81 Edit: dark AngelVừa tới giờ Sửu, Thi Hạo Thiên cũng đã chờ trước cửa phòng Thư Di, đợi nàng đi ra, vẻ mặt tươi cười ấm áp. “Đi thôi, mang nàng đi một chỗ tốt.
82 Edit: dark AngelNhìn một loạt người áo đen giơ đuốc, khóe miệng Thư Di co giật mà không nhận ra, nàng dùng sức nhìn, phát hiện ở cuối hàng ngũ là một cánh cửa lớn bằng ngọc, lại nói mộ này kiến trúc thật quỷ dị, không có bia, không có đất bao, trên mặt đất cũng không có gì, nếu không phải Thi Hạo Thiên sai người nâng một khối đá thật lớn hình vuông lên, Thư Di còn hoài nghi bọn họ tìm sai chỗ, nhưng điều khiến nàng ngạc nhiên chính là phiến đá bị mở ra lại xuất hiện một hàng bậc thang xuống đất, lúc này những người áo đen đang cầm đuốc dọc theo bậc thang, chiếu sáng cho Thư Di bọn họ.
83 Edit: dark AngelDưới sự dẫn dắt của Thi Hạo Thiên, mọi người rối rít giơ đuốc lên, chậm rãi đi vào, Thư Di cúi đầu xuống, yên lặng chậm rãi đi sau cùng.
84 Edit: dark AngelGiọng nói lạnh lùng quen thuộc đó, khiến Thư Di ngẩng đầu lên trong nháy mắt, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Dận Chân mặc áo dài màu đen đứng cách đó không xa, thoáng chốc, hai mắt đẫm lệ…“Dận Chân…” Thư Di lấy khăn che miệng lại, thấp giọng lẩm bẩm.
85 Edit: dark AngelDận Chân dùng chút sức, kéo Thư Di đang dính trên người mình ra, nói. “An phận chút, lúc này còn ở trên xe ngựa, coi chừng thân thể!” Vừa nói vừa cúi đầu nhìn về bụng nàng, vì Thư Di mặc Hán phục, cho nên vóc người hiện ra nhìn không sót gì cả, có thể nhìn ra bụng nàng đã hơi hơi hở ra.
86 Edit: dark AngelĐợi đến lúc Đa Tể đuổi đến, Dận Chân bọn họ đã nghỉ ngơi ở khách sạn, tiểu nhị trong tiệm dẫn hắn vào nhã gian, lúc nhìn thấy Dận Chân, liền quỳ mạnh xuống đất tạ tội.
87 Edit: dark AngelCon mãng xà đó nhìn Dận Chân như lâm đại địch, con mắt nho nhỏ như hạt đậu xanh lộ ra vẻ châm chọc, ngược lại nó ngẩng đầu nhìn Thư Di, dường như đang chờ xem nàng sẽ có phản ứng gì.
88 Lý Vệ vừa bước ra khỏi cửa viện, không biết Cao Phúc vọt nhanh ra từ chỗ nào, khiến cho Lý Vệ bị dọa đến hoảng sợ, nhìn rõ mới thấy là hắn, mới thầm nhả khí ra nói “Cao tổng quản…”“Ừ!” Cao Phúc đáp lại ngoài miệng mà cặp mắt nhỏ hẹp kia cũng không ngừng nhìn chăm chú vào Lý Vệ.