21 Tuy rằng đây không phải là lần đầu tiên hai người ngủ chung, nhưng lại là lần đầu tiên tâm trí thanh tỉnh ngủ cùng nhau trên một cái giường, may mắn là phòng ngủ rất lớn, cũng làm giảm bớt đi không khí xấu hổ bên trong căn phòng.
22 Thời gian thấm thoắt trôi đi, cứ như vậy đã qua hai tháng, hai người vẫn sinh hoạt bình thường như trước, ban ngày Triệu Tân ở nhà chơi trò chơi, ăn ngủ.
23 “Mặc kệ nó, lão tử chính là muốn ăn, có nôn tới chết cũng ăn. ” Như là dỗi, Triệu Tân ngồi trên ghế, cái miệng nhỏ vừa ăn vừa hỏi, “Hiên Viên Hàn, ngươi không ăn sao? Lẽ nào ngươi hôm nay cũng không đi làm hả?”
“Ân, ta ăn đây, buổi sáng hôm nay chỉ có một ca giải phẫu thôi, buổi chiều ta sẽ trở về cùng ngươi.
24 Vốn tưởng rằng Triệu Tân sẽ đại phát tính tình, hoặc là mắng to. Cũng có thể là cho hắn một quyền cước, thế nhưng không có, chỉ là rất lễ phép nhượng Hiên Viên Hàn ngồi vào ghế đặt trong phòng.
25 Như người tỉnh lại sau một giấc mộng dài, Triệu Tân cảm thấy xung quanh mình như bị bao vây bởi màu trắng.
Ý thức thanh tỉnh, Triệu Tân tưởng nơi đây chính là thiên đường.
26 “Thôi được rồi, ngươi không trả lời cũng được. Từ nhỏ tính cách ngươi nếu như không thích thứ gì đó, cho dù có đưa nó tới trước mặt ngươi ngươi cũng không thèm liếc mắt một cái, nếu như thích thứ gì đó, ngươi sẽ nắm chặt không buông.
27 Nằm viện đã ba ngày rồi, ngay khi bác sĩ thông tri không còn trở ngại gì, hôm nay chính là ngày Triệu Tân xuất viện.
Có chút kỳ quái, bình thường người đầu tiên xuất hiện bên người hắn chính là Hiên Viên Hàn, cư nhiên ba ngày nay chưa thấy xuất hiện, mấy ngày nay từ miệng mama hắn mới biết Hiên Viên Hàn bị thương cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ là não có chút chấn động,Triệu Tân vẫn cho rằng nam nhân của hắn sẽ đến thăm, thế nhưng bên ngoài người đó vẫn không xuất hiện.
28 Một tuần sau, Hiên Viên Hàn cùng Triệu Tân thuận lợi xuất viện, trở về tổ ấm nho nhỏ của hai người.
Bởi vì thương thế đã bình phục hoàn toàn, Triệu Tân lại đang trong thời gian mang thai, nên mọi việc trong gia đình đều tự nhiên chuyển giao qua Hiên Viên Hàn.
29 Trong thời gian mang thai, triệu chứng nôn nghén của Triệu Tân không những chẳng tốt lên thêm chút nào mà còn càng ngày càng nghiêm trọng, cái gì cũng không ăn được liền trong nửa tháng ngắn ngủi người cũng gầy đi một vòng.
30 Hoàn toàn không để ý tới Hiên Viên Hàn bị biểu tình của mình làm kinh hách, Triệu Tân sau khi về đến nhà điều đầu tiên hắn làm là đem cởi sạch đồ, toàn thân xích lõa nằm ở trên giường.
31 Tân Tân, cái này trông cũng được lắm, có muốn thử hay không?” Hiên Viên Hàn cầm lấy một cái quần màu đen hỏi Triệu Tân.
Đáng nhẽ ra là ngày hôm qua đi mua quần, nhưng do làm tình cả ngày nên Hiên Viên Hàn chỉ có thể lần thứ hai xin nghỉ, để dẫn Triệu Tân đi mua quần.
32 Bất tri bất giác đã qua nửa tháng, Triệu Tân mang thai cũng tiến vào tháng thứ ba.
Qua nửa tháng triệu chứng nôn nghén của Triệu Tân đã giảm bớt không ít, thời gian nôn nghén dữ dội nhất chỉ còn là lúc sau khi giường mỗi sáng sớm, còn lại cả ngày đều không có biểu hiện nào khác thường.
33 Mang thai năm tháng, lúc này Triệu Tân đã đích thực trở thành một ‘ dựng phu ’, tiểu bụng vi ao.
Bởi vì trong thời gian này tình cảm của hai người đã minh bạch, nên tâm tình Triệu Tân lúc này hầu như không khác trước, những thứ liên quan tới nôn nghén đều đã tiêu thất.
34 Bởi vì lo lắng cho thân thể Triệu Tân, Hiên Viên Hàn chỉ có thể xin nghỉ ở nhà bồi Triệu Tân, mong hắn năng sớm hạ sốt.
Sáng sớm ăn một ít cháo, Triệu Tân lại vào phòng ngủ ngủ tiếp.
35 “Tân Tân, bao lâu nữa ngươi mới tới thể bệnh viện?. . . Hiện tại đã trên xe rồi sao, ta lập tức đi ra a. . . Thực sự không cần ta đón ngươi sao?. . . Vậy được rồi, ta ở trước cửa bệnh viện.
36 Không ai mở miệng nói chuyện lúc này, tuy rằng Triệu Tân đang mang thai nhưng hai người vẫn như hai dã thú cơ khát lẫn nhau, tác cầu trứ đối phương, ngồi trên người Hiên Viên Hàn, Triệu Tân có một loại cảm giác sẽ bị nóng đến chết mất.
37 Biểu tẩu, nhĩ hảo. Ta là Lê Lê. ” Vươn tay một cách thân mật, nữ hài tử vẻ mặt đơn thuần cười với Triệu Tân, thanh âm vô cùng thanh thúy.
“Ta là Triệu Tân.
38 Bị một lực lượng từ sau tấn công, theo bản năng Triệu Tân túm lấy Hiên Viên Hàn bên cạnh, ai ngờ vẫn là chậm một bước. Mới vừa đụng tới góc áo Hiên Viên Hàn, cả người đã bị lực phía sau kéo xuống.
39 Chưa đến một năm, Hiên Viên Hàn không ngờ hắn lại đứng ngoài phòng phẫu thuật một lần nữa. Lần trước, chính trong căn phòng nay tự tay hắn đã cấy tử cung vào cơ thể Triệu Tân, lúc đó hắn tràn đầy tự tin.
40 Ba ngày không phải dài, chỉ có 72 giờ, 4320 phút bỏ ngủ cùng ăn cơm, công tác, đối bất luận kẻ nào mà nói cũng không phải dài, nhưng đối Hiên Viên Hàn mà nói là ngắn ngủi.