện nhau, trước mặt cả 2 là một bàn thức ăn ê hề mà theo nó biết là “bữa sáng”! Nó đang mặc một cái váy màu kem, kiểu giống váy đi dạo, sang trọng, nó liếc sơ cái váy thôi cũng biết thuộc dạng đắt tiền với họa tiết cổ điển mà tinh tế! Nó hết nhìn xuống chân, rồi nhìn lên bàn thức ăn, rồi ánh mắt dừng ngay gương mặt TUẤN sau khi nuốt nước bọt cái ực! TUẤN cũng nhìn nó khó hiểu! “cô ko dám ăn à?” “hừ! ai biết được mấy người có bỏ gì vô đó hay không? Đáng nghi vô cùng!” nó hất mặt, quay mặt về phía cảnh biển, nói! TUẤN khẽ cười trước cái tính trẻ con của nó! “cạch!” cậu đặt lên bàn một con dao! “nếu muốn giết cô, tôi không cần tốn tiền mua thức ăn như vậy! đó là chưa kể tiền mua thuốc độc!” TUẤN bình thản! Nó khẽ nhướn mày, “ai biết được mi bệnh hoạn cỡ nào!” TUẤN nhướn vai , “không ăn thì tôi ăn vậy!” Nói là làm, TUẤN cầm dao nĩa lên, cắt một cái đùi gà bỏ vào đĩa của mình, rồi lại gắp mỗi thứ một ít bỏ vào đĩa của mình, xong ăn ngấu nghiến! Nó len lén nhìn TUẤN, cậu đang ăn một cách ngon lành, điều đó khiến bụng nó réo nhiều hơn! TUẤN tinh nghịch nhìn nó, nó chợt quay mặt đi, cậu cười khẩy! “còn một cái đùi gà, cô ko ăn, tôi ăn vậy! tiếc thật! đồ ăn rất ngon!” TUẤN nói giọng tiếc nuối, xong ra tay lấy miếng đùi gà, đương nhiên hành động có phần chậm hơn lúc nãy! “cậu ăn vừa vừa thôi…để tui ăn!” nó nhanh tay giật miếng đùi gà, lúc đầu rất hùng hồn, lúc sau thì lí nhí ngượng ngùng! Đặt miếng đùi gà lên dĩa, trong lòng nó ko khỏi dâng lên một niềm vui lạ! nó nhìn đùi gà, rồi khẽ liếc TUẤN! Nhận ra ánh mắt của nó, TUẤN đưa tay, ra hiệu mời nó ăn! Lưỡng lự một hồi, nó cũng đưa miếng đùi gà vào miệng! Đc miếng đùi gà Nó lại tiếp tục ăn những món khác! Thức ăn ngon đến nỗi, nó chỉ bik ăn ăn và ăn! Đến khi dừng lại thì nó mới thấy là bụng nó sắp nổ tung đến nơi! “cô ăn tiếp đi chứ!” TUẤN đưa ánh mắt châm chọc nhìn nó! chưa bao giờ cậu thấy có đứa con gái nào ăn như nó! bình thường, một đứa con gái mà ngồi trước mặt con trai ăn sẽ luôn tỏ ra từ tốn! còn đằng này, mặc dù là người chứng kiến nó ăn từ nãy tới giờ, nhưng khi nhìn vào đống thức ăn trên bàn, cậu cũng không khỏi giật mình! Nó xoa xoa cái bụng! “thôi!!! Tui ko ăn nữa!!!! no quá!” nó khổ sở nói! TUẤN nhìn nó một hồi, lắc đầu, xong cậu nói gì đó vào đt! Lập tức, bên ngoài, gia nhân bước vào, thu dọn bãi chiến trường của nó! “xem ra cô ko có gì gọi là đang bị bắt cóc nhỉ?” TUẤN dựa lưng vào ghế, chậm rãi nói! Nó chợt sững người, cứ như có dòng điện 1000V đánh thẳng vào đỉnh đầu của nó! Nó khóc thầm, nó đúng là đồ con heo, nhìn thấy đồ ăn là quên luôn mình đang ở trong hoàn cảnh nào!!!!!>” “mấy người là ai?” nó nghiêm giọng hỏi! “ xem ra cô đã tỉnh táo đc một tí!” TUẤN nhếch miệng cười ý châm chọc! “tôi là TUẤN, là trợ lí của cậu MINH NHẬT! chắc cô cũng đã biết cậu ấy!” “là em của MINH ĐĂNG?” nó lục lại trí nhớ! “nhưng tại soa lại bắt tôi?” nso thắc mắc! TUẤN nhìn nó, chậm rãi, “ cô chính là nguyên nhân khiến MINH ĐĂNG tranh giành chức vị ông trùm, cô biết chứ?” Nó nhíu mày, suy nghĩ… “mấy người bắt tôi là để uy hiếp ĐĂNG?” nó nghiệm giọng! TUẤN bất giác cười lớn! “đúng vậy! xem ra cô ăn như heo, nhưng não cũng ko phải là heo!” Khỏi nói cũng biết nó tức cỡ nào! “thả tôi ra!” nó nhìn TUẤN, hạ giọng hết cỡ! TUẤN ko cười nữa, cậu ngồi thẳng dậy! “điều đó ko do tôi quyết định! Cậu chủ sẽ quyết định!” TUẤN nghiêm nghị ko kém! Nó đanh mặt lại! “cô hãy thỏa mái đi, trưa cậu chủ sẽ nói chuyện với cô!” TUẤN nói, đồng thwoif đứng dậy ra khỏi phòng! “nên nhó, nơi đây luôn có ít nhất là 5 người để canh chừng cô, đừng nghĩ tới việc chạy trốn!” nói rồi TUẤN đóng của lại, lạnh lùng bước đi! Nó nhìn theo bóng TUẤN, đến lúc này, nó mới cảm giác, mọi chuyện ko còn đơn giản nữa rồi! Tại phòng hội trưởng, sau khi ĐĂNG đóng cửa, hắn liền hỏi! “tại sao cậu biết MI bị bắt cóc?” ĐĂNG ko nhìn hắn, cậu nhìn ra cửa sổ! “2 người mà tôi đã ra lệnh đi theo TINH MI, 1 người đã chết, 1 người đang đc điều trị tại bệnh viện! chính người đó nói là người của MINH NHẬT đã đến!” rồi ĐĂNG lạnh giọng! “họ nói…lúc 1h sáng, bỗng dưng TINH MI ra khỏi nhà…tìm cậu!” ĐĂNG dừng mắt tại hắn! Hắn ngạc nhiên, tim bắt đầu đạp loạn xạ…nó đã ở bên hắn sao? “thực sự tôi còn nên tin ở cậu nữa ko? Nếu lúc đó TINH MI ko ra khỏi nhà, liệu cô ấy có bị bắt ko?” ĐĂNG đay nghiến hỏi, xoáy sâu một mũi tên vào tim hắn! Hắn nắm chặt tay lại, cứ ngỡ da thịt gần như bật máu! Hắn…đã hứa bảo vệ nó! Hắn…đã bảo nó tin hắn! Giờ thì sao? Hắn chính là người khiến nó bị bắt! thì ra…đêm qua không phải là ảo giác…thì ra nó đã ở bên hắn! Hắn trách nó…chẳng phải đã nói là ko yêu hắn…ko quan tâm hắn! sao lại tìm hắn làm gì? “người của tôi nói rằng TINH MI đã tự nguyện bị bắt nhằm giữ mạng sống của ông ấy!” ĐĂNG nói tiếp, hắn chỉ giữ im lặng! ĐĂNG nhìn hắn! “MINH NHẬT đã biến mất! hiện người của tôi đnag điều tra nơi ở của MINH NHẬT! tôi đang nghi cậu ta đang giữ TINH MI tại ngôi biệt thự gần biển cách đây 700km!” “hãy tới đó đi!” hắn đứng bật dậy, đề nghị! “ko được! chúng ta chưa có bằng chứng cụ thể, hiện tôi đang cho người điều tra! MINH NHẬT là người ko hề đơn giản! nhất là trong khi bên cạnh hắn có KIỆT TUẤN! một tay trợ lí đắc lực! bây giờ cậu ta như hổ có thêm cánh!” rồi ĐĂNG im lặng 1 hồi, xong tiếp tục nói trong khi nhìn hắn, “chỉ cần manh động, cậu ta có thể lấy mạng của TINH MI bất cứ lúc nào! Tốt nhất là nên biết nơi hắn giam TINH MI để dễ bề hành động!” Không khí bắt đầu căng thẳng bao trùm lên 2 người khi ĐĂNG ngừng nói! cả 2 đều lo lắng cho nó, đều như ngồi trên đống lửa.


