21 Tiếp đó lại vang lên tiếng "Lạch cạch", có người đã đánh rơi chậu ngâm chân, trong phút chốc nước rửa chân theo đó rào rào chảy tràn vào bên trong phòng 921.
22 "Ha ha. " Hà Chi Châu nói không ra lời, phẫn nộ đến cực điểm. Khó trách Thẩm Hi vừa chớp mắt liền nghĩ ngay ra ba biện pháp, sao anh lại không biết, cô sao có thể dằn lòng được cơ chứ.
23 "Hi, đoán thử xem bây giờ tôi đang ở đâu?"——"Ở. . . . . . Đoán cái đầu nhà cậu!" Một giọng nam trung trung tuổi cực kỳ khó chịu từ điện thoại di động trong tới.
24 Thẩm Hi phản ứng một lúc lâu, mới hiểu được Tráng Hán đang nói gì, còn tưởng rằng anh ta trốn ở bên trong nâng cấp điện thoại di động cơ đấy, thật không ngờ kết quả lại như vậy!Thẩm Hi thẹn quá hóa giận đá lên cái bồn cầu, gương mặt tuấn tú bức người đỏ ửng lên, tức giận nói: "Cài cái sợi len , iphone bốn có thể biến thành iphone năm sao chứ?"Tráng Hán quay đầu lại, thành thật nói: "Nhưng tôi đã có iphone năm rồi.
25 "Có hình của đàn ông sao?"Gương mặt già nua của bác y tá chuyển sang màu gan heo, bà kinh ngạc đến mức không thốt nên lời, qua thật lâu sau, mới chỉ vào Thẩm Hi nói: "Cậu.
26 Editor: BATBên ngoài sắc trời càng ngày càng tối, từng mảng từng mảng mây đen bao trùm cả phía chân trời, ùn ùn kéo theo cả những cơn gió lạnh. Cuồng phong cuốn lấy lá cây nhãn lồng trong sân trường lên cao, còn những bông hoa nhãn màu trắng lại rụng đầy xuống đất.
27 Bên ngoài trời cũng đã tối đen, tiếng sấm rền vang, kèm theo những tia chớp xé toạc bầu trời ra làm nhiều mảng. Mà trong phòng 921 chỉ còn lại một mình cô.
28 Edit: tiểu an nhiCuộc sống này trở nên phong phú chính là vì có hiểu lầm, tất cả những tình huống dở khóc dở cười đều xuất phát từ hiểu lầm. Tay trái Hà Chi Châu cầm điện thoại di động, tay phải từ từ rũ xuống, khói thuốc vẫn còn chưa tắt.
29 Edit: tiểu an nhi (LQD)Chữ viết gần như là giống hệt. . . . . . Dù ký tên chỉ có ba chữ nhưng Lâm Dục Đường nhìn qua một cái cũng có thể nhận ra đây là chữ của Thẩm Hi.
30 Edit: tiểu an nhiÁnh trăng mê người, cây dương liễu nơi xa dưới ánh trăng cùng ánh đèn hắt tới nhìn vừa rõ ràng lại có vẻ mông lung, lùm cây bên cạnh có tiếng côn trùng kêu rôm rả.
31 Edit: tiểu an nhiMới sáng sớm, hương cafe thơm nồng như một bản nhạc phiêu đãng khắp căn phòng, Thẩm Hi hít sâu vào mấy lần, lên tiếng hỏi Lâm Dục Đường: "Lão Tam, loại café cậu pha là loại gì vậy? Mùi rất thơm.
32 Edit: tiểu an nhiMuốn đi xem phim, cần phải chỉnh đốn lại bản thân trước khi ra cửa mới được. Không thể bởi vì biến thành đàn ông mà bỏ bê bản thân, có đôi khi thích chưng diện cũng là một niềm vui thú trong cuộc sống.
33 Bên trong tàu điện ngầm quay về trường học, chỉ còn duy nhất một chỗ trống bên cạnh một đôi tình nhân trẻ tuổi. Hà Chi Châu rất tự nhiên đẩy Thẩm Hi ngồi xuống, Thẩm Hi ngượng ngùng khoát tay: "Tôi là đàn ông.
34 Edit: tiểu an nhiCuộc sống có rất nhiều điều thú vị, chúng ta vĩnh viễn không thể nào ngờ được ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì, tại thời khắc cuối cùng ai sẽ là người bên cạnh bạn.
35 Edit: tiểu an nhiHai người trở lại khách sạn, Hà Chi Châu tắm nước nóng xong rồi ra ngoài. Thẩm Hi đi vào tắm nước lạnh, nguyên nhân không cần nói cũng biết.
36 Edit: tiểu an nhiMỗi một người học dốt kiếp trước đều là thiên thần gãy cánh. Hà Chi Châu từng nghĩ rằng điểm thi của Thẩm Hi thật đáng yêu, nhưng anh lại không biết cô đã cố gắng vượt qua các bài thi bằng cách học vẹt, dựa vào “phao” mang theo cùng những tờ giấy nhắc bài nho nhỏ của các bạn học tốt bụng xung quanh.
37 Edit: tiểu an nhi——"Thầy ơi, tại sao em lại ở đây?"——"Bạn học, tất nhiên là do em tự đi đến rồi. . . . . . "Giáo sư Vương làm giám thị đã nhiều năm, đây là lần đầu tiên ông gặp được bạn sinh viên kiểu này.
38 Thẩm Hi nhận được tin nhắn của Hà Chi Châu gửi tới, chỉ có đúng một câu ——"Buổi tối đến chỗ cũ ăn cơm. "Anh và cô đã có chỗ cũ quen thuộc rồi. Thẩm Hi không nghĩ gì nhiều gửi lại một chữ "Được", sau đó cô ngẩng đầu lên, nhìn hình ảnh của bản thân phản chiếu trên tấm gương lớn, cảm thấy thói quen quả thực rất khó thay đổi.
39 "Tôi đi tìm Thẩm Hi. "Câu nói này hoàn toàn là khiêu khích, mang theo ý tuyên chiến rõ ràng. Nhưng một trong số những người còn lại nghễnh ngãng không hiểu sao lại nghe thành: "Tôi đi mách giáo sư!"Nam sinh phòng 922 nghe nhầm kia vốn là một sinh viên nghịch ngợm nhưng nhát gan.
40 Edit: tiểu an nhi"Thẩm Hi, rốt cuộc em khách sáo với anh cái gì? Tất cả có chỉ 63 đồng mà em cũng phải trả lại cho anh?" Lâm Dục Đường lại chất vấn thêm một lần nữa, giọng điệu ngoài sự khó tin ra còn ẩn chứa một chút lạnh nhạt.