1 "Bịch", một thân hình to lớn vạm vỡ đổ nhào xuống đất, trên trán là một viên đạn và đằng sau lưng là 1 cô gái đeo mặt nạ, mái tóc đỏ đằng sau được cột lên tung bay trong gió.
2 Sáng sớm tinh mơ tỉnh dậy, đập vào mắt Yona là khuôn mặt lạnh lùng của Hak. Yona hét lên với volume cực lớn:
-AAaaaaaaaaaaaaaaaa! Hak, sao ngươi vào được đây?
-Cửa không khóa mà! -Hak thản nhiên trả lời.
3 "Cốc cốc", hai tiếng gõ cửa vang lên. Yona đang đọc sách, hơi khó chịu vì bị phá đám nhưng cũng mặc kệ, bước tới cửa mà mở ra. Đứng trước mặt cô là Athlet, mặt son phấn đầy mình, áo quần vàng bạc châu báu.
4 Trên đường đi, Hak cứ nhìn chăm chú vào mái tóc màu đỏ đã bị cắt đi không thương tiếc của Yona. Mặc dù đã được cô tỉa gọn, nhưng anh vẫn thấy tiếc cho mái tóc đỏ rực ấy.
5 -Yoon, còn bao nhiêu ngày nữa mới tới nơi? -Yona quay qua Yoon hỏi.
-Uhm. . . . . theo như bản đồ thì làng Bạch Long còn cách đây một ngày nữa! -Yoon cầm bàn đồ trên tay mà trả lời.
6 -Các ngươi tới đây làm gì? -Tên lính hỏi.
-Đừng bất lịch sự! -Một giọng nói ồm ồm vang lên.
-Xin hỏi các vị muốn làm gì? -Vị trưởng lão, bà bà hỏi.
7 -Hm. . . . chúng ta đã tìm ra Bạch Long, tiếp theo chúng ta sẽ làm gì? -Athlet quay qua hỏi Yoon.
-Hỏi Bạch Long đi! -Yoon hất mặt lạnh lùng nói.
8 TG: huhu, Au buồn quá! Nhiều người đọc mà sao ít người bình luận vậy? Không ai cmt thì làm sao Au biết cái gì sai mà sửa. Nếu viết chương này mà không có ai cmt nữa Au đập đầu vào gối tự tử cho rồi!
------------------------------------------ Ta là dãy phân cách buồn thẳm ----------------------------------------------------
-Công chúa, Athlet gọi người đi đâu vậy? -Kija ghé vào tai Yona thì thầm không để Athlet nghe hay thấy gì.
9 Chán! Vâng, chỉ có mỗi một mình từ chán trong đầu Yona. Mọi người ngoài việc ngồi tán gẫu, chứ không được làm bất kỳ việc gì khác.
10 Một bí mật, đúng, chắc chắn ngôi làng đang ẩn chứa một bí mật không tiết lộ cho người ngoài. Yoon tự hỏi:
-Đệ luôn thắc mắc về chuyện này từ khi đến đây.
11 Tiếng cộp cộp bước chân của Yona và Yoon khiến cho anh chàng đeo mặt nạ trắng đã sẵn sàng thụ động, cây kiếm mang bên mình cũng đã sẵn sàng.
12 Bước ra khỏi căn phòng tăm tối đó, Yoon nhìn qua Yona, buột miệng nói:
-Yona tỷ tỷ, nhìn tỷ chẳng phục chút nào!
Yona bĩu môi, buồn bã nói:
-Giống như tỷ có cảm giác như đã bỏ rơi một người đặc biệt trong cái lồng tăm tối đó vậy!
Bỗng nhiên, mặt đất rung chuyển, hai người đi trên cầu thang lung lắc dữ dội, một tảng đá to ( không quá to đâu nhá, đè chết Yona tỷ thấy tội! ) từ trên nhà rơi xuống, về phía chỗ Yoon.
13 Sau khi Thanh Long chạy đi, Kija, Hak, Yoon cùng Athlet chật vật chạy về phòng, trong đầu ai cũng chỉ nghĩ về việc chữa thương cho Yona, ngoại trừ Athlet.
14 Hơn một tuần sau, Yona đã hoàn toàn bình phục. Những vết thương sâu, nặng đã không còn đau, đôi khi nó tái phát tê tê. Yona bị thương nặng nhất ở chân trái nên bước đi có chút khập khễnh.
15 Sau khi Thanh Long nhảy đi, Athlet quay lại với bộ mặt dịu dàng, tao nhã. Rón rén bước tới chỗ Yona, cô ta mỉm cười buồn:
-Yona, ta thấy thích một người nhưng không dám thổ lộ? Muội có thể giúp ta được không?
Yona hớp một ngụm trà, khẽ liếc qua khuôn mặt ĐẦY GIẢ TẠO của Athlet.
16 Sau khi Athlet chạy đi, Yona quay qua Hak châm chọc:
-Huynh hay nói vậy với phụ nữ à?
-Không hẳn, với lại, đây là lần đầu tiên ta nói thích người khác đấy.