Chương 54

54 Chap 53 Hắn và ĐĂNG vẫn còn trong căn phòng đó, cả 2 im lặng, chỉ nghe mỗi tiếng thở dài! ĐĂNG nhăn mặt, cậu nhíu mày lại, suy nghĩ gì đó. “tôi nghĩ…tạm thời hắn sẽ không làm gì TINH MI!” ĐĂNG nói, vẻ chắc chắn! Hắn liền quay đầu về phía ĐĂNG! “sao cậu biết?” hắn hỏi, mặc dù mong ĐĂNG nói đúng, nhưng cũng không khỏi nghi ngờ! ĐĂNG nhìn hắn, cậu chậm rãi.


Chương 55

55 Chap 54 Nó nhìn xung quanh, dường như bao bọc ngôi biệt thự này là rừng thì phải? Ánh nắng mặt trời le lắt qua hàng cây, tiếng sóng biển rì rào cho nó biết vị trí của biển! tuy nhiên nó lại ko muốn ra đó vì sợ bị phát hiện! nó chạy, tránh những cái cây, mong chân không đạp trúng thứ gì bởi bây giờ nó đang đi chân! Dừng lại một lúc, nó thở dốc, nhìn xung quanh, nó nghĩ mình đã đi được khá xa và có lẽ không ai phát hiện!!! Nó ngồi bệt xuống đất, ra sức thở! “tôi đã nói sao hả? cô đúng là đồ ngang bướng!” Nó ngó quanh, tìm giọng nói, nêu không nghe lầm thì đó chẳng phải là giọng của TUẤN? “hừ! cô nghĩ thoát được khỏi đây dễ dàng lắm sao?” chợt TUẤN xuất hiện ngay trước mặt nó, thoáng ngạc nhiên, nó mở to mắt hết cỡ! “cậu….


Chương 56

56 Chap 55 Ánh chiều tà bắt đầu bao phủ khắp nơi, tại nhà của ĐĂNG, các gia nhân đôn đả chạy xuôi ngược với những vật dụng đầy ắp trên tay! Họ đnag trang hoàng lại khu vườn lộng lẫy phía sau, bởi tối nay là một ngày khá là đặc biệt- sinh nhật của MINH NHẬT! Khi ánh sáng từ mặt trời ko đủ để thắp sáng khu vườn nữa, từng hàng ánh sáng vàng nhẹ huyền ảo bắt đầu le lói, làm màu xanh của khu vườn bắt đầu bừng sáng, nổi bật không kém là những cây cột khổng lồ và những bức tượng đầy tính nghệ thuật đặt khắp nơi! Giữa sân là một đài phun nước nhìu tầng, nước từ trên chảy xuống thanh thoát, nhẹ nhàng, như có tráng một lớp bạc, lấp lánh! Những bàn đồ ăn đầy ắp đã đc chuẩn bị đầy đủ, thơm phức, nhưng ko át đc hương hoa lan tỏa, với màu trắng là chủ đạo, màu sắc rực rỡ của hoa đc nỏi bật, hài hòa với sắc cảnh! Các khách mời cũng đã đến đông đủ, từ những ông chủ to béo, đến những nàng tiểu thư thướt tha xinh đẹp trong những bộ váy bắt mắt! tất cả hòa quyện, tạo nên một không gian sang trong, khiến những kẻ bình thường khi bước vào đây cũng có thể chết vì choáng ngợp! Trên tầng thượng, MINH NHẬT đứng từ trên, nhìn xuống, nhếch mép cười! *tất cả sẽ là của mình!* “cậu đã tới chưa?” ĐĂNG ngồi trong phòng, từ cửa sổ, cậu cũng có thể được quanng cảnh nhộn nhịp bên ngoài ngay lúc này! “một nửa chặn đường! tên kia sao rồi?” giọng hắn vang lớn trong đt của ĐĂNG, tiếng gió ồn ào không kém! “tên đó ngoan ngoãn ở nhà đã 3 hôm nay, và hôm nay cũng vậy!” ĐĂNG lạnh lùng nói.


Chương 57

57 Chap 56 Màu trời đang dần dần chuyển từ đỏ sang tím, vài tia nắng cố gắng vươn mình thoát khỏi những đám mây, tạo những vệt sáng nhòa nhạt trên bầu trời! gió thổi cuốn câu chuyện của TUẤN ra biển khơi, đến bên tai nó! nhẹ nhàng, buồn bã! Nó mím môi, khẽ xoay gương mặt nhìn TUẤN, vài sơi tóc làm vướn tầm nhìn của nó.


Chương 58

58 Chap 57 Ngoài sân, tiếng súng vẫn đều đều vang lên. Hắn núp mình trong những bụi cây, núp được sau một cái cây to, hắn thở dốc! hắn không ngờ được tình huống này! Không ngờ…trong nhà lại có nhiều người canh gác đến vậy!!! Hắn nhìn vào tay của mình, một viên đạn đã găm vào trong đó! Máu cứ tuôn ra, hắn xé tay áo, quấn lại! Chợt hắn nghe một làn đạn vang lên! Rồi im bặt! Hắn khẽ nhíu mày, thắc mắc! Sau bụi cây, hắn loáng thoáng nhìn ra.


Chương 59

59 Chap cuối! Chương một: trận đấu quyết định. Hắn chỉ có thể đứng yên đó, nhìn nó chạy đi. Tại sao lại như vậy chứ? tại sao nó phải quay về chỗ đó? Nhưng…điều hắn thắc mắc hơn là tại sao hắn lại để nó đi? Cứ như đó là việc mà hắn nhất định phải làm vậy.


Chương 60

60 Trong đêm, hắn lao đi với tốc độ chóng mặt trên chiếc mô tô, MINH NHẬT đang cho người lục soát khắp nơi xung quanh khu nhà đó, tốt nhất cậu nên cách xa ngôi nhà đó.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Nữ Hoàng Băng Giá

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 44


Bến Đỗ Cuối Cùng

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 26



Cô Nhóc Đáng Yêu Và Tfboys

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 29


Thật Ra Em Không Vui

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 53


12 Chòm Sao Và Lớp 11S Siêu Quậy

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 10


Nhất Định Anh Phải Là Của Em

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 3


Lớp Học 12 Chòm Sao

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 46



No love - No life

Thể loại: Truyện Teen, Đam Mỹ

Số chương: 